Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bữa tối hôm nay cơ hồ là bữa tối thịnh soạn nhất của tất cả những người trong thôn.


Mấy người từ trên trấn không chỉ mang về hạt giống và lương thực mà còn mang đồ ăn về cho những người trong thôn nữa.Bao gồm: 30 cái bánh bao lớn mà một người trưởng thành ăn cũng đã gần no,10 con vịt ướp gia vị quay thơm phức,3 vò rượu ngon cho những người đàn ông trưởng thành uống,20 cái kẹo mạch nha cho lũ nhỏ.Tất cả đồ ăn đều được chia làm 2 “bàn ăn”




Xuân Phái lần trước đã nói với bà lão Hạ Đình là nên để mọi người cùng ngồi dưới đất.Như vậy thì mọi người sẽ đoàn kết hơn,vì thế mà lần này không có người ngồi dưới đất người ngồi trên ghế nữa nên lần này mọi người đều ngồi đất.Xuân Phái là một người đến từ thế giới hiện đại nơi mà phụ nữ và đàn ông đều bình đẳng,ngay cả trẻ con cũng có tiếng nói riêng của mình.Hắn ngồi ghế mà nhìn xuống mấy người phụ nữ và lũ nhỏ ngồi đất cũng nuốt không trôi,trông rất khó nhìn.





-“Hai vị đi xa nhiều,hiểu biết rộng có biết thời điểm nào trong năm trồng lúa mạch không” Xuân Phái mở miệng hướng tới 2 phu xe hỏi.





Tại “bàn ăn” của người lớn nhưng chỉ có duy nhất Xuân Phái là trẻ con ngồi và là người đầu tiên mở miệng nói chuyện nên 2 phu xe thấy rất lạ.Hai người họ nhìn nhau không biết nên nói hay không.




-“Đây là Tiểu Khánh cháu của ta,từ nhỏ đã theo cao nhân học đạo nên so với ta thậm chí địa vị còn lớn hơn.Hai người không có gì phải lạ cả”

bà lão Hạ Đình nghiêm túc giải thích còn gắn luôn cái “chức danh” cháu của bà cho hắn nữa.




Xuân Phái biết bà cụ kinh nghiệm sống lâu năm nên dù nói dối thế nào cũng không quan trọng và ảnh hưởng gì cả,điều hắn cần là kết quả của câu hỏi vừa rồi thôi.Những người trong thôn cũng kinh ngạc nhìn nhau nhưng mọi người đều hiểu chuyện và không ai nói gì cả.






-“Chúng tôi chỉ là phu xe thôi,nói là đi nhiều thì cũng không nhiều lắm.Còn nếu nói về hiểu biết nhiều thì lại khiến người ta chê cười thôi.Chúng tôi tuy không trồng lúa mỳ nhưng cũng có bà con trồng chúng,theo như lần trước họ nói thì họ đã gieo hạt được mấy ngày rồi.Đến đầu mùa đông là đã thu hoạch được” một phu xe mở miệng nói,còn người còn lại trông cũng có vẻ rất tán thành liên tiếp gật đầu.





Xuân Phái rơi vào trầm tư: “Chậm mất mấy ngày không biết còn kịp không nữa,nếu trồng không đúng vụ chỉ cần mấy ngày thì cây lúa rất dễ bị sâu bệnh.Nhưng bất quá ở đây hoàn toàn tách biệt với cánh đồng lớn mà lượng nước lúc nào cũng đầy đủ vì gần suối mà,nên chắc không có ảnh hưởng gì đâu nhỉ”.



Hắn thầm ngĩ.Xuân Phái kiếp trước sinh ra từ nông thôn,tuy hắn biết về nông nghiệp khá nhiều nhưng hắn học rất giỏi nên ba mẹ hắn không bắt hắn làm nhiều mà cho hắn đầu tư thời gian vào việc học.Kết quả đúng như ba mẹ hắn mong đợi,hắn không khiến họ thất vọng .




-“Cảm ơn hai vị đã thông tri” hắn không quên cảm ơn người phu xe.




-“Chỉ là việc nhỏ mà thôi,không có đáng kể gì”





người kia vui vẻ nói,hai người này nếu những người trong thôn không giữ lại thì họ vẫn phải mò đường về trong đêm tối a.






-“Bà à,cháu tính thế này.Mấy ngày tới chúng ta cứ tạm hoãn đi săn đã,chúng ta sẽ trồng lương thực trong mấy ngày này.Còn đồ ăn cháu đã mang bột mỳ về rồi,lát nữa bà bảo các thím đi nhào bột với bột đã lên men cháu đã mang về rồi sáng mai làm bánh” Xuân Phái nói với bà lão.





-“Ừ,già này và mọi người đều nghe lời cháu.Nhưng quả thật già này và mọi người không biết gì về trồng trọt cả.Làm bánh như cháu nói mọi người cũng chưa từng” bà lão khổ sở thở dài.





-“Việc này cháu sẽ chỉ mọi người,bà quên cháu là đệ tử của cao nhân rồi sao” Xuân Phái mỉm cười.






-“Được! được! cứ làm theo lời cháu” bà lão không giấu được vẻ vui mừng.







-“À cháu quên mất không mua nông cụ,mai bà bảo 2 thúc thúc đi cùng xe của hai vị này lên trấn mua nông cụ nhé.Hiện tại cần 5 cái liềm và 3 cái cuốc.Sáng mai cháu sẽ đưa tiền”

Xuân Phái biết rằng trong thôn đã có 1,2 cái cuốc rồi,còn liềm thì họ tất nhiên không có.




-“Ừ, vậy mai để Châu Mộc cùng một người nữa đi lên trấn nhé,chỗ mua chắc các con mua dao rồi mũi tên mãi chắc không lạ gì rồi” bà lão nói chắc như đinh đóng cột.




-“Vâng,mai con cùng lão Tam sẽ lên trấn mua đồ” Châu Mộc tiếp.





Xuân Phái không thích uống rượu nên hắn chào mọi người ở “mâm người lớn” rồi sang mâm phụ nữ và lũ nhỏ ngồi.Mấy người phụ nữ khi đang dọn bàn ăn thì đã “buôn dưa lê” với nhau về những chuyện đã xảy ra của mấy người lên trấn hôm nay.Người nói chuyện này đương nhiên là mấy người phụ nữ trên trấn hôm nay đi cùng Xuân Phái.







-“Mọi người biết không? Cá sấy chúng ta bán được những 9 văn tiền nha” một người trong 5 phụ nữ lên trấn nói.




-“Thật sao? Đây không phải là tiền công khâu vá của 5 ngày trong chúng ta sao?” một người ở nhà nói.





-“Đúng thế,nhưng nói chuyện này mọi người không thể tin nổi.Các người có tin là 2 ống tre mà “ tiểu cao nhân” Tiểu Khánh làm bán được những 8 lượng bạc không” một người nữa lại nói.





-“Trời ạ! 2 ống tre bán 8 lượng bạc thì rừng tre trong thôn chúng ta bán được bao nhiêu? Ta tin nổi sao?” một người ở nhà lại nói.




-“Ngươi không tin ta thì thôi nhưng chả nhẽ 5 người khác cùng bác Châu Mộc và Tố Tố muội đều đã tận mắt thấy đấy còn nói dối sao.Không tin thì hỏi mấy người đó đi.Phải không Tố muội?” người phụ nữ vừa nói nhìn Triệu Tố Tố.Nàng cũng mỉm cười gật đầu liên tục tán thành.




-“Chưa hết đâu! Tiểu cao nhân còn dẫn chúng ta vào cửa hàng ăn sang trọng để ăn.Những đồ hôm nay mang về là không phải đó sao,nhưng bất quá còn những đồ khác ngon hơn không mang về được như thịt bò xào mầm đậu,mỳ xào sườn chua cay không thể gói về được…hazz đáng tiếc” một người nữa tiếp.







-“Còn nữa, “tiểu cao nhân còn đi mua lương thực và hạt giống.Ngài ăn nói rất đĩnh đạc rõ ràng và rất có phong thái,chỉ trong mấy khắc đã vẽ “bùa” tính toán xong số lượng lớn vật đã mua mà chưởng quỹ kinh nghiệm mười mấy năm vẫn chưa tính xong nha…ta chỉ hi vọng con ta học được một chút từ tiểu cao nhân thôi” một người cùng đi lên trấn lại nói…






Những lời này đương nhiên là chỉ mấy người phụ nữ nói trong lúc dọn đồ ăn trong bếp thôi.Xuân Phái mà nghe được mấy lời đấy mà đang uống nước chắc bị sặc mất.Nhất là cái vụ vẽ “bùa” tính toán đó.Còn lúc này hắn đang nói chuyện cùng mấy người phụ nữ và lũ nhóc.





-“Tiểu Khánh ca…Tiểu Khánh ca..nghe nói trên trấn rất nhiều thứ hay phải không? Ta nghe Dĩnh muội nói đường đá rất lớn và đẹp” một đứa nói.





-“Tiểu Khánh ca,ta còn nghe nói mọi người đều được đi xe ngựa,còn có nhà ngói rất lớn phải không?”…





-…



Bọn trẻ hỏi một hồi làm Xuân Phái rối mù trời,tiểu loli Lệ Dĩnh như vừa được một đặc ân rất lớn đến từ Xuân Phái nên nàng há mồm cười không ngớt,lúc Xuân Phái chưa sang đây chẳng phải nàng bị lũ nhóc quây lại hỏi như vậy sao.



-“Tất cả mọi câu hỏi mọi người hỏi Dĩnh muội nhé,muội đấy đều đi cùng ta mà.Còn nữa! lần sau sẽ cho tất cả các đệ các muội cùng lên trấn đi chơi.Hôm qua ta đã mua kẹo cho bọn ngươi rồi,tối nay không nên ăn vội(sâu răng).




Chờ sáng mai mọi người cùng làm bánh rồi đều ăn nha” Xuân Phái vừa nói xong thì nhìn sang tiểu loli Lệ Dĩnh thấy nó đang bĩu môi.



Cô bé này dễ thương quá mức,đến bĩu môi cũng muốn làm người ta muốn bẹo má nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Khánh Xù
15 Tháng hai, 2020 18:32
mình định viết xong 10 chương r up một thể, nhưng thấy comment của bro mình up luôn nhé 3c
Lê Thanh Viên
15 Tháng hai, 2020 09:44
Hóng dài cổ rồi tác giả ơi
Khánh Xù
05 Tháng mười một, 2019 18:21
sorry ae,dạo này mình bận nhiều việc quá nên k viết kịp
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2019 21:22
viết chậm quá tác giả
Khánh Xù
24 Tháng mười, 2019 09:12
thank bro
Khánh Xù
24 Tháng mười, 2019 09:12
ồ, có gì gây cười ở đây nhỉ :v
Hieu Le
24 Tháng mười, 2019 06:36
truyện hay lắm tác giả :33
Peter958
23 Tháng mười, 2019 23:10
cái dm đọc tên tác giả tự dưng buồn cười đéo chịu được.
Khánh Xù
14 Tháng mười, 2019 17:32
sao thế bạn,mình xem trên web bằng máy tính vẫn đọc bình thường mà
Hieu Le
14 Tháng mười, 2019 16:17
huhu ko đọc dc :((
Hieu Le
08 Tháng mười, 2019 13:35
mik lại hóng tiếp :)
Khánh Xù
06 Tháng mười, 2019 09:50
thank bro,đây là đứa con tinh thần của mình nên sẽ không để nó chết.Bạn yên tâm nhé!
Hieu Le
05 Tháng mười, 2019 23:20
hay quá mong đừng drop :3
Khánh Xù
05 Tháng mười, 2019 22:58
viết cho vui thôi bạn ơi,có rất nhiều từ bậy và nhiều vấn đề không thể in thành quyển được.Bạn nghĩ gì nếu "Đỉnh cấp lưu manh" in thành quyển :v
Dsd Sds
05 Tháng mười, 2019 21:51
chuyên nghiệp thì căng nha. Với tình hình truyện mạng Việt Nam thì chưa ổn, đa phần viết vui thôi. Chỉ có mấy loại ngôn tình, hay thể loại kinh nghiệm sống,... in thành quyển mới tính chuyên.
Khánh Xù
05 Tháng mười, 2019 21:49
thank bro đã góp ý
luonghongthuan
05 Tháng mười, 2019 20:30
mấy bộ kiểu này phải có dàn ý + bối cảnh => chứ kg dễ bị cảnh cạn ý rồi drop hoặc cứ lan man thêm nữa, muốn viết chuyên nghiệp + có độc giả thì phải bỏ vài thứ khác vài lời góp ý cho tác giả
Khánh Xù
05 Tháng mười, 2019 19:30
cạn thì chắc chưa,nhưng độ này champion league vs ngoại hạng Anh nhiều quá k có hứng viết :v
luonghongthuan
05 Tháng mười, 2019 08:40
có mỗi mấy cái này cũng mô tả cho kỹ. ra lại lâu => chắc cạn ý nên drop rồi
Khánh Xù
01 Tháng mười, 2019 22:33
yes
BăngTuyếtNhi
01 Tháng mười, 2019 20:30
xuyên Trung mà ko phải xuyên Việt ah
BÌNH LUẬN FACEBOOK