Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bầu trời đêm cổ đại trong veo đầy sao lấp lánh. Dải ngân hà như đám bụi kim tuyến vắt ngang qua nền trời. Đôi khi còn có vài vệt sao băng xuất hiện. Nhưng những đêm có trăng sáng thì không có những thứ đó. Dù là đêm có trăng hay là trời đầy sao, nếu không phải trời mưa hay quá âm u và gió mạnh. Xuân Phái luôn ngồi bên đống lửa ở bãi cỏ trước sơn động ,cho đến gần nửa đêm mới đi ngủ.

Thông thường hắn sẽ kể chuyện cho mọi người nghe. Xuân Phái vừa kể bản thân vừa đắm chìm vào trong câu chuyện đó, như là một cách để tạm quên đi sự thật đang ở trước mắt này. Có đôi khi hắn không kể chuyện mà chỉ thổi sáo bằng ống cây trúc do hắn tự làm hoặc dạy đám người này hát một vài ca khúc do hắn đạo nhái. Khi mệt mỏi rồi thì ngả lưng xuống tấm vải sợi gai lót trên nền cỏ mềm mại. Đôi khi nhìn lên là bầu trời sao lấp lánh và dải ngân hà, thỉnh thoảng đến giữa tháng là ánh trăng vàng êm dịu.


Biết làm thế nào nữa đây, cái thời này chẳng có gì để giải trí cả. Đến cái đèn điện cũng còn không có. Không gian trong sơn động thì đã ngăn phòng rồi nên không đủ rộng để cả đám tập trung một chỗ. Nếu đốt đống lửa nữa thì chết ngạt hết vì khói. Cái bếp thì mới có lò và thông khói ra bên ngoài nên không sao cả. Nhưng mà ngồi ở bếp không gian không đủ rộng rãi và đủ thứ mùi do nấu nướng tạo ra. Nếu vậy không bằng thì ở phòng ngủ còn tốt hơn nhiều.

Bữa sáng là một nồi cháo nấu với vài quả trứng quấy đều rất dễ nuốt. Nhưng mà từ khi dọn ra đến giờ vẫn không ai động đũa. Mười mấy người cứ thế im lặng nhìn nhau. Một số người vẫn còn boàng hoàng về tin tức mà tối qua Xuân Phái nói. Thực ra thì từ hôm Xuân Phái nghe hai thư sinh nói chuyện với nhau ở quán trà ven đường, cho đến bây giờ thời gian đã qua hơn nửa tháng. Nhưng mà đối với bọn họ thì giống như là mới xảy ra. Lũ trẻ có đứa mắt vẫn còn đỏ lên vì khóc.


-Còn muốn sống mà báo thù cho cha mẹ các ngươi thì ăn sáng đi.

Xuân Phái nói rồi cầm đũa vừa đảo bát cháo vừa thổi cho nguội. Hắn húp một ngụm cháo trứng rồi lấy miếng thịt khô trên đĩa từ từ nhai. Nhai một lúc lại nhìn ra cái cây phong trơ trọi bên ngoài sơn động.

Đám người nhà Bạch viên ngoại và hai mẹ con Triệu Tố Tố cũng bắt đầu ăn, sau đó thì đến đám trẻ họ Châu. Cho đến khi ăn xong bữa sáng, Xuân Phái mới nói:

-Như mọi người đều biết rồi đấy. Tin tức ngày hôm qua ta nói đã xảy ra nửa tháng trước rồi. Lũ sơn tặc ác lang đó làm biết bao điều ác từ trước đến giờ đến giờ thiên địa cũng khó dung. Chúng ta vừa rồi cũng may mắn hai lần thoát chết khi bị chúng đuổi giết. Ta rất muốn quên đi mối thù sinh tử này, mà tìm một nơi yên bình hơn để sống tốt.

...

Nhưng ta chợt nhận ra rằng cả đời ta sẽ không thể quên mối thù muốn đòi mạng này. Có lẽ nó sẽ gặm nhấm lòng ta mỗi ngày dù điều kiện sau này có tốt đi chăng nữa...

Xuân Phái nói rồi yên lặng.

...Được rồi! Nói hẳn ra là ta sẽ diệt trừ bọn sơn tặc núi Hương Sơn. Chẳng cần phải nói lý do nữa.Kế hoạch ta đã định ra rồi. Ai theo ta thì bước sang phải, không muốn làm thì bước sang bên trái.

Xuân Phái nói.

Còn mối thù hằn nào hơn là mối thù đòi mạng nữa. Mà không chỉ một lần,cả hai lần đối với Xuân Phái tính mạng hắn đều bị đe dọa như mành treo chuông. Hắn đã nghĩ đến mọi phương án có thể rồi nhưng mà vẫn bất khả thi. Địa thế Hương Sơn như một pháo đài tự nhiên bất khả công phá, còn chưa kể là Xuân Phái không có một chút lực lượng nào chống lại được bọn chúng.

Hắn từng có suy nghĩ là sẽ trèo lên đỉnh núi Hương Sơn, rồi đổ thủy ngân vào nguồn nước đầu độc bọn chúng. Nhưng hắn nghĩ đến thì thấy không ổn. Thủy ngân nhiễm vào máu con người sẽ làm máu khó vận chuyển oxy và dưỡng chất đi nuôi cơ thể. Vì thế mà người bị nhiễm ngân sẽ xanh xao vàng vọt rồi trở nên gầy yếu dần rồi chết. Nhưng mà quá trình này ngắn hạn thì vài năm, có khi kéo dài đến tận hơn hai mươi năm. Chưa kể đến việc ở trên Hương Sơn không chỉ có sơn tặc mà còn có cả những nữ nhân mà chúng cướp bóc được. Những người này đều là những người vô tội bị hại, không đáng bị chết. Và một vấn đề quan trọng khiến cho kế hoạch này không khả thi. Đó là thủy ngân đối với người bình thường như Xuân Phái rất khó kiếm được. Cho dù đối với đạo sĩ thì nó cũng được coi như là "thánh thủy". Còn vì sao Tần Thủy Hoàng còn có cả một con sông thủy ngân ở bên trong lăng mộ. Vấn đề này rất dễ hiểu bởi vì hắn là vua mà.

Xuân Phái cũng từng có ý nghĩ chuyển đến kinh thành sinh sống. Sau đó thì đại loại như là hắn sẽ biên ra một vài tiểu thuyết,vở kịch, cùng lắm là hắn phát tờ rơi trên đường...dựa theo sự thật tình hình thực tế vì tình trạng các mối quan hệ đám sơn tặc ở quận Đan Dương. Sau khi các câu chuyện này lưu truyền rộng rãi trong dân gian. Rất nhanh sự thật sẽ phơi bày ra ánh sáng trước dân chúng. Lúc đó triều đình chắc chắn sẽ dẫn quân đội thảo phạt Hương Sơn. Lưu tri huyện và Tào gia đồng lõa tiếp tay cho thổ phỉ có khi còn cả ba họ hay chín họ bị triều đình tru diệt.

Nhưng mà mọi thứ không đơn giản như hắn nghĩ. Sơn tặc hoành hành như vậy có Lưu tri huyện của huyện Ninh Giang chống lưng. Sau Lưu tri huyện chắc chắn có tri phủ quận Đan Dương rồi ,tri châu Dương châu. Sau đó thì không ai biết còn có người nào nữa. Vì vậy mà sự việc lớn như sơn tặc tập trung đến tận gần năm trăm đứa trong một huyện bên ngoài vẫn không ai biết.

Chính trị,các mối quan trong hệ xã hội,con người...mọi thứ đều vận hành theo một cách hết sức phức tạp. Mà ngay cả khi những người cả ở trong đó cũng không ai có thể nắm bắt hết tất cả. Nếu muốn tìm hiểu rõ ràng tất cả thì hầu như không có khả năng nhìn ra được. Nhưng vẫn có quy luật chung cho tất cả mọi trường hợp, giống như lý thuyết "vạn vật hấp dẫn" của Newton vậy. Con người trong một phạm vi nhất định hầu như đều quan hệ với nhau vì lợi ích hết. Giống như đám Lưu tri huyện,sơn tặc và Tào gia vậy.

Xuân Phái chính xác là hiểu được nguy cơ này. Đó là lý do hắn không dám đến kinh thành loan tin ra. Bởi vì người đứng sau tri châu Dương châu rất có thể sẽ giết hắn ngay trước khi tin tức rò rỉ. Có ai biết người đó là ai đâu, rất có thể là tể tướng,vương gia...hay thậm chí là thái hậu.

Quan lại thời xưa,lộng quyền, tham nhũng...vơ vét của dân thì nhiều vô số, ở đâu cũng có.Tất nhiên là cũng có những vị quan thanh liêm vì nước vì dân. Nhưng mà số này luôn ít hơn đám quan tham đến vài lần. Vậy thì tại sao hoàng đế không diệt trừ hết đám quan tham nhũng kia đi. Đáp án tất nhiên là không thể, bởi vì vua cần đám người đó để duy trì bộ máy thống trị của hắn. Sự thật chính là chúng cùng một bọn với nhau cả,làm như vậy không khác gì vừa chặt tay chân của mình đi, lại vừa đá bát cơm mình.


Xuân Phái vì thế mà bỏ qua phương án này. Các kế sách đại loại như là "di họa Giang Đông", "dẫn lửa đốt núi"... không phải hắn không nghĩ đến. Nhưng mọi phương án đều đi vào ngõ cụt. Ít nhất là Xuân Phái không nghĩ ra được kế hoạch nào tốt cả. Việc sống lại trong cơ thể mới này chỉ giúp hắn nhớ lại hầu như mọi kiến thức đã đọc qua, chứ không làm hắn trở nên thông minh hơn. Thực ra nói không trở nên thông minh là không đúng. Bởi vì sở hữu một trí nhớ tốt đã là thông minh rồi. Cái không tăng lên là khả năng tính toán,suy nghĩ...giống như là cái chỉ số mơ hồ đại diện cho sự thông minh là IQ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Daminhpc
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
benkhang
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
Khánh Xù
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
Hieu Le
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
Khánh Xù
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
Hieu Le
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
Khánh Xù
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra. Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này. chứ không phải Như,thế,này.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
Khánh Xù
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
Hanh1996
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
Khánh Xù
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
Khánh Xù
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
Minh Quân
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
JilChan
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
Vũ Sơn
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
Khánh Xù
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
Hieu Le
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm. Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều. Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
Quang Nguyen
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
Hieu Le
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK