Hình ảnh hiện lên là một buổi sáng mùa thu thứ hai. Sân trường tinh khôi một màu trắng thuần phác của lứa tuổi học trò. Đó là buổi chào cờ vào ngày thứ hai mỗi tuần như mọi khi của một trường phổ thông. Cậu học trò nam cao dong dỏng đang thì thầm nói chuyện với một nữ sinh cùng lớp ngồi bên cạnh hàng ghế của mình. Tà áo dài được cô gái buộc tinh nghịch vắt lên đầu gối. Trên bục thầy giáo hiệu phó bụng phệ đang thao thao bất tuyệt vẫn chẳng ảnh hưởng đến họ. Cho đến khi cả hai bị gọi đứng lên trước toàn trường...
Không lâu sau hình ảnh này biến mất. Tiếp theo hiện lên một cảnh trời mưa. Có một nam sinh và nữ sinh cùng trú mưa dưới khu nhà để xe của trường học. Chiếc áo sơ mi màu trắng của nữ sinh ướt hết lộ ra áo lót,cảnh tượng làm người ta đều đỏ mặt. Nam sinh chỉ dám nhìn qua rồi cúi xuống nhìn những cánh hoa Phượng màu đỏ trôi theo dòng nước. Cuối cùng là hình ảnh nam sinh cởi chiếc áo sơ mi tối màu đưa cho cô gái...
Hình ảnh này sau đó biến mất, lại hiện ra một cảnh của một tiết học quân sự của trường. Nam sinh cao gầy thành thục tháo ra từng linh kiện của một khẩu súng tiểu liên, sau đó thành thục lắp lại từng bộ phận một cách chính xác...sau đó là hình ảnh nam sinh chĩa khẩu súng để học tập vào bạn học của mình rồi cười sặc sụa. Giáo viên môn quốc phòng chửi bới anh ta đến mức anh không ngẩng mặt lên được. Nam sinh bị phạt chạy 5 vòng sân vận động đến lúc chạy xong thì mệt quá mà gần như ngất xỉu.
Tiếp theo là hình ảnh một cái bia ngắm bắn trong khu học quân sự...
-Đùng...
Một tiếng nổ lớn vang lên xé tan màn đêm yên tĩnh. Không phải là tiếng súng, mà là tiếng sấm sét đánh báo hiệu sắp mưa.
Xuân Phái giật mình tỉnh lại từ giấc mơ, cũng không thể nói rằng đây là một giấc mơ. Bởi vì những sự việc như vậy bản thân hắn đã trải qua trong đời, đó chính là câu chuyện của bản thân hắn. Nếu có thể hắn không hề muốn tỉnh lại chút nào cả. Hiện tại tỉnh giấc trước mắt chỉ là một căn lều cỏ tối om chật chội.
Nếu cựa một chút là đã thấy người rồi. Sờ sờ khẩu súng ngắn thô sơ lạnh lẽo bằng đồng bên hông rồi Xuân Phái tự nhiên mỉm cười lúc không hay.
Tiết học thực hành tháo lắp súng ở trường kiếp trước là nền tảng cho hắn làm ra vật mà hắn đang cầm trên tay này.
Lại nhớ về các tiết học môn hóa học về muối clorat,muối nitorat,..phospho. Đó cũng là cơ sở để Xuân Phái làm được thuốc nổ đen và hạt nổ trong viên đạn.
Bây giờ Xuân Phái mới hiểu câu nói thầy cô như cha mẹ thứ hai là như thế nào. Những kiến thức họ dạy sẽ theo chúng ta trọn đời chứ không phải là tiền học phí đã nộp đầy đủ như nhiều người đã nghĩ.
Dù sao không có đóng học phí cũng phải nghỉ học mà. Nên thầy cô là cha mẹ thứ hai là đúng rồi, vì thứ nhất hiển nhiên là cha mẹ ruột.
Môn vật lý nói rằng sấm sét giống như một mồi lửa đóng góp cho sự tạo mưa nhanh chóng hình thành. Sấm sét thường đánh vào những nơi cao có hình dáng nhọn như mô đất, ngọn cây cổ thụ...
Khoan...cây cổ thụ hả...
Cái đệt...không phải mình đang ở gần tán cây cổ thụ trơ trọi đó sao.
Ôi mẹ ơi...lúc trước mình đã nhớ ra là không làm lều ở đây rồi nhỉ. Sau đó mình tự nhiên bỏ đi săn rồi quên béng mất. Xuân Phái run như cầy sấy lẩm bẩm.
Có lần hắn đọc tin tức có nói rằng một đàn tuần lộc bắc âu lớn bỗng nhiên chết hàng loạt sau cơn mưa. Sau khi điều tra người ta tìm ra nguyên nhân là do bị sét đánh chết. Sét này đánh xuống đất rồi lan ra nhiều tia nhỏ chằng chịt. Vì thế mà chết cả đàn tuần lộc. Tình huống mà sét đánh vào cây cũng tương tự như vậy à. Đàn tuần lộc mấy chục con còn ngỏm,đây nhóm này chỉ có 18 người a.
Xuân Phái vội vàng đánh thức mọi người tỉnh lại.
- Bạch bá bá, Nhân Sinh,mấy đứa..tỉnh dậy nhanh...
Xuân phái hét.
-Cái gì thế...sơn tặc đuổi đến hả..
Bạch viên ngoại giật mình tỉnh giấc. Những người khác cũng lục tục thức dậy.
-Mau dời hai cái lều khỏi cái cây này...nhanh lên.
Xuân phái gọi tất cả nhanh tỉnh lại rồi cùng nhau mà nhổ 4 cái cọc lều lên mà bê đi. Mười tám người chẳng mấy chốc mà bê hai cái lều cỏ ọp ẹp ra xa 200 mét. Sau khi đào rãnh thông nước xung quanh rồi trải cỏ khô vào họ nhanh chóng chui vào lều.
-Oành....
rắc...
Vừa mới chui vào lều thì họ thấy được một ánh sáng chói lòa trước mắt. Ngọn cây đỏ lên sau đó thì ngọn cây rơi xuống.
Xuân Phái nhìn cảnh này mà mặt tái đi. Nếu chậm chút thì có khi những người này đã chung số phận giống như đàn tuần lộc chết ở Bắc Âu rồi.
Thế mới biết chủ quan lờ là coi thường cảnh báo là kết quả như thế nào. Trời mưa không ở dưới tán cây là vậy đó.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra.
Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này.
chứ không phải
Như,thế,này.
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm.
Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều.
Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK