Mục lục
Hỏa Vũ chiến thần (full) – Tần Vũ Phong – Lâm Yến Vân – Truyện tác giả: Hoa Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một số con ngựa trời sinh đã phải rong ruổi đến giây phút cuối cuộc đời, chỉ khi nó chết mới được nghỉ ngơi.

Tần Vũ Phong khẽ thở dài một hơi.

Bầu không khí ngoài kia cũng trở nên yên lặng.

Nhưng rất nhanh đã có một trận cười sằng sặc.

Chính là Diệp Kinh Dương. "Ha ha ha! Tôi có nhìn nhầm anh ta đâu! Ha ha ha hall Vị anh họ của dòng trưởng này chọn cái gì thế chứ?"

Diệp Kính Dương cười vô cùng cường điệu, thậm chí còn cúi gập người xuống, lau đi giọt nước mắt không tồn tại bên khóe mắt mình.

Tần Vũ Phong không nói gì, chỉ nhíu mày mà nhìn về phía cậu ta. Diệp Ứng Phong vừa nói ra những lời này, không ít người khác đã bắt đầu phụ họa theo.

“Cười chết mất! Chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn con này?”

“Thực sự là nực cười mà! Còn tưởng là hiểu biết cao siêu thế nào nữa chứ.

“Nhìn qua nhìn lại đám ngựa tốt, cuối cùng lại chọn một con ngựa già sao?”

"Ây da ây da, các người cũng đừng chê cười cậu chủ nhà người ta thế chứ, các người hiểu gì chứ, đây gọi là ngựa già thì thuộc đường!”

“Ha ha ha! Đúng đó, nói không chừng cậu chủ này sợ mình mất mặt nên mới chuẩn bị từ trước!”

“Cậu chủ dòng trưởng của chúng ta thật là có khả năng dự đoán mà!”

“Không mong thi thắng, mà chỉ mong có thể quay trở lại sân đua ngựa sao?”

“Thực sự là nực cười mà!”

“Từ trước đến giờ chưa từng thấy cái chuyện nào như thế này ở trên sân đua ngựa này.”

“Lại không phải sao?”

“Các người đủ rồi đấy!”

Cuối cùng Diệp Thanh Đình cũng không nhịn nổi nữa, quay đầu mà quát một câu:

“Đây là lựa chọn của chính cậu Tần Vũ Phong, các người cứ ở đó ồn ào cái gì hả?”

Diệp Thanh Đình có địa vị rất cao ở Long Môn, vừa nói ra những lời này thì những người kia đều ngậm miệng lại hết, không dám tiếp tục cười nhạo Tần Vũ Phong.

Diệp Thanh Đình quay đầu lại, nhìn về phía Tần Vũ Phong, cô ta chỉ nhìn thấy Tần Vũ Phong đang dắt con ngựa già kia đến đây, con ngựa già thở mạnh ra hai tiếng phì phì.

Thực ra Diệp Thanh Đình cũng cảm thấy lo lắng, chủ động mà đi đến bên cạnh Tần Vũ Phong, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được mà nói:

“Anh họ, con ngựa này thực sự là quá già rồi, chắc là không chạy nổi nữa đâu, hay là... hay là chúng ta đổi con khác đi?"

Tần Vũ Phong nghe thấy vậy chỉ lắc đầu mà nói: “Cảm ơn, không cần như vậy đâu.

Không phải là Tần Vũ Phong không hiểu ý của Diệp Thanh Đình, nhưng mà Tần Vũ Phong không định đổi ngựa.

Anh đã chọn chắc con này rồi thì sẽ không đổi nữa. Diệp Thanh Đình khẽ cắn môi, trong lòng cảm thấy có chút tức giận.

Vị anh họ này thực sự là không biết tốt xấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK