Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trăng tròn nhô lên khỏi ngọn núi làm dải ngân hà bàng bạc vắt ngang giữa nền trời biến mất, trên bầu trời số lượng sao chỉ còn một vài ngôi lác đác do bị ánh sáng mặt trăng tròn che lấp.

Ánh trăng vàng chiếu xuống bãi cỏ trước thôn nhỏ sâu trong rừng già. Ngọn lửa từ đống lửa mà mọi người đốt lúc chập tối vẫn đang cháy chập chờn, dường như không lâu nữa nó sẽ chỉ còn tro tàn. Nhưng không ai có ý định lấy củi bỏ thêm vào nữa, vì mọi người đều đang tập trung chăm chú nghe một thiếu niên kể truyện. Ánh trăng vàng mờ ảo và không khí se se lạnh càng làm cho mọi người có cảm giác như đang đi vào thế giới trong truyện mà thiếu niên đang kể:

….”Dưới chân núi Thanh Vân, ở phía Tây Bắc cách Hà Dương Thành chừng 50 dặm, có một thôn nhỏ tên là Thảo Miếu.

Thôn này có hơn bốn mươi hộ dân, tính tình thuần phác, dân cư phần lớn sinh sống bằng cách lên núi đánh củi bán cho Thanh Vân Môn đổi lấy ngân lượng.

Ngày thường thôn dân thường thấy đệ tử Thanh Vân Môn đi tới đi lui, phần nhiều thần kỳ, đối với Thanh Vân Môn rất là sùng bái, coi như tiên gia đắc đạo. Mà Thanh Vân Môn từ xưa đến nay thường chiếu cố dân chúng quanh vùng, với thôn dân ở đây cư xử cũng không tệ.

Hôm ấy, trời âm u, mây đen trĩu thấp, khiến người ta có cảm giác nặng nề nghẹn thở.

Từ thôn Thảo Miếu nhìn ra, núi Thanh Vân sừng sững xuyên thẳng lên trời, ngọn cao vách cheo leo, âm thầm dữ tợn. Chỉ có điều, thôn dân đời đời ở đây, cảnh tượng ấy đã nhìn quen không biết bao nhiêu lần, nên cũng không để ý, còn bọn trẻ nhỏ chưa biết gì thì càng không phải nói…””.

Xuân Phái vẫn còn đang kể “Tru Tiên” của tác giả Tiêu Đỉnh bên tàu cho cả thôn nghe, nhưng bất quá hôm nay là hôm thứ 2 rồi hắn mới kể xong chương 1 của tiểu thuyết tiên hiệp này thôi. Không phải là hắn kể chậm, mà là phải kể lại một chút nội dung của chương trước cho những người chậm hiểu,hay quên nghe.Mọi người trong thôn hầu hết đều không biết chữ,mà nếu biết chữ thì Xuân Phái cũng không biết chữ Hán để ghi lại nội dung. Ký ức thằng bé Chu Tiểu Khánh này chỉ có học qua một vài chữ thôi. Dưới ánh trăng mờ ảo,hắn kể say sưa như chính mình đang là nhân vật trong truyện đó vậy.

Xuân Phái kể xong chương một của “Tru Tiên” thì ngừng kể, bất chấp người trong thôn và 2 huynh muội họ Bạch nài nỉ hắn kể tiếp. Nhưng hắn quyết tâm không kể tiếp hôm nay nữa. Đùa hả? bây giờ mà kể chương hai xong rồi các ông lại nghe thấy hay quá lại bắt kể chương 3, chương 4..
Cái gì nhiều quá nó cũng nhàm, chưa kể là mấy người này có chắc là nhớ được những chương trước không đã.

Bạch Tuyết Kỳ hôm nay đã không còn ngại ngùng nữa mà lúc chiều khi tắm ở suối xong, đã chủ động nhờ Triệu Tố Tố đun cho nàng một thùng nước nóng để tắm rửa lại.Dù sao nước suối tuy rất sạch nhưng tắm nước nóng vẫn dễ chịu hơn nhiều.


Xuân Phái cuối cùng cũng dứt ra được mấy người đang đòi hắn kể chuyện,hắn cảm giác có phần hơi hối hận khi kể chuyện cho mọi người nghe rồi.


Ở thời bấy giờ chả có cái khỉ khô gì để giải trí cả. Xuân Phái cũng không có thói quen đi ngủ sớm, còn nhớ thời sinh viên có hôm hắn còn chơi game xuyên màn đêm không ngủ luôn. Khi đói thì đi pha mỳ tôm ăn khuya rồi lại cắm mặt vào máy tính chiến tiếp. Mãi sau khi đi làm rồi thì hắn mới không dám thức khuya nữa.

Xuân Phái dẫn lũ nhỏ ra hòn đá to bằng phẳng giữa con suối để ngắm trăng, chỗ này nước chỉ ngập mắt cá chân nên rất an toàn. Một số phụ nữ trong thôn đòi đi theo nhưng Xuân Phái lập tức ngăn cản, hắn nói là cho lũ nhỏ một không gian riêng tư để dạy chúng hát. Nhưng không cho đi theo thì vẫn có thể nấp chỗ tảng đá gần đó xem lén mà, nên dưới ánh trăng mờ ảo cũng rất khó nhận ra.

Thiếu nữ mười lăm giống như ánh trăng đêm rằm đều là thời điểm mà cả hai đẹp nhất. Gió mát se sẽ thổi làm bụi hoa cỏ lau dưới ánh trăng vàng kêu xào xạc làm đầu óc con người trở nên thư thái. Hàn Mặc Tử có lẽ cũng có lúc được thưởng thức đêm trăng đẹp như bây giờ nên mới có hai câu thơ:

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay.

Trong bài “Đây thôn Vĩ Dạ” (1).
Dưới ánh trăng thanh mát,thiếu nữ mỹ lệ cất tiếng hát say đắm lòng người.


-“Anh hỏi em yêu anh chừng nào. Em nói em yêu anh thật nhiều. Tình yêu của em là thật lòng,trái tim của em là thật. Có ánh trăng nói hộ lòng em.

Anh hỏi em yêu anh có đậm sâu. Em nói em yêu anh thật nhiều

Tình của em không thay đổi, trái tim của em không thay. Có ánh trăng kia nói hộ lòng em.

Một nụ hôn nhè nhẹ, đã làm rung động trái tim em.

Một mối tình tha thiết, làm em tương tư tới lúc này.

Anh hỏi em yêu anh bao nhiêu,em nói em yêu anh thật nhiều.

Anh hãy nghĩ mà xem, anh hãy nhìn mà xem.

Có ánh trăng kia nói hộ lòng em.

Chỉ nhẹ nhàng một nụ hôn cũng làm trái tim em rung động.
Một đoạn tình sâu đậm,Làm em đến giờ vẫn nhớ mãi… ”

Xuân Phái vừa dạy lũ nhỏ và huynh muội họ Bạch xong bài hát “Ánh trăng nói hộ lòng em” (2) do ca sĩ Đài Loan,Đặng Lệ Quân thể hiện.

Sau đó hắn bảo Bạch Tuyết Kỳ hát thử. Không thể tưởng tượng được cô gái mỹ lệ này không những đã xinh đẹp rồi mà giọng hát lại còn hay đến như vậy. Ca sĩ Đặng Lệ Quân kia có lẽ cũng chỉ hát được đến giống như vậy thôi a, còn về sắc đẹp thì Xuân Phái đánh giá Bạch Tuyết Kỳ nhỉnh hơn Đặng Lệ Quân kia mấy phần.

Hắn khi nghe xong thì hạnh phúc đến chảy cả nước miếng, miệng thì liên tục lẩm bẩm “vợ tương lai của ta đây rồi, vợ tương lai của ta đây rồi…”, làm cho tiểu loli Lệ Dĩnh bên cạnh nghe thấy cấu hắn mấy phát vào hông hắn mới tỉnh.

-Sư huynh,ca khúc huynh dạy bọn muội thực sự rất hay. Chỉ có điều ngôn từ có phần phóng khoáng và dung tục quá. Tình cảm của người con gái thể hiện quá lộ liễu.

Bạch Tuyết Kỳ đỏ mặt e thẹn nói, nhưng dưới ánh trăng mờ rất khó nhìn thấy đôi má hồng đó.

Nàng tiếp thu cái nhìn của nho giáo nên nghe những ngôn từ như vậy không khỏi xấu hổ, dù vậy nó vẫn rất hay. Không giống như tư tưởng bình đẳng của hiện đại thời của Xuân Phái.

-Tiểu Khánh đại ca, bài này là bài dành cho con gái hát mà dạy bọn đệ làm gì…


-Đúng rồi! bài hát của con gái mà…


Lũ nhỏ cũng nhao nhao ý kiến.
Xuân Phái nhắm mắt vò đầu một lúc thì mới dơ hai tay ra nói.

-Được rồi, dừng dừng…


Bây giờ ta sẽ dạy bài khác nhá:- Bạch sư muội ta dạy muội bài này:

“có chú ong vàng vương vấn một nụ hoa hồng, thời gian trôi qua nụ hoa tàn úa, chú ong sầu não quên cả việc ăn, đâm vào mạng nhện, bị nhện làm thịt”.


-Còn mấy đứa các ngươi nghe đây: “Gió thổi đìu hiu,sông Dịch lạnh lẽo.Tráng sĩ một đi không trở về” (3) ở quê nhà thằng khác ngủ cùng vợ hắn, đánh đập con hắn..ố ô..

Xuân Phái tức giận nói.

Haha…hhi hi

Lũ nhỏ thi nhau cười.Xuân Phái còn nghe được cả tiếng cười của mấy người rình coi sau tảng đá nữa.

-Tiểu Khánh đại ca, bài hát kiểu gì mà giật cục lại giai điệu chả ra gì hết vậy. Ngôn từ đang hay lại bị mấy câu tục tĩu làm hỏng mất.
Tiểu loli Lệ Dĩnh ra vẻ hiểu biết nói.

-Thì đấy! ta cũng giống như vậy. Đang dạy các ngươi hát rất được rồi lại bị…các ngươi làm hỏng mất.

Xuân Phát trợn mắt nói.

-….!
-…!
Lũ nhỏ á khẩu không nói được gì.

-Được rồi, các ngươi về ngủ hết đi. Hôm nay đến đây thôi.

Xuân Phái phát chán phất phất tay đuổi lũ nhỏ và hai huynh muội họ Bạch về ngủ.
Hắn nằm dài trên tảng đá nhìn ánh trăng sáng khẽ thỡ dài.

Hỡi ánh trăng vàng soi sáng tỏ
Có thấu lòng ta một chữ sầu.
(Khánh xù|| sầu vì méo có xiền)


1, Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử học hồi cấp 3 cho ai không nhớ.

2,Ánh trăng nói hộ lòng em ,Đặng Lệ Quân link youtube:
https://www.youtube.com/watch?v=kpDING7mMcQ

3,Điển tích Khinh Kha ám sát Tần Thủy Hoàng
Link Wiki : https://vi.wikipedia.org/wiki/Kinh_Kha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Daminhpc
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
benkhang
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
Khánh Xù
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
Hieu Le
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
Khánh Xù
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
Hieu Le
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
Khánh Xù
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra. Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này. chứ không phải Như,thế,này.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
Khánh Xù
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
Hanh1996
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
Khánh Xù
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
Khánh Xù
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
Minh Quân
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
JilChan
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
Vũ Sơn
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
Khánh Xù
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
Hieu Le
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm. Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều. Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
Quang Nguyen
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
Hieu Le
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK