• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến giờ cô vẫn còn nghĩ mình đang đóng phim chứ không phải là xuyên không. Nhìn nữ chính như vậy cô cũng cảm thấy khó chịu, nên đứng ra nói giúp Dương Gia Mẫn. "Cô ấy cũng là quan tâm anh mà, sao anh lại hung dữ với cô ấy vậy?" 

Phó Thiệu Nguyên kinh ngạc nhìn Lâm Sở, Dương Gia Mẫn cũng không giấu được ánh mắt ngạc nhiên. Phó Thiệu Nguyên lại không khỏi suy tư, chẳng phải cô ấy trọng sinh như anh sao? Sao cô ấy lại không biết bộ mặt thật của Dương Gia Mẫn mà còn nói giúp cô ấy. Anh còn nhìn ra được cô ấy còn đang có vẻ đồng tình với Dương Gia Mẫn nữa. Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Vậy thì khả năng có trọng sinh như anh là không thể nào rồi. Vậy vì sao cô trước sau vẫn muốn ly hôn với anh là thế nào? Dương Gia Mẫn không khỏi nghi ngờ và đề phòng với Lâm Sở. Trước kia cô ấy 

וגנר 

chẳng phải không thích cô sao? Mặc dù cô ấy không nói ra mặt nhưng qua thái độ lạnh lùng, cũng lẩn tránh của cô ấy đối với cô, cô cũng đoán ra. Huống hồ cô và chồng cô ấy lại yêu nhau, thì làm sao cô ấy lại thích cô cho được. Vậy thì sao bây giờ cô ấy lại nói giúp cô chứ, cô có thể nghe ra được, cô ấy là đang thật lòng nói giúp cô. Không phải là cố ý khiêu khích hay trêu chọc. Chuyện gì đang xảy ra vậy, chẳng lẽ cô ấy sốt đến hỏng mất não. Nhưng như vậy chẳng phải tốt cho cô sao. Dương Gia Mẫn mỉm cười đắc ý. 

Chỉ có ông nội Phó là có thể nói luôn ra suy nghĩ của ông chứ không suy nghĩ nghi ngờ trong lòng. Ông nhíu mày nhìn Dương Gia Mẫn rồi quay sang hỏi Lâm Sở: "Tiểu Sở, chẳng phải trước giờ con không thích con bé Gia Mẫn sao, sao lại nói giúp con bé thế?" Lâm Sở ngơ ra, suýt thì cô quên mất. Đúng là trong tiểu thuyết có nói như vậy. Nhưng bây giờ cô phải làm sao đây, chẳng lẽ nói nữ chính chắc chắn sẽ thuộc về nam chính nên cô không muốn giành nữa à. Sao đến thế giới này, cô lại phải hoạt động não liên tục thế này. Cô lại tìm cách nói đỡ cho sự thất thố vừa rồi của mình. "Ông ơi! Bởi vì cháu nhận ra được, tình cảm của hai người ấy mới thật sự là một đôi. Cháu không muốn vì cháu mà làm hỏng hạnh phúc của cả ba người" Lâm Sở tự đắc ý trong lòng, cô cũng diễn quá đỉnh rồi. Có lẽ nhờ nữ phụ có năng khiếu diễn xuất nên cô được hưởng ké hào quang bàn tay vàng mẹ tác giả cho nữ phụ cũng nên. 

Dương Gia Mẫn giật mình, lần này thì cô khó mà bình tĩnh được. Lâm Sở nghĩ như vậy thật sao? Như vậy có phải ý cô ta muốn tác hợp cho cô và Phó Thiệu Nguyên không? Đột nhiên cô cảm thấy hôm nay mình xuất hiện ở đây là một quyết định đúng đắn hơn bao giờ hết. "Ai nói với em anh thích, anh có tình cảm với cô ta?" Phó Thiệu Nguyên lạnh giọng. Lâm Sở gương mặt cứng đờ nhìn Phó Thiệu Nguyên đang làm mặt khó coi với cô. Anh ta tỏ thái độ với ai thế, chẳng phải cô nói đúng tâm tư của anh ta quá rồi sao. Cô tốt thế anh ta còn muốn gì nữa, cô đã gián tiếp lên tiếng tác thành cho anh và cô ta trước mặt ông nội Phó rồi còn gì. Anh ta muốn cô nói thẳng ra nữa chắc. Cũng cần phải giữ cho cô chút thể diện cuối cùng đi chứ. Muốn làm mất mặt cô trước nữ chính 

nữa sao. 

"Thiệu Nguyên, anh đừng như vậy nữa. Em biết sai rồi." Dương Gia Mẫn uất ức. Phó Thiệu Nguyên siết chặt nắm đấm, ánh mắt rét lạnh nhìn Dương Gia Mẫn. Cô ta cũng thật biết cách diễn kịch, diễn xuất sắc như vậy sao cô ta không đi làm diễn viên luôn đi. Còn cô nhóc ngốc nghếch này, thật ra cô ấy đang suy nghĩ những chuyện gì vậy. Tại sao cứ cố ý đẩy anh ra xa là thế nào? 

Lâm Sở chớp chớp mắt nhìn Dương Gia Mẫn, rồi âm thầm thở dài trong lòng. Thì ra là nam chính và nữ chính giận nhau cho nên mới có những chuyện này xảy ra. Nam chính giận dữ cũng tuyệt tình thật đấy, nói chuyện thâm độc như vậy đi. Đợi đến khi hết giận nhau, có khi sủng nữ chính, bù đắp lại lên tận trời ấy chứ. Ái Linh lúc nào cũng lập đi lập lại cái kịch bản cũ rích của các cuốn tiểu thuyết ngôn tình cho cô nghe. Cô ấy còn nói phải học hỏi nữ chính khi có 'bồ' nhưng tiếc ra cho đến giờ con một ngôn tình ấy bởi vì cứ mãi chạy theo nam thần không có thật mà đến giờ vẫn ế dài cổ ra. Nhưng mà như thế cô cũng đỡ buồn, ít ra hai người cũng không ai cười ai ể. 

Mà nhắc đến Ái Linh cô mới nhớ ra một chuyện, nữ phụ trong tiểu thuyết này cũng có người bạn thân tên Ái Linh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK