Tần Vũ Phong vừa nói xong lập tức gây náo động!
Tên nhóc này, có biết bây giờ đang nói cái gì không?
Tự nhiên kiêu ngạo như thế á!
Thậm chí tuyên bố một mình tấn công hơn mười người của Thiên Môn?
Quả thực là đang nói đùa.
Thật sự kiêu ngạo đến mức không muốn sống nữa!
"Lên cho tôi!"
Triệu Long cắn răng chỉ tay vào Tấn Vũ Phong, hai mắt đầy hận thù.
"Dạy cho thằng khốn không biết trời cao đất rộng này một bài học, đừng để Diệp Thanh Đình chạy trốn!"
"Tôi xem ai dám!" Diệp Thanh Đình đột nhiên nói.
Ngay sau đó, không biết từ đầu Diệp Thanh Đình rút ra một cái roi mềm, bay lên trên không trung, lập tức vang lên âm thanh xé gió.
"Tôi xem ai dám động đến anh ấy?"
Lúc này Diệp Thanh Đình đứng trước mặt Tần Vũ Phong giống như tư thế người bảo vệ. Tần Vũ Phong chứng kiến cảnh trước mắt liền bật cười.
Nói thật, đây là lần đầu trong đời anh được một người phụ nữ đứng lên bảo vệ. Không thể không cảm động được.
Giống như ngoại trừ Lâm Kiều Như, đây là người phụ nữ đầu tiên muốn bảo vệ anh, mà quan hệ hai người chỉ là trên danh nghĩa anh em họ, thậm chí cả hai là người lạ mới quen một hai ngày mà thôi
Diệp Thanh Đình trường nghĩa như vậy, chỉ sợ có rất nhiều đàn ông không thể theo kịp cô
ta.
"Tên nhóc này, rốt cuộc hèn nhát đến nỗi để cho một người phụ nữ bảo vệ rồi à?"
Triệu Long chứng kiến cảnh trước mắt, cười lạnh: "Bây giờ Long Môn không có người nữa hay sao mà đưa tên thổi cá nát tôm này đến đây khiêu chiến?"
Diệp Thanh Đình cắn răng phẫn nộ quát to: "Triệu Long, ông là đồ thổi tha không biết xấu hổ, mở miệng thì nói tôn trọng một chút đi chứ. Năm đó, ông quỳ trước cửa Long Môn chúng tôi mấy ngày, cầu xin ông nội tôi truyền cho ông một ít công phu. Đến bây giờ ông phát triển đi lên rồi lại dám lấy đao kiếm đối đầu với Long Môn chúng tôi à? Thật sự là một con chó quay lại cắn chủ!"
Tần Vũ Phong ở phía sau vỗ tay cho Diệp Thanh Đình: "Ăn cháo đá bát!"
Diệp Thanh Bình và Tần Vũ Phong mỗi người nói một câu, mặt Triệu Long lập tức không còn chút ánh sáng nào. Một khuôn mặt già nua giống như bị một con nhóc và một thằng khốn giẫm trên đất.
Đúng vậy, năm đó Triệu Long thực sự có đi cầu xin Diệp Bắc Địa học võ thuật Đại Hạ.