Mục lục
Hỏa Vũ chiến thần (full) – Tần Vũ Phong – Lâm Yến Vân – Truyện tác giả: Hoa Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều ngày trôi qua như vậy, trên đường đi khi Quách Chí Mẫn thấy đệ tử của La Phù Sơn thì vẫn nhịn không được mà trợn trắng mắt lên, càng không thể hiểu được Thượng Quan Uyển Nhi nghĩ gì mà có thể may quần áo cho đám đệ tử thô lỗ của La Phù Sơn kia.

Thượng Quan Uyển Nhi cười nói với Quách Chí Mẫn: "Ôi trời, cũng đều là những đứa nhỏ như Vũ Phong thôi, dì nổi giận với chúng làm gì chứ? Hơn nữa năm đó, lão tổ của La Phù Sơn đã cứu dì, mặc dù dì đã ở trong núi hơn hơn mười năm, nhưng nếu không phải có lão tổ, dì cũng không có cơ hội gặp lại Vũ Phong nha. Bây giờ nghĩ lại một chút, những năm qua đi chưa hẳn không phải là chuyện tốt."

Quách Chí Mẫn mím môi, thế mà không biết nên nói cái gì cho phải. Mẹ của chiến thần Thiên Vũ lại là một người thiện lương như thế. Khó trách sẽ dạy ra một người như chiến thần Thiên Vũ. Đây gọi là trung quân ái quốc.

Phải biết là, lúc ấy khi Quách Chí Mẫn biết chiến thần Thiên Vũ bị cách chức, dù anh ta chỉ là một tên dũng tướng thiết kỵ bình thường thôi cũng nhịn không được mà muốn làm gì đó cho chiến thần Thiên Vũ.

Nếu đổi lại là anh ta, anh ta nhất định sẽ náo loạn một trận cho xem.

Nhưng lúc ấy chiến thần Thiên Vũ thì sao, chỉ nhẹ nhàng bỏ lại một câu khó lòng vi phạm mệnh lệnh, sau đó đã rời khỏi biên giới phía Bắc.

Những trận chiến đẫm máu, đổ đầy mồ hôi dường như chỉ là một việc cực kỳ hời hợt, không sánh nổi với một câu hoàng mệnh.

Thậm chí Quách Chỉ mẫn từng cẩn thận nghĩ qua, chiến thần Thiên Vũ có phải trung thành tới mức ngu muội hay không.

Nhưng tới hôm nay, rốt cuộc trong lòng Quách Chí Mẫn đã có đáp án chính xác.


Không phải trung thành tới mức ngu muội mà là thiện lương.

Có người mẹ như Thượng Quan Uyển Nhi, chỉ sợ chiến thần Thiên Vũ sẽ không làm ra việc gì mưu phản đầu.

Cũng không biết trong lúc này, chiến thần Thiên Vũ ở nước Mễ thế nào rồi nữa.

Vậy mà giờ phút này, người nhớ chiến thần Thiên Vũ đâu chỉ có mình Quách Chí Mẫn.

Doanh trại Thần Sách. "Tiêu Mặc Chiến, cậu chắc chắn cậu sắp xếp thân phận kia cho chiến thần Thiên Vũ sẽ không có vấn đề gì chứ?" Huyền Vũ hỏi.

Tiêu Mặc Chiến gật nhẹ đầu: "Đương nhiên không có vấn đề gì rồi, cũng không nhìn thử xem anh em của cậu là ai, Long Môn đó, biết không? Thiên Vũ đại nhân còn là khách quý của Long Môn đấy"

Thanh Long liếc mắt nhìn Tiêu Mặc Chiến: "Đắc ý quá ha, không phải chỉ là một Long Môn thôi sao?"

Nhưng Huyền Vũ lại nghiêm túc nhíu lông mày, không biết đang tự hỏi gì đó.

Cả nửa ngày sau, cuối cùng Huyền Vũ cũng từ từ mở miệng. "Đến Long Môn... chỉ sợ không quá ổn"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK