Thép là hợp kim của sắt với một lượng rất nhỏ cacbon trong đó vì thế thép rất cứng mà có độ mềm dẻo nhất định nên rất thích hợp để làm tất cả các công cụ. Gang thì hàm lượng cacbon cao hơn nhiều so với thép nên rất giòn,các công cụ làm từ gang rất dễ vỡ và gãy.Còn đồng thì tuy bị gỉ ít nên rất bền nhưng đồng rất mềm nên làm công cụ cũng không quá tốt. Ở thời bấy giờ công cụ và vũ khí chủ yếu làm bằng đồng hoặc gang,những người biết luyện thép rất ít ỏi.
Xuân Phái sau một hồi tính toán cũng đã định hình trong đầu được một khẩu súng trường, nhưng bất quá không có giấy hay máy tính để vẽ nên chỉ còn cách vẽ bản thiết kế lên trên nền đất. Hắn lắc đầu thở dài vì biết bản thiết kế trên đất này không giữ được lâu,chỉ đơn giản như một cơn mưa hay một con giun đào hang lên là đã hỏng hết chứ chưa nói đến thời gian. Xuân Phái rất muốn có một tờ giấy để vẽ bản thiết kế nhưng không thể nào có được.
Nghề làm giấy xuất phát từ Trung Quốc có từ rất lâu trước công nguyên nhưng mãi đến sau này thì Thái Luân (1) là một vị quan thời Hán mới phát triển phương pháp làm giấy bằng sợi của vỏ cây dâu tằm và các phụ gia khác.Lúc này thì giấy mới thật sự phổ biến dần. Chỉ những tầng lớp thượng lưu như vua,quan,quý tộc… mới có khả năng sở hữu giấy,những tầng lớp thấp hơn thì chỉ cột những thanh tre trúc rồi khắc chữ lên đó thôi. Đối với những người trong thôn Xuân Phái đang ở này cũng chưa cần thiết lắm vì họ đâu có biết một chữ nào đâu.
Thời tiết đã bắt đầu có dấu hiệu chuyển sang mùa đông, không khí bắt đầu se lạnh ngay cả giữa ban trưa. Lúc này trên bãi đất trồng lương thực đã bắt đầu ngả màu vàng của lúa mì, báo hiệu một vụ mùa bội thu sắp đến. Xuân Phái Phấn khởi cùng mọi người dùng nông cụ thu hoạch lương thực. Bởi vì mọi người trồng chủ yếu là lúa mì nên Xuân Phái cùng mọi người xử lý lúa mì trước.
Mọi người dùng liềm cắt hết lúa mì rồi phơi ngay trên đồng,sau khi khô thì gom thành bó dùng những cây gậy chừng 1 mét đập vào để tách hạt lúa ra khỏi bông lúa rồi dồn lại cho hết vào bao vải. Lạc(đậu phộng) thì nhổ lên rồi cắt củ ra khỏi thân,đem ra suối rửa sạch đất rồi phơi khô cho vào bao.
Vừng thì cắt nguyên cây rồi phơi trên cái mẹt mà mọi người đan bằng tre đến khi khô thì tách hạt ra để vào trong ống tre khô to và đậy nắp lại. Còn cao lương cũng thu hoạch tương tự lúa mì.
Giữa cánh rừng bạt ngàn sắc đỏ của lá cây mùa thu, lại có một thung lũng nhỏ trồng đầy lúa màu vàng nổi lên. Xuân Phái và mọi người đã thu hoạch xong gần hết. Mọi người đều đang ngồi dưới gốc cây sồi ăn trưa và nghỉ ngơi sau buổi sáng lao động vất vả. Bữa trưa tuy cũng chỉ mấy món cũ như bánh bao,thịt thú rừng khô,cá nướng,quả dại…nhưng đồ ăn thì rất đầy đủ nên mọi người ăn đều rất thoải mái đến no căng bụng.
Xuân Phái trước hôm thu hoạch đã dùng hết số tiền còn lại cho người lên trấn đi mua bột mỳ để làm bánh. Số lượng bột mỳ mọi người mua lần đầu tiên đã hết từ 2 tháng trước đó. Lúc này mọi người đang quây quần bên đống lửa nhỏ,xung quanh cắm đầy những xiên cá nướng và những miếng thịt thú rừng vàng óng đang chảy mở xì xèo.
-“Mọi người đã được ăn thứ này bao giờ chưa?” Xuân Phái mỉm cười bốc một nắm lạc (đậu phộng) đưa ra trước mặt mọi người.
Không một ai trả lời mà là những cái lắc đầu của mấy người này cũng là câu trả lời rồi.
-“Thứ này gọi là đậu phộng. Mọi người có thể ăn ngay khi bóc vỏ nhưng đừng ăn sống quá nhiều nhé” Xuân Phái tách vỏ lạc ra rồi lấy nhân bỏ vào mồm nhai để làm mẫu cho mọi người.Hắn khuyến cáo mọi người không nên ăn lạc sống nhiều vì trong lạc sống vẫn còn một lượng rất nhỏ chất độc có thể gây nôn mửa.
Mấy người cũng làm theo hắn.Khi nhai vào thì thấy một vị vừa ngọt vừa béo bùi rất ngon và lạ miệng mà mọi người chưa được thưởng thức bao giờ.
-“Mọi người đợi chút xem lần này ăn cảm giác thế nào nhé”
Xuân Phái lại bốc mấy bốc lạc vùi vào than hồng đang cháy. Hắn đợi đến khi vỏ lạc hơi xém rồi lấy hết ra để nguội rồi mời mọi người tách nhân ăn.
Một mùi thơm xộc vào xoang mũi làm các dây thần kinh trong não kích động,vị ngọt bùi và béo lan tỏa trong khoang miệng làm tuyến dịch vị không ngừng tiết ra hòa tan chúng. Nhưng bất quá đây chỉ là cảm giác của mấy người trong thôn này thôi.Đối với Xuân Phái mà nói thì đậu phộng kiếp trước đã quá quen thuộc với hắn như làm mồi uống bia hay đồ ăn vặt..
Đến tối mịt ngày hôm nay thì mọi người cũng thu hoạch xong tất cả,đóng bao và để trên giá gỗ trong kho. Lúa mì thì được 25 bao,lạc được 5 bao,cao lương được 9 bao và vừng hạt nhỏ nên chỉ được 7 ống tre to. Xuân Phái cũng bất đắc zĩ thầm kêu khổ vì năng suất cây trồng quá thấp. Với diện tích mấy mẫu này mà rơi vào thế kỉ 21 thì cũng phải được vài tấn lúa mì chứ đâu có ít như vậy.
Nhưng hắn biết so sánh như vậy rất khập khiễng vì lao động thời này chủ yếu bằng tay chân và chất lượng giống cũng rất kém,thêm nữa lại không có phân bón nên không thể so sánh với cây lúa mì lai sản lượng cao, canh tác bằng khoa học kĩ thuật,máy móc, phân bón.. đầy đủ được. Xuân Phái may còn biết dùng phân dơi chứa cả đạm và kali bón cho cây mới được thế chứ nếu không bón gì thì một nửa số lượng thu hoạch bây giờ cũng không được nữa là.
(1)Thái Luân,thông tin về ông này và phát minh ra giấy các bạn tham khảo link sau : https://vi.wikipedia.org/wiki/Th%C3%A1i_Lu%C3%A2n
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra.
Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này.
chứ không phải
Như,thế,này.
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm.
Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều.
Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK