• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ái Linh, tao nói với mày nhé. Quyển tiểu thuyết mày đưa tao máu chó vừa thôi. Tao mà là nữ phụ đó thì thằng nam chính đó chết chắc" Lâm Sở vừa nói chuyện điện thoại vừa bước lên thuyền. 

Hôm nay cô được phân nhiệm vụ hỗ trợ cảnh sát biển bắt giữ một bọn buôn ma túy giao dịch trên biển. Bởi vì học kỳ trước cô còn thiếu khá nhiều điểm môn thực chiến nên lần này cô tự chọn nhiệm vụ này để có được điểm cao bù vào. Nếu lần này cô lại thất bại, ma ma cô biết được cô lại không đủ điểm qua môn thể nào cũng giết cô. 

Cả nhà cô ba đời, từ lớn đến nhỏ từ phụ nữ đến đàn ông ai cũng là cảnh sát, quân nhân tài giỏi, đột nhiên đến cô gen di truyền lại bị đột biến, mặc dù cô cũng muốn làm một học viên xuất sắc, thế nhưng biết sao được, trong nhà đã có quá nhiều người giỏi rồi cũng nên để có làm giảm khí thế trong nhà xuống. Ba cô thường bênh vực cô như thế mỗi lần cô bị mắn. 

"Mày nói đúng rồi đấy, tao đâu có khùng như con nữ phụ nhu nhược đó, trên đời thiếu gì trai ngon, mắc gì phải đâm đầu vào ông chú già cho bị ngược tơi tả. Càng nói Lâm Sở càng thêm tức giận. 

Tuần trước cô than buồn, Ái Linh bạn thân của cô học ở học viện văn hóa, một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình đã tặng cho cô quyển tiểu thuyết có tên nguyện chết vì anh. Nghe cái tên là biết nó cẩu huyết thế nào rời. Cô đọc mấy chương đầu nhìn thấy con nữ phụ nhu nhược, nam chính đã hành xác không coi cô ta ra gì mà cô ta cứ luôn hy sinh vì anh ta, đọc nhiều đoạn thấy nữ phụ não tàn mà làm cô tức chết. Cô ghét không thèm đọc nữa lật luôn đến xem kết truyện, xem thử nam chính và nữ chính thế nào, con nhỏ nữ phụ này còn sống không? Ai ngờ đâu, cuối cùng nam chính lại bị thằng bạn thân hại chết. Lúc đọc được cái kết đó cô đã cười ha hả. Đảng 

đời cho tên nam tra. "A Sở, mục tiêu sắp xuất hiện, tiến vào vị trí đã định". Đang nói chuyện điện thoại vui vẻ, đột nhiên có tiếng nói phát ra từ bộ đàm. Lâm Sở giật mình phát hiện thì ra tàu đã khởi hành rất lâu và đang tiến gần đến tiếp cận tàu của bọn tội phạm. Cô giật mình tắt điện thoại, còn thận trọng tắt luôn nguồn. Tránh để trong lúc làm nhiệm vụ bị nó hại chết. "A Sở, rõ" Lâm Sở đáp lại vào bộ đàm. 

Vị trí Lâm Sở được giao chính là giả trang thành cô gái làng chơi, thay một đại gia ngầm trên đất liền đến đây để đàm phán mua bán với bọn buôn ma túy. Lúc đầu trong lớp cô không ai dám nhận nhiệm vụ tuyến đầu này, vì phải đối đầu trực tiếp với bọn chúng nên không cô gái nào dám làm liều cả. Phải biết chỉ cần một sơ sót nhỏ cũng khiến nhiệm vụ thất bại và mất mạng. Đám người buôn ma túy rất tàn độc. Lâm Sở cũng sợ nhưng cô càng sợ ma ma đại nhân ở nhà hơn. Lần trước cô không thông qua đợt huấn luyện trên đảo, lúc về nghỉ hè bị bà bắt ra đảo ở một tháng hè. Còn tệ hơn là chẳng cho cô một đồng nào ngoài trừ mì gói và sữa. Cô đã khóc ròng trên đảo ít hôm, nhưng rồi cũng cắn răng chịu đựng. Bởi vì cô biết mẹ cô sẽ chẳng thương xót cô đâu. Một lời bà đã nói ra thì chắc chắn bà sẽ không làm sai ý đã nói. Một tháng ở trên đảo quay về, cô đã sụt năm ký, đen như cục than. Khi Ái Linh gặp cô nó đã tưởng cô là quỷ từ địa ngục trở về không đấy. 

Lần này, nhiệm vụ trên núi cô lại thiếu điểm qua môn. Bà nó chứ, cô không muốn khi hè lại bị mẹ mình ném lên núi ở một tháng đầu. Trở về cô lại thành người rừng luôn cũng nên, cô không muốn cực kỳ không muốn. Vì vậy cô quyết định chết thì chết, cô nhận nhiệm vụ tuyến đầu không ai nhận này. Lúc cô đưa tay lên, không ai tin rằng cô lại nhận cả, ngay cả giáo viên cũng sửng sốt. Nói thật trong lớp cô thường là học viên đội sổ nên không ai tin tưởng cô là phải. "Này cô gái, cô thật sự do đại ca Tư Phong phái đến sao?" Một gã đàn ông bên kia tàu nhìn sang hỏi Lâm Sở. 

Lâm Sở tỉnh lại từ trong quá khứ đau khổ, cô nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc cho mẹ cô được mở rộng tầm mắt. Cô hít thở sâu, rồi bắt đầu đóng vai chị đại làng chơi cô xem trên phim. Đúng vậy vừa nhận nhiệm vụ này, cô đã bỏ ra một ngày lên mạng xem các chị đại diễn thế nào để bắt trước. "Đại ca Tư Phong không cho tôi đến mà tôi có thể đứng đây sao? Anh trai à, anh 

đang đùa sao?" Lâm Sở cười nham nhở. Trong bụng thì thầm nghĩ, cô mà không học 

trường cảnh sát cô đi làm diễn viên có khi cũng giành được vị trí ảnh hậu đấy. "Tiếp cận mục tiêu, nhanh chóng khống chế tên cầm đầu." Bên trong bộ đàm nhỏ được gắn trong tại cô phát ra mệnh lệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang