Ngược lại, từ trước đến nay Tần Vũ Phong lại chưa từng nghe nói đến một nhân vật như thế, vì vậy nghe xong cũng chỉ thờ ơ gật đầu một cái.
Tiêu Mặc Chiến ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
“Đại nhân, lần này Long Môn cũng sẽ tham gia hội đấu giá quốc tế, tôi nghĩ đi nghĩ lại thì có lẽ quan hệ thuận tiện nhất chính là Long Môn
Tần Vũ Phong ừ một tiếng, chỉ gật đầu một cái rồi không nói thêm nhiều lời: “Nếu đã như vậy thì tôi sẽ chuẩn bị lên máy bay”
"Vâng.
Tiêu Mặc Chiến đi theo Tần Vũ Phong đi ra khỏi một góc vắng vẻ ở trong sảnh chờ máy bay, sau đó cứ thế dõi mắt nhìn Tần Vũ Phong đi lên máy bay.
Cho đến khi máy bay đã bay lên không trung, chỉ còn để lại một vệt trắng thì Tiêu Mặc Chiến mới thu ánh mắt của mình lại.
Hy vọng lần này, Thiên Vũ đại nhân cũng có thể trở về bình an nguyên vẹn...
Cùng lúc đó.
Trên máy bay.
Bây giờ bởi vì Tần Vũ Phong đã bị tước đoạt đi thân phận Thiên Vũ chiến thần, nên đã không còn tư cách để ngồi máy bay riêng nữa.
Nhưng mà, cho dù không có cái tên Thiên Vũ chiến thần, với cái đẳng cấp cường giả này của anh đi một chuyển đến Mễ thì cái sức nặng đó tuyệt đối cũng không phải là trò đùa.
Cho nên chuyến đi này, Tần Vũ Phong không chỉ được sắp xếp ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khoang hạng nhất, mà tiếp viên trên máy bay cũng đã được dặn dò nhất định phải chú ý đến Tần Vũ Phong.
Tiếp viên trên máy bay cũng chỉ biết là vị ngồi ở hàng ghế thứ nhất đó có lai lịch rất phi thường, là từng tầng cao nhất ở phía trên cũng phải chào hỏi xuống.
Còn cụ thể là như thế nào thì họ cũng không được biết rõ.
Ngày thường nếu như có người nào đó được dặn dò là trọng điểm cần phải chú ý đến, thì người đó chắc chắn cũng sẽ trở thành đối tượng được tiếp viên trên máy bay chăm sóc một cách đặc biệt quan trọng, ân cần hỏi han, bưng trà rót nước.
Nhưng lúc này đây, căn bản là bọn họ cũng không dám tùy tiện làm phiền.
Mặc dù đối phương không nói gì, nhưng mà đang cúi đầu xem tài liệu thì cũng đã tỏa ra một luồng khí thế vô hình từ trên người anh.
khiến cho người khác tuyệt đối không dám tùy ý xúc phạm.
Người như vậy thì ít nhiều cũng làm các tiếp viên trên máy bay có chút sợ sệt, căn bản là cũng không có ai dám tùy tiện đến gần.
Điều may mắn là
May mắn là người cần phải đặc biệt chú ý đó cả quãng đường đi cũng vô cùng bình yên, xem xong tài liệu thì đi ra nhà vệ sinh, sau đó quay lại ngủ một mạch ở trên ghế.