Quả nhiên thân hình Tu La nhanh nhẹn xoay giữa không trung, sau đó đáp đất vững vàng, ngay cả kiếm Hiên Viên vẫn không rời khỏi tay.
Ma Quân Cửu U suýt không tin nổi những gì xảy ra trước mắt mình.
Nhưng thực tế là vậy, không phải do ông ta tin hay không.
Tu La thật sự đã dùng một thanh kiếm cũ nát tầm thường đối đầu với Bích Huyết Bàn Xà Phong của ông ta!
Mà thanh kiếm ấy không hề bị tổn hại! Ma Quân Cửu U kinh ngạc đến nỗi mở to mắt nhìn, trong
chốc lát, ông ta không biết nên làm gì.
Dù sao ở Ma Môn, sự hiện diện của Ma Quân Cửu U không những là bậc chí cao vô thượng.
Báu vật của Ma Môn, ví như sách Địa Hồn được Ma Quân Cửu U mang theo, hay Bích Huyết Bàn Xà Phong mà ông ta nắm trong tay.
Sự hiện diện của Ma Binh cũng thuộc bậc chí cao vô thượng ở Ma Môn.
Giờ đây, Tu La chỉ dùng một thanh kiếm bình thường vô kể mà đã cản được Ma Binh như Bích Huyết Bàn Xà Phong ư?
Điều đó làm Ma Quân Cửu U khó lòng thừa nhận sự thật trước mắt, làm sao cam lòng thừa nhận đây!
Ma Quân Cửu U không tin nổi mà mở to mắt nhìn.
Mặc dù Tu La đã dừng tay, không còn tiếp tục giở đòn tấn công.
Nhưng Ma Quân Cửu U vẫn chìm trong nỗi khiếp vía, mãi chưa thể bình tĩnh được.
Trong chốc lát, ngay cả những người dưới đài cũng vô cùng ngạc nhiên.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Thanh kiếm kia cũ nát mà có thể cản được Bích Huyết Bàn Xà Phong sao?"
"Không thể nào! Thanh kiếm nát kia không hề vỡ vụn!" "Trời ơi, tôi mù rồi sao?" "Tu La này có chút bản lĩnh nhỉ?"
"Không không không, chẳng những Tu La có bản lĩnh, tôi dám cược thanh kiếm của cậu ta tuyệt đối không phải vật tầm thường!"
"Đúng quá rồi, còn cần ông nói à?"
Người đứng cạnh bất mãn nói, không ngừng cất giọng chậc chậc.
Dù sao màn thể hiện của Tu La khiến người ta quá đỗi ngạc nhiên.