Sự tương phản lớn như thế này, khiến người khác nhịn không được hít thở...
Nhưng đây còn chưa phải là kết thúc.
Giữa sân truyền đến một tiếng kêu rên lên tiếp.
Một đám người trong Thiên Môn, từng người quỳ gối trên mặt đất.
Đồng tử của Tần Vũ Phong đột nhiên co rụt lại. Tu vi của Diệp Thanh Đình, lập tức tăng lên tới cảnh giới Tam Trọng Thiên tông sư.
Từ Nhất Trọng Thiên tông sư, lập tức tăng lên tới tông sư Tam Trọng Thiên!
Nhưng tuyệt đối không phải nói đùa!
Tần Vũ Phong có thể chắc chắn, bí pháp tăng thực lực của Long Môn tuyệt đối không có khả năng đến từ biên giới Đại Hạ, không có khả năng là tác dụng phụ khá nhỏ của bí pháp này.
Cứ cho là bí pháp của biên giới phía Bắc, cũng không có khả năng từ một người Nhất Trọng Thiên tông sư trực tiếp tăng lên tới Tam Trọng Thiên tông sư.
Thậm chí là nói, Tần Vũ Phong ngoài kỳ môn độn giáp, thật đúng là không thể tưởng được có bí pháp gì đó, trong nháy mắt để cho người ta mang đến một sự tiến bộ lớn!
Dù sao thì nhất trọng thiên tông sư cũng không hề có sức mạnh thâm hậu như Ngũ Trọng Thiên tông sư.
Sức mạnh tăng lên tới Tam Trọng Thiên tông sư, cần tăng thực lực lên bao nhiêu lần nữa?
Gấp đôi? Gấp ba? Gấp năm lần?
Chỉ sợ còn hơn thế nữa!
Bí pháp như vậy, phải trả giá nghiêm trọng đến cỡ nào, chỉ sợ đã không cần nói cũng biết!
Trong phút chốc Tần Vũ Phong hít một hơi!
Nhưng mà vào lúc này, Diệp Kính Dương ở bên cạnh mình, truyền đến những âm thanh rên rỉ đau đớn không thôi.
Cơ thể hơi ngã khuỵu xuống, dây thừng bị siết chặt lại, sắc mặt của Diệp Kính Dương nhanh chóng biến thành màu gan lợn.
Không chỉ như vậy.
Trên người Diệp Kính Dương truyền đến những âm thanh vỡ vụn, xương trên người đang điên cuồng bị ép chặt!
Việc lớn không hay rồi!
Con người của Tần Vũ Phong đột nhiên co rụt lại, Diệp Kính Dương căn bản là không thể chịu nổi áp lực mà giờ phút này Diệp Thanh Đình mang đến!
Tần Vũ Phong cuối cùng cũng ra tay, một đạo nội kình xẹt qua, bùm một tiếng, Diệp Kính Dương rơi xuống dưới.