Đương nhiên, Tần Vũ Phong cũng không thể không phát hiện ra kẻ thù đang đối mặt với mình dường như đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nhưng mà cũng không sao cả.
Ở trong lòng Tần Vũ Phong, con kiến hội chính là con kiến hồi. Lẽ nào một con kiến hội trở nên mạnh mẽ hơn thì có thể khiến cho con người khiếp sợ sao?
Rõ ràng là sẽ không.
Khuôn mặt của Tần Vũ Phong vẫn đầy vẻ thờ ơ như cũ, thậm chí anh còn có chút muốn thử.
Tóm lại chính là anh không sợ hãi.
Ma quân Cửu U cũng không biết tại sao thằng nhóc này lại tự tin như thế.
Chỉ biết rằng thái độ bình tĩnh và thờ ơ của đối phương đã khiến ông ta cảm thấy vô cùng tức giận và thậm chí là dường như còn bị cơn giận làm cho đầu óc có chút choáng váng.
Ma quân Cửu U gần như muốn cắn gãy răng và nhìn chăm chăm Tu La đang ở đối diện với vẻ hung dữ: "Hôm nay, cậu chắc chắn phải chết!"
Tần Vũ Phong thở dài.
Hình như ma quân Cửu U đã nói lời nói này không chỉ một lần.
Nếu đã muốn đánh thì có thể mau đánh có được không?
Anh thật sự rất sốt ruột muốn lấy được sách Địa Hồn và cả Huyết Liên Tâm nghìn năm. "Muốn đánh thì mau đánh đi!"
Vì vậy, Tần Vũ Phong chỉ lạnh lùng nói ra sáu chữ và không nói gì thêm.
Thấy vậy, ma quân Cửu U càng tức giận hơn, sau đó chỉ huy bảy mươi hai Quỷ sát của mình tiến lên trước!
Bảy mươi hai Quỷ sát nhận lệnh và triển khai tấn công Tu La! Trong chớp mắt, vô số công kích dày đặc lao về phía
Tần Vũ Phong!
Nhiều loại vũ khí như đao, súng, kiếm, búa, rìu, lưỡi câu đều nhắm thẳng vào Tần Vũ Phong.
Nếu đổi thành một người khác thì e rằng hiện tại đã nhắm mắt lại và chờ chết.
Bởi vì bản thân đang phải đối diện với hơn bảy mươi cao thủ có năng lực tông sư trở lên!
Đổi thành bất cứ ai thì có thể làm gì được chứ? Chỉ có thể nhắm mắt lại và chờ chết mà thôi!
Nhưng bây giờ nghênh đón những công kích này không phải là người khác.
Mà là Tần Vũ Phong, là chiến thần Thiên Vũ tiền nhiệm của Đại Hạ.
Cả đời chinh chiến trên chiến trường và tắm máu của vô số người.
Không biết đã có bao nhiêu lần một mình đối mặt với hàng nghìn kẻ địch.