• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Tự mình chuốc lấy!

“Đại… Đại sư Hàn, sao ông lại đến đây?”, thấy ông ta, Trương Kim Cương tỏ vẻ khó tin. 

Rõ ràng Hàn Hà Duyên đến không có vẻ gì là thân thiện! 

Ông ta đảo mắt nhìn ba người với nét mặt u ám, cười khẩy nói: “Cuộc trò chuyện giữa cả nhà các người khi nãy đã bị tôi nghe thấy rồi. Xem ra các người vẫn rất không phục cậu Lâm”. 

Nói đến đây, Hàn Hà Duyên ho khan hai tiếng. 

Cú đá của Lâm Nhiệm khiến Hàn Hà Duyên bị thương nặng, còn là nội thương nghiêm trọng, phải mất ít nhất một hai tháng mới có thể khôi phục hoàn toàn. 

Ngoài ngành hóng chuyện, trong ngành xem thực lực, trong tất cả những người ở lễ cưới khi đó, chỉ có Hàn Hà Duyên biết rõ thực lực của Lâm Nhiệm nhất, bây giờ sở dĩ ông ta còn có thể yên ổn đứng ở đây là phải cảm ơn Lâm Nhiệm vì đã không giết chết mình! 

Trong lúc dưỡng thương, Hàn Hà Duyên biết được tin vợ chồng Tống Lương Minh đã đến quỳ gối với Lâm Nhiệm. Ông ta kinh ngạc đến mức nhảy khỏi giường, cảm thấy kính sợ con rồng sang sông trẻ tuổi kia! 

Từ đầu đến cuối, Hàn Hà Duyên chưa từng nghĩ đến chuyện trả thù – thế mới là một người thông minh! 

“Đương nhiên chúng tôi không phục rồi! Chúng tôi nuôi Hạ Thiên Kỷ nhiều năm như thế, không biết nó kiếm đâu ra một tên đàn ông chết tiệt, muốn lấy oán báo ơn với chúng tôi! Ha, nếu biết thế, năm đó tôi đã bán Hạ Thiên Kỷ và Hạ Hiểu Y vào trong câu lạc bộ tiếp khách kiếm tiền cho chúng tôi rồi!”, Lý Hỉ Yến lớn tiếng nói, rõ ràng bà ta vẫn chưa hiểu rõ tình huống lúc này. 

Nét mặt Hàn Hà Duyên càng u ám hơn. 

Theo góc nhìn của ông ta, nếu Trương Kim Cương không ép buộc Hạ Thiên Kỷ gả vào nhà họ Tống thì cũng sẽ không xảy ra chuyện tiếp theo, ông ta cũng sẽ không gặp phải một kẻ khó giải quyết như thế! 

Hôm nay Hàn Hà Duyên đến đây một là muốn lấy lòng Lâm Nhiệm, hai là muốn trút cơn giận trong lòng! 

“Người đâu, vả miệng cho tôi”, Hàn Hà Duyên nhìn chằm chằm Lý Hỉ Yến, trong mắt lộ vẻ ghét bỏ, lạnh lùng nói: “Đánh đến khi người phụ nữ này không nói nên lời thì thôi!” 

“Ông… Ông dám…”, Lý Hỉ Yến không ngờ đối phương nói đánh là đánh, bà ta vô thức lùi lại hai bước. 

“Tôi có gì mà không dám chứ? Đây mới chỉ là mở đầu mà thôi”, Hàn Hà Duyên cười lạnh lùng nói. 

Sau đó, một đệ tử của ông ta tiến lên, đè Lý Hỉ Yến xuống đất, bắt đầu tát hết bên trái lại đến bên phải! 

Trong thoáng chốc, tiếng “chát chát chát” liên tục vang lên, khiến người nghe cũng phải run rẩy! 

Sau mười mấy cái tát, Lý Hỉ Yến cũng đã mơ hồ, nổ đom đóm mắt rồi! Mặt của bà ta đã sưng lên, da mặt nứt ra, có máu chảy xuống, trông vô cùng thê thảm! 

Nhưng Hàn Hà Duyên vẫn chưa kêu dừng lại, đệ tử kia vẫn đang tát! Đoán chừng đợi sau khi Lý Hỉ Yến tỉnh lại, bà ta sẽ bị chấn động não mức độ nặng! 

Trương Kim Cương sợ đến mức không ngừng run rẩy, vội vàng quỳ xuống đất, run giọng nói: “Đại sư Hàn, Đại sư Hàn bỏ qua cho chúng tôi đi, tuy tôi là cậu ruột của Hạ Thiên Kỷ, nhưng mà…” 

“Nhưng mà cái gì?”, Hàn Hà Duyên cười khẩy, đạp Trương Kim Cương lăn quay dưới đất. 

Ông ta vội vàng bò dậy, quỳ xuống lần nữa, liên tục cầu xin. 

“Nghe nói cậu Lâm cho các người một tuần, nếu không trả nổi tiền trợ cấp thì sẽ đánh gãy hai chân của các người, đúng không?”, Hàn Hà Duyên hỏi. 

Nghe thấy lời này, Trương Kim Cương không khỏi run lên. 

“Mà bây giờ đã là ngày thứ tám rồi”, Hàn Hà Duyên lắc đầu, nhìn Trương Kim Cương với vẻ giễu cợt: “Cậu Lâm tốt bụng, không nỡ ra tay với các người, cho nên việc nặng thế này phải để Hàn mỗ làm giúp thôi”. 

Dứt lời, ông ta ra lệnh cho đệ tử. 

Sau đó, mấy người lập tức đè Trương Kim Cương xuống đất! 

Một đệ tử khác lôi một cây búa lớn từ bên ngoài vào! 

Trông có vẻ như bọn họ muốn vỡ nát xương hai chân của Trương Kim Cương, khiến cả đời ông ta cũng không bình phục lại được. 

Thấy cảnh này, Trương Kim Cương sợ đến mức tè ra quần! Một mùi hôi gay mũi bắt đầu lan tràn khắp căn phòng! 

“Không không không, Đại sư Hàn, tha mạng! Cầu xin ông bỏ qua cho tôi… A!” 

Trương Kim Cương còn chưa nói hết câu đã không nhịn được hét to một tiếng! 

Đệ tử kia vung búa sắt, đập mạnh lên đầu gối của Trương Kim Cương! 

Một cái, hai cái, ba cái… 

Sau mấy búa, chân phải của Trương Kim Cương đã như một cọng mì, không biết xương bên trong đã vỡ thành bao nhiêu mảnh rồi nữa! 

Với thực lực của những đệ tử như Hàn Hà Duyên, bọn họ hoàn toàn có thể thẳng thừng đánh gãy chân của Trương Kim Cương, nhưng bọn họ lại chọn cách bạo lực và hành hạ người khác hơn như thế này! 

Mấy phút sau, Trương Kim Cương nằm dưới đất, đã ngất đi. 

Còn đệ tử kia lại kéo cây búa lớn nặng nề đi tới cạnh Lý Hỉ Yến, vung búa một lần nữa, đánh mạnh xuống! 

Còn Trương Minh Minh ở bên cạnh thì quỳ phịch xuống đất, những gì ba mẹ gặp phải khiến gã ta hồn bay phách lạc, liên tục cầu xin! 

“Tôi chỉ mới mười chín tuổi, vẫn còn là con nít, các người không thể làm tôi bị thương, Đại sư Hàn, xin hãy bỏ qua cho tôi… Bố mẹ tôi lớn tuổi, ông đập gãy chân họ cũng không sao, nhưng tôi còn trẻ mà…” 

“Chao ôi, mới thế đã đẩy bố mẹ ra làm bia đỡ đạn rồi à? Tôi ghét nhất loại người khốn kiếp bất hiệu với bố mẹ giống cậu đấy”, Hàn Hà Duyên quan sát Trương Minh Minh, cười to một tiếng, sau đó nghiêng đầu nói với đệ tử: “Cậu ta nói cậu ta còn là trẻ con, vậy thì… càng không thể bỏ qua”. 

Sau đó, tiếng hét thảm thiết của Trương Minh Minh cũng vang lên. 

Lại nửa tiếng trôi qua, một nhà ba người đều bị đánh gãy hai chân nằm ngất xỉu dưới đất! 

Dù là kỹ thuật y học xuất sắc nhất thời đại này cũng đừng nghĩ đến chuyện giúp ba người họ hoàn toàn hồi phục như cũ! 

Một đệ tử trong đó hỏi: “Sư phụ, tiếp theo phải xử lý bọn họ thế nào?” 

“Cho bọn họ ra đường ăn xin đi”, Hàn Hà Duyên lạnh lùng nói: “Cho bọn họ phải nhận sự giễu cợt của tất cả mọi người ở Bắc An, nếu không, tôi sẽ khó trút được cơn tức trong lòng”. 

Hàn Hà Duyên im lặng một lát, trong mắt có ánh sáng loé lên, ông ta nói tiếp: “Đồng thời nghĩ cách tiết lộ tin tức cho cậu Lâm mà không để lộ manh mối”. 

Nói xong, ông ta cười khẩy nhìn cả nhà Trương Kim Cương, giễu cợt: “Rơi vào tình cảnh bây giờ là do bọn họ tự chuốc lấy! Cả nhà đều thiển cận ngu xuẩn!” 

… 

Chẳng mấy chốc, tin tức cả nhà Trương Kim Cương bị đánh gãy chân đã truyền đến tai Lâm Nhiệm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK