Mục lục
Hỏa Vũ chiến thần (full) – Tần Vũ Phong – Lâm Yến Vân – Truyện tác giả: Hoa Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khí thế và khí chất trên người của anh, rất rõ ràng là không có người bình thường nào có thể có được.

Thực lực sâu không thấy đáy.

Không phải người bình thường thật sự, nhưng sức mạnh thật sự là gì thì Diệp Thanh Đình không thể nghĩ ra được.

Nhưng dựa vào biểu hiện vừa rồi của Tần Vũ Phong, Diệp Thanh Đình quyết đoán loại bỏ suy đoán thứ nhất. Tần Vũ Phong tuyệt đối không có khả năng chỉ là một người bình thường.

Ít nhất.... Ít nhất Tần Vũ Phong nhất định là kỳ nhân dị sĩ nào đó rất giỏi

Diệp Thanh Đình nghĩ tới đây, gương mặt trở nên nghiêm túc.

Nếu đã như vậy, vậy thì Long Môn nhà họ Diệp hiển nhiên sẽ không lạnh nhạt với Tần Vũ Phong. Chờ đã, chỉ e còn muốn Diệp Kính Dương chân thành nói xin lỗi và đền bù tổn thất một phen mới được!

Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thanh Đình không nhịn được thở dài.

Cậu Tần Vũ Phong này thật sự là đủ năng lực để “giả heo ăn thịt hổ” Khó trách không nên chọn con ngựa già kìa.

Diệp Thanh Đình không hiểu, nếu như Tần Vũ Phong có bản lĩnh này, cứ dứt khoát chọn một con ngựa không tốt sao? Cần gì phải chọn một con ngựa già, chịu ánh nhìn không hay từ tất cả mọi người, thậm chí là cười nhạo.

Diệp Thanh Đình lại lắc đầu, một lần nữa đặt lực chú ý ở Tần Vũ Phong và con ngựa già đó. Tần Vũ Phong vẫn ngồi trên con ngựa già đó, chậm rì rì tiến lên.

Con ngựa già này đã rất rất già rồi, thậm chí đã tới tình trạng gục người sắp chết. Nhưng ảnh mắt ngựa già trong sáng, vẫn kiên trì như trước, dẫu tuổi già nhưng chỉ chưa già, chỉ tại ngàn dặm.

Mặc dù đã tới nước này nhưng ngựa già vẫn muốn tranh đoạt vinh quang thuộc về mình thêm một lần cuối cùng!

Lần đầu tiên Tần Vũ Phong nhìn thấy con ngựa già này đã quyết định hôm nay sẽ thỏa mãn tâm nguyện này của no!

Lúc trước, anh chưa kịp tiễn biệt Tia Chớp tử tế, hôm nay gặp được một con ngựa già giống như Tia Chớp nên anh cũng có thể vì nó mà chuẩn bị một phần quà, cũng coi như cũng không phụ lòng Tia Chớp sống bên cạnh anh sớm chiều.

Tần Vũ Phong chậm rãi nhằm hai mắt lại, biết rõ sau khi kết thúc, con ngựa già này chỉ e sẽ mất đi sức sống. Nhưng mà Tần Vũ Phong tin tưởng, nó giống như Tia Chớp đã chết trận sa trường, chết ở trên đường truy tìm vinh dự, con ngựa già này một con ngựa đua, nó cũng sẽ không hối hận.


Con ngựa già dưới thân Tần Vũ Phong lung la lung lay mà đi tới đích.

Diệp Thanh Đình gần như không có chút do dự nào, cô ta tuyên bố Tần Vũ Phong thắng lợi! Lúc bấy giờ, Tần Vũ Phong cũng đã xuống ngựa.

Bởi vì trạng thái hiện tại của Lạp Phong là đang rất sợ hãi, thậm chí còn không dám đi đến vạch đít. Trong lòng

Diệp Kính Dương đã biết rằng mình không còn chút phần thắng nào!

Như vậy cần gì phải tự rước lấy nhục?

Nhưng giờ phút này, Diệp Kính Dương cắn răng, trong lòng đang phẫn hận vô cùng.

Bên tai không ngừng truyền đến tiếng mọi người thảo luận.

"Ôi trời ơi!! Tôi không nhìn lầm chứ?"

“Tên Tần Vũ Phong đó, cưỡi cái con ngựa đó mà thắng á?"

“Thật sự không thể tin được chuyện đéo này lại là thật su!"

"Ai có thể nói cho tôi biết bây giờ tôi không phải đang nằm mơ được không?"

“Cai tháng quân quê này tìm được vận cứt cho gì thế “

Còn không phải sao, tên này vận khí quá tốt, không ngờ còn vượt qua Lạp Phong đã đình công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK