Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi chợ thật ra không khó khăn lắm, đặc biệt là người còn có nhiều tiền trong túi nữa.

Xuân Phái và Bạch viên ngoại vừa ra chợ một lúc thì ba con la đã chất đầy đồ. Nguyên một con lợn đã làm thịt không lấy đầu và lòng lợn. Một bao muối ăn khoảng 50 kg,ba cái nồi trông như cái chảo sâu nữa,bát đĩa,hai hũ lớn dầu cải,hành,tỏi,hạt cải,hoa tiêu,đường mạch nha....

Ba con la chất lỉnh kỉnh đồ nhưng thật ra chẳng nặng là bao. Con la vừa có sức bền của lừa và dẻo dai, khỏe mạnh của ngựa. Nên nó có thể thồ được khối lượng lớn và đi xa.

Đoàn xe ngựa chở gạo và năm con la chở hàng cứ chầm chậm đi xa dần thành Dương Sơn.

Xuân Phái ngồi trên chiếc xe chở gạo có hai con ngựa kéo, đầu cuốn vải như người Ả Rập che đi cái nắng giữa trưa cuối thu.

Thương đội nhỏ như thế này thật ra cũng không bị chú ý nhiều. Nhưng Xuân Phái vẫn lo lắng bị đạo tặc đánh cướp. Nếu không phải là đám sơn tặc trên Hương Sơn thì không lo lắm. Vài tên trộm cướp vặt thì cho chúng ăn vài viên "kẹo đồng" là xong.

Xuân Phái không biết rằng đám sơn tặc Hương Sơn truy tìm đến ngày thứ 11 thì dừng tìm kiếm rồi. Kết quả chẳng đi đến đâu cả, cả đám người cứ thế mất hút không có tung tích. Cứ tìm kiếm lâu như vậy thì lấy gì mà ăn đây, tất nhiên là chúng không phải lao động nhưng cũng phải đi cướp bóc thì mới có ăn chứ.

Huyện Dương Sơn,Ninh Giang...hay những nơi khác đều có một hoặc hai đạo quán của đạo sĩ. Còn chưa kể đến những đạo sĩ lang thang khắp chùa hoang, miếu hoang. Nguồn diêm tiêu và lưu huỳnh đối với Xuân Phái là không bao giờ cạn. Chỉ cần có bạc là mua được chúng từ đạo sĩ thôi.

Lần này hắn không mua hai thứ đó, vì hiện tại chưa thể mua lò và quặng đúc đạn và vỏ đạn được. Làm mìn thì dễ thôi mà, nhét thuốc nổ đen và đinh vào trong hũ gốm đậy kín là xong rồi. Nhưng lúc đó diệt địch hay là diệt quân ta thì chưa biết.
Dây cháy chậm thì làm được thôi, vấn đề là không thể kiểm soát được thời gian cháy.Không cẩn thận thì mảnh gốm và đinh bắn ra chết cả đám luôn. Vì thế mà Xuân Phái bỏ qua thứ nguy hiểm đó.

Lưu huỳnh và diêm tiêu thì rất dễ kiếm. Nói theo kiểu cục súc là nó đập ngay vào mặt rồi. Khẩu súng tiểu liên thì hầu như đứa học sinh phổ thông nào cũng đều được tháo lắp trong vài buổi học quốc phòng trong trường. Không hề khó lý giải khi một người như Xuân Phái làm ra được vài khẩu súng ngắn.

Edinson phải thử nghiệm hơn nghìn lần các vật liệu mới tìm được thứ làm ra dây tóc bóng đèn. Trong khi Xuân Phái đã có sẵn vật liệu và biết trước kết quả.

Xe ngựa và đoàn người cuối cùng cũng sắp đến nơi. Cách khoảng 500 mét Xuân Phái gật đầu với Bạch viên ngoại, rồi bảo hai người đánh xe xếp gạo xuống. Sau đó trả cho họ hai lượng bạc rồi bảo họ trở về.

Xuân Phái bắt buộc phải làm như vậy ,để tránh hai người đánh xe nhìn thấy nơi ở của họ. Hai phu xe nếu nhìn thấy cả một nhóm người có tiền như thế không sống ở trong thành. Thì họ sẽ nghi ngờ mà nói lung tung.

-Hai vị, chở đến đây là được rồi. Đoạn đường còn lại đã có người đến lấy rồi.

Bạch viên ngoại ngoại nói.

-Vậy chúng tôi cáo từ trước.

Hai phu xe dù hơi nghi hoặc nhưng hai người cũng không muốn nhiều chuyện. Bây giờ đã nửa buổi chiều rồi, nếu không quay lại trong thành có khi tối mù mịt.

Nơi này ước tính cách thành Dương Sơn khoảng 14 dặm đường, tức là khoảng 7 cây số. Xung quanh khu vực này đều vắng bóng dân cư nên ba người cứ để tạm số gạo vừa mới dỡ xuống.

Ba người theo xe ngựa chở đồ về sơn động gọi người giúp đỡ. Những người ở lại sau đó đều đi theo xe ngựa giúp đỡ chuyến sau. Thật ra thì phần lớn xe ngựa và lũ la đã chở hàng rồi. Số dư ra một ít hầu như không đáng kể gì.

Xuân Phái hôm nay mua được mấy con gà, hai trống và 5 con gà mái. Lúc đi qua hồ sen lại ngắt được hơn chục cái lá sen to tướng. Tối nay nhất định phải làm món ngon ăn rồi.

-Tiểu Khánh, đệ nấu ăn được không? Hay để đám tỷ làm cho, đàn ông ai lại xuống bếp bao giờ.

Người vừa mới nói là Trịnh Quế Vân, tiểu thiếp tứ 5 của Bạch viên ngoại. Không thể không công nhận Bạch Thái Thành rất có mắt thẩm mỹ. Từ bà vợ cho đến mấy tiểu thiếp của hắn đều dễ nhìn. Người nhiều tuổi nhất mới có 29, và nhỏ nhất vừa tròn 20.

Cuộc chiến tranh chống Tần Thủy Hoàng, sau đó lại là Hán-Sở tranh hùng là hai thời kỳ chiến tranh liên miên nối tiếp nhau. Những nam nhân ra chiến trường chết rất nhiều, hậu quả là nam giới còn rất ít so với nữ. Chế độ đa thê của người tàu không biết bắt đầu từ lúc nào. Nhưng với mức độ chênh lệch về nam ít hơn nữ mấy lần thì có thể hiểu được. Một người chỉ cần khá giả một chút thôi là trong nhà cũng có vài tiểu thiếp.

Trịnh Quế Vân năn nay mới 24 tuổi. Là người cao nhất trong số nữ nhân ở đây, làn da trắng,mũi thẳng,mày liễu và hơi gầy. Theo như gu thẩm mỹ của Xuân Phái thì tiểu thiếp này đẹp nhất trong 7 người thiếp.

Nhưng Xuân Phái thì không có cảm giác ham mê gì cả. Có lẽ một phần nhỏ là hắn chưa dậy thì,mà phần lớn là hắn tận mắt thấy người này cầm kiếm chém bồi một tên sơn tặc bị tên bắn đầy người. Nói thế nào nhỉ, có thể gọi là cảm giác hơi dè chừng.

-Đúng đấy sư huynh, Nhà bếp không phải là nơi của nam nhân.
Bạch Tuyết Kỳ cũng phụ họa theo.

-Không những không phải là nơi của nam nhân, mà còn là điều tối kỵ đấy.
Bạch phu nhân lại nói tiếp.

Những người khác thì đều ngăn cản, chỉ có lũ trẻ con thì rất mong chờ đại ca của chúng nấu ăn thế nào.

Hai cha con Bạch viên ngoại và Bạch Nhân Sinh cứ lẳng lặng nhìn Xuân Phái. Từ ánh mắt của họ Xuân Phái nhìn ra hai từ khinh bỉ.
Đối với người đọc sách thời này thì nam nhân xuống bếp làm mất phẩm giá của họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Daminhpc
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
benkhang
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
Khánh Xù
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
Hieu Le
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
Khánh Xù
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
Hieu Le
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
Khánh Xù
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra. Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này. chứ không phải Như,thế,này.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
Mực Nướng
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
Khánh Xù
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
Hanh1996
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
Khánh Xù
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
Trần Thiện
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
Khánh Xù
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
Minh Quân
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
JilChan
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
Vũ Sơn
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
Khánh Xù
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
Hieu Le
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm. Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều. Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
Quang Nguyen
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
Hieu Le
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK