Và cả thế tục của anh, những mong muốn của anh. Anh muốn Lâm Kiều Như có thể sống tốt. Chỉ cần có thể bảo vệ những điều sâu thẳm trong lòng. Kiểm mới không cần chiến đấu vì anh!
Ánh mắt của Tần Vũ Phong càng lúc vàng kiên định, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào kẻ địch đứng trước mặt - Ma Quân Cửu U, có lẽ ánh sáng trong mắt Tần Vũ Phong thật sự rất thu hút.
Khoảnh khắc này, Ma Quân Cửu U bất giác lùi về sau nửa bước.
Rất nhanh, Ma Quân Cửu U hoàn hồn lại, động tác chuẩn bị lùi về sau bỗng trở thành động tác bước lên trước một bước.
Đùa cái gì vậy. Ông ta là Ma Quân Cửu U sự tồn tại tối cao nhất trong Ma Môn. Sao có thể bị một thằng nhãi ranh song tu chính tà dọa sợ chứ?
Ma Quân Cửu U lạnh lùng cười một tiếng. Thanh kiếm chỉ thẳng vào Tần Vũ Phong.
“Được lắm nhóc con, cầm một thanh kiếm hỏng, cũng dám diễu võ dương oai trước mặt tôi sao?”
“Cậu không biết chữ chết viết như nào đúng không!” Lúc này, những người dưới khán đài cũng lần lượt hoàn hồn lại. Vốn dĩ mọi người nghĩ rằng Tu La sẽ cúng tế một món bảo khí đặc biệt gì đó.
Không ngờ Tu La chẳng những không cúng tế mà còn lấy ra một thanh kiếm sắt bình thường.
Khoảng thời gian này, mọi người đều ngây người.
Nhưng mà điều bọn họ sợ nhất là khí thế trên người Tu La lúc này, hồn nhiên vong ngã.
Dường như đã hợp thành một thể với thanh kiếm ở trong tay. Đây mới thật sự là chuyện khiến mọi người vô cùng khiếp sợ.
Nhưng hiện tại, Ma Quân Cửu U làm gián đoạn như vậy, mọi người đã hoàn hồn trở lại.
“Ha ha, tên Tu La này điên rồi. Lấy một thanh kiếm sắt, cũng dám kêu gào với Ma Quân Cửu U đại nhân của chúng ta sao?”
“Thanh kiếm sắt này, sợ rằng tôi chặt một cái cũng gây rồi!” “Tên Tu la này thật sự đang diễn hài sao?”
“Cười chết tôi rồi. Đây thật sự không phải tiết mục góp vui do Ma Quân sắp xếp chứ?”
“Cậu muốn chết sao? Ma Quân đại nhân đích thân góp vui cho cậu sao?”
“Tôi...tôi không có ý này. Thằng nhóc kia lấy ra một thanh kiếm sắt, tôi không phải..”.
“Cậu là cái đầu cậu đấy!” “Thật không ngờ vũ khí của Tu La lại là cái này”.
“Đúng đấy. Có phải vì Tu La quá ngông cuồng, ỷ vào bản thân đang sở hữu Vô Tương Thiên Ma Công, cho nên rất hiếm khi sử dụng vũ khí?”
“Ít nhất thì cũng phải có một vũ khí ra dáng chứ... Thanh kiểm này, con trai tôi cũng chẳng thèm xách theo!”.
“Một thanh kiếm hỏng, cũng dám rút ra trước mặt mọi người...” “Quả thực làm trò cười cho thiên hạ.”
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người bàn tán xôn xao, bọn họ đều đang thảo luận về thanh kiểm trong tay Tần Vũ Phong.
Khuôn mặt Tần Vũ Phong bình thản, không hề có bất kỳ sự khác thường nào.
Dường như những lời cười nhạo của đám đông không hề dao động tâm tình của Tần Vũ Phong.
Ma Quân Cửu U thấy thế, trong lòng cũng thầm hoảng sợ. Không nói đến những thứ khác. Tâm tính của thằng nhóc này, thật sự vững vàng đến mức nhất định.
Đối mặt với sự chê bai của nhiều người như vậy, lại không hề dao động một chút nào.
Vô cùng kiên định như trước.