Mục lục
Hỏa Vũ chiến thần (full) – Tần Vũ Phong – Lâm Yến Vân – Truyện tác giả: Hoa Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, trong lòng của Diệp Thanh Bình đã sốt sắng lắm rồi.

Bởi vì biểu hiện vừa rồi của Tần Vũ Phong thật sự là quá cuồng vọng. Hình như là căn bản không có đặt người của Thiên Môn ở phía đối diện vào trong mắt.

Bởi vì bất kể nói thế nào, dù sao phe bên kia vẫn mang theo mười mấy người, còn bọn họ bên này lại chỉ có hai người. Gượm một chút đã, nếu như là đánh nhau thật, chắc chắn phía bên mình vẫn phải chịu thiệt thòi. Bản thân cô ta là có cả Long Môn, Diệp Thanh Đình dám chắc rằng bên kia sẽ không ra đòn hiểm với mình. Nhưng còn Tần Vũ Phong thì sao?

Thật lòng mà nói, Diệp Thanh Đình mặc kệ rốt cuộc Tần Vũ Phong có thân phận gì ở Đại Hạ, nhưng chí ít Tần Vũ Phong ở nước Mễ lại là một người đơn thân độc mã đúng nghĩa. Nơi duy nhất miễn cưỡng coi là thuộc về chỉ có một chốn Long Môn.

Nếu quả thật là Triệu Long muốn ra tay với Tần Vũ Phong, cái đó tuyệt đối không thể nào quan tâm đến mặt mũi của Long Môn! Chỉ có khả năng ra tay tàn độc hơn thôi!

Tân Vũ Phong lại dám mang bộ dạng khiêu khích Thiên Môn thế này, Diệp Thanh Đình cảm giác như con tim của mình đã nhảy tới cổ họng luôn rồi.

Diệp Thanh Đình thở ra một hơi, thậm chí ngay cả dây thanh quản cũng đều đang run rẩy.

Tần Vũ Phong chỉ khinh thường giương mắt nhìn Triệu Long đứng đối diện một chút: “Chỉ có mười mấy người cũng đáng để tôi e dè sao?”

E ngại, sợ hãi, run rẩy... Loại cảm xúc này cũng đã sớm bị Tần Vũ Phong xóa sổ đi rồi, không thể nào tồn tại.

Mà trước mắt Triệu Long nghe được câu này của Tần Vũ Phong liền biết cái tên bắt con người Đại Hạ này đến chết cũng không hối cải.

Triệu Long giận quá hóa cười: “Xem ra hôm nay cậu nhất định phải ném cải mạng này đi mới có thể vừa lòng được phải không?”

Tần Phong lạnh nhạt kêu một tiếng: “Ông nói vậy thì là vậy đi.”

Triệu Long cả giận nói: “Nhìn không rõ à, nhân số bên này của chúng tôi rất nhiều, cậu địch lại được không đấy!”

Tần Vũ Phong nghe xong câu nói Triệu Long, chẳng những không có một chút cảm giác áp lực nào, mà còn cười nhẹ nói to một tiếng.

Rốt cuộc người của Triệu Long đứng đằng sau cũng không chịu được bắt đầu nói thầm.

"Chuyện gì xảy ra với thằng khốn này thế?!"

"Không phải bị ông chủ chúng ta hành hạ đến điên rồi sao? Bắt đầu cười ngây ngô rồi?"

"Giả bộ cái gì, quả thực là muốn chết!"

"Còn dám đứng trước mặt ông chủ chúng ta ngang ngược, quả thực nực cười!"

"Chỉ..."

Mọi người bắt đầu nhìn Tần Vũ Phong dị nghị.

Ngay cả Diệp Thanh Đình cũng rất căng thẳng nhìn Tần Vũ Phong. Diệp Thanh Đình cũng không biết tại sao Tần Vũ Phong lại cười được trong lúc này. Nhưng mà tất cả không quan trọng, bởi vì lúc này Tần Vũ Phong đã ngẩng đầu, chậm rãi nói: "Anh sai rồi, địch của các người chỉ có một. Một mình tôi chấp hết các người!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK