Chương 20: Bị người ta hái mất rồi!
Đối với hành động này của Hàn Hà Duyên, Lâm Nhiệm cũng không tỏ thái độ gì, đương nhiên anh cũng sẽ không cảm thấy thương hại cả nhà Trương Kim Cương.
Nếu lúc trước Hạ Thiên Kỷ bị ép gả vào nhà họ Tống, trở thành đồ chơi của Tống Viễn Đông, thì bây giờ cô đã sống không bằng chết. Nghĩ đến điều này, Lâm Nhiệm chỉ muốn đích thân ra tay xử lý ba người này.
Nhưng vì mấy ngày nay Hạ Hiểu Y phải chuẩn bị thi đại học, Hạ Thiên Kỷ thì tập trung luyện tập vận dụng Nguyên Lực, nên Lâm Nhiệm cũng không nói tin tức này cho hai chị em, sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của họ.
Mấy ngày qua, mỗi ngày Lâm Nhiệm đều ra ngoài mua thức ăn về nhà nấu cơm, trở thành một người đàn ông của gia đình, hết lòng hết dạ chăm sóc hai cô gái xinh đẹp. Dù cuộc sống bình thường và đơn giản, nhưng dường như mỗi một phút giây đều ấm áp và tươi đẹp.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Hà Duyên cũng rất biết điều không đến làm phiền, ông ta là một người thông minh, biết làm thế nào mới có thể có được thiện cảm của Lâm Nhiệm với mức độ cao nhất.
Cuối cùng cũng đến ngày thi vào đại học.
Hạ Hiểu Y ăn một bát mì trứng gà cà chua do Lâm Nhiệm nấu, sau đó hào hứng chuẩn bị ra ngoài.
Dường như cô bé vô tư này chưa từng căng thẳng điều gì, tinh thần luôn rất thoải mái.
Nhưng việc này không ảnh hưởng gì đến thành tích xuất sắc của Hạ Hiểu Y lúc bình thường, cô bé luôn đứng top ba trong lớp, dù trước đó bị nhà họ Tống giam lỏng không đi học nhiều ngày, nhưng thành tích thi thử vẫn không hề thấp đi.
Lâm Nhiệm và Hạ Thiên Kỷ đi theo Hạ Hiểu Y đến trước cửa trường thi.
Trước khi vào cửa, Hạ Hiểu Y chợt nghiêng đầu nói: “Em đi thi đây! Nào, chúc em ghi danh bảng vàng đi!”
Dứt lời, cô bé dang hai tay, nháy mắt với Lâm Nhiệm: “Anh rể, đến ôm một cái trước nào!”
Hạ Thiên Kỷ dở khóc dở cười, nhưng mấy ngày qua Hạ Hiểu Y luôn gọi Lâm Nhiệm như thế, khiến người làm chị là cô cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể tuỳ ý cô bé.
“Được”, Lâm Nhiệm cười ôm nhẹ lấy cô bé tinh ranh này.
Nhưng lúc này Hạ Hiểu Y chợt nói một câu bên tai Lâm Nhiệm: “Anh rể, anh phải nắm bắt cơ hội, mông của chị em cong như thế, không thể để người đàn ông khác chiếm lợi được”.
Đúng chuẩn em vợ ruột.
Dù chỉ nói bên tai, nhưng giọng nói không hề nhỏ, Hạ Thiên Kỷ đứng bên cạnh vẫn nghe thấy rõ ràng.
Khuôn mặt của cô thoáng chốc đỏ bừng, hai bên má cũng trở nên nóng rực.
“Cái con bé này, em nói bậy gì đấy”, Hạ Thiên Kỷ giậm chân: “Em còn thế nữa thì coi chừng chị…”
Nhưng cô còn chưa nói hết câu đã bị Hạ Hiểu Y ôm chặt, khiến Hạ Thiên Kỷ không thể thở nổi. Sau đó, Hạ Hiểu Y cúi đầu cọ một cái trước ngực Hạ Thiên Kỷ, lại nói ra năm chữ: “Wow, chị em căng quá”.
Dứt lời, trước khi Hạ Thiên Kỷ giơ tay đánh người, Hạ Hiểu Y vội vàng chạy vào trong trường thi, sau khi vào cổng, cô ấy còn giơ nắm đấm với Lâm Nhiệm, dường như đang cổ vũ anh.
Bím tóc của cô gái đung đưa qua lại, vóc người cao gầy đã bắt đầu có sức sống thanh xuân của một cô gái trẻ tuổi.
Nhìn loạt hành động của Hạ Hiểu Y, Lâm Nhiệm cũng dở khóc dở cười, lắc đầu cười nói: “Con nhóc này… Rõ ràng chúng ta đến cổ vũ con bé, sao lại trở thành con bé cổ vũ anh thế…”
Sau khi nói xong, Lâm Nhiệm mới nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Hạ Thiên Kỷ.
Không biết vì sao, anh chợt nhớ đến lời Hạ Hiểu Y vừa nói, vì thế vô thức nhìn dọc từ eo của Hạ Thiên Kỷ xuống.
Nhìn thì nhìn thôi, Lâm Nhiệm còn ma xui quỷ khiến thế nào nói một câu: “Hiểu Y nói đúng thật”.
Sau khi nói xong, Lâm Nhiệm mới nhận ra hình như anh không nên nói như thế, Hạ Thiên Kỷ đứng ở đó, trong mắt như đã sắp có nước mắt chảy ra, giống như một đoá hoa súng thẹn thùng, vô cùng động lòng người.
“Thiên Kỷ, anh… anh chỉ vô tình nói ra lời trong lòng thôi, em đừng để bụng”, Lâm Nhiệm vội vàng xin lỗi.
Vô tình nói ra lời trong lòng?
Tên trai thẳng này thật sự đang nói xin lỗi à?
Nếu đã nói chuyện dễ nghe như thế thì nói thêm mấy câu đi!
Dù Hạ Thiên Kỷ hơi ngượng ngùng, nhưng cũng không vì thế mà tức giận, cô đỡ trán, sau đó đỏ mặt cười nói: “Anh hai, em sẽ xem như lời trong lòng của anh là đang khen em”.
Lâm Nhiệm cười ngượng ngùng nói: “Đúng là khen, đúng là khen mà”.
Dáng vẻ của Hạ Thiên Kỷ trước trường thi cũng khiến những học sinh nam trong khuôn viên mất bình tĩnh. Dù sao bọn họ cũng đang trong giai đoạn thèm yêu đương, mỹ nhân số một Bắc An để lộ dáng điệu xinh đẹp như thế, khiến đám con trai tuổi mười tám thật sự không thể bình tĩnh nổi.
…
Khi Lâm Nhiệm và Hạ Thiên Kỷ sóng vai đi xa, trong trường thi của Hạ Hiểu Y, một học sinh nam vóc người cao lớn mới dời ánh mắt nặng nề đi.
Cậu ta nhìn thoáng qua thí sinh bên cạnh, cất lời: “Người đàn ông kia là ai? Sao lại dám ôm Hạ Hiểu Y? Chẳng lẽ người này không biết sớm muộn gì Hạ Hiểu Y cũng sẽ là bạn gái của tôi à?”
Trong giọng nói tràn đầy sự khó chịu.
Chàng trai đeo kính bên cạnh cười to nói: “Cậu Bạch, khoảng thời gian này cậu tập trung ôn tập chuẩn bị thi nên chắc không biết, chị em gái Hạ Thị xinh đẹp như hoa đã bị người ta hái mất rồi”.