Xuân Phái âm trầm nhìn đám người mang theo vẻ trào phúng,khinh miệt. Đúng là xung đột về tư tưởng thì rất dễ có chiến tranh. Để ít nữa đám người này ăn đồ ăn mình làm xem có ngậm miệng lại không. Hắn thầm nghĩ.
Xuân Phái ở Bạch phủ mấy tháng nhưng đồ ăn họ nấu chẳng ngon lành gì cả. Không luộc thì hấp,hoặc nấu kho, xào rau kiểu gì toàn là mỡ với mỡ. Nên gọi đó là rau nấu mỡ thì đúng hơn. Hắn không hề biết rằng thậm chí người tàu phương bắc thời hiện đại vẫn còn thói quen ăn nhiều dầu mỡ như vậy.
Trong lúc chờ cơm chín Xuân Phái làm thịt mấy con gà rồi vặt lông,rửa sạch. Hắn mổ gà ra lấy hết lòng ra để riêng. Rắc muối lên thân gà vừa làm sạch,sau đó thì bọc lá sen, trét bùn lên một lớp dày rồi ném vào đống lửa.
Nhóm người há hốc mồm nhìn hành vi phá hoại của Xuân Phái, đây là nấu đồ ăn sao? vứt đồ ăn thì đúng hơn.
Xuân Phái kệ xác mấy ánh mắt đó tiếp tục làm việc khác.
Cơm chín rồi Xuân Phái đổ ra chậu gỗ cho đỡ nóng. Sau đó rửa sạch nồi vừa mới nấu cơm.
Cho chút mỡ lợn và đường mạch nha,vừa đun vừa quấy cho đến khi đường ngả màu vàng nâu. Sau đó cho hành và gừng băm nhỏ vào đảo đều. Cho thịt lợn thái to vào đảo khoảng ba phút rồi cho hoa tiêu và mấy miếng vỏ quế. Sau đó thì bỏ muối rồi thêm xăm xắp nước. Đậy vung lại và kho thôi.
Gia vị có bao nhiêu thì làm bấy nhiêu. Dù sao cũng chẳng còn thời gian mà đi tẩm ướp thịt.
Nhóm người xung quanh ngửi mùi thơm hành phi và nhìn mấy miếng thịt vàng ruộm không ngừng nuốt nước bọt. Còn Xuân Phái thì giống như nhân vật phản diện cầm vung gỗ đậy nồi thịt lại.
Tiếp theo là xào rau cùng tỏi,chiên trứng với hành lá băm nhỏ,rồi cuộn lại,lòng gà xào măng. Đó là mấy món đơn giản mà ai thời sau cũng làm được.
Xuân Phái làm ra món nào thì đám người nuốt nước miếng đến đó. Có người phải lấy vạt áo lau khóe miệng.
Xuân Phái mát lòng mát dạ lắm. Nhìn đám người với bộ mặt như kiểu "thấy chưa đám nhà quê cổ đạo coi trái đất là hình vuông".
Cho đến khi đập mấy cục bùn trong đống than ra, và mở cái bọc lá sen ra thì hương thơm ngào ngạt bay tới. Mùi gà nướng quện với mùi thơm lá sen không thể nào tả được bằng ngôn từ thông thường.
Xuân Phái chặt gà rồi bày lên mấy cái đĩa,lấy dao cắt trứng cuộn thành từng lát hình ô van, múc thịt kho ra bát to,bày lòng xào măng ra đĩa.
Trong lúc làm những việc đó hắn lấy một tô cơm to trước mắt mọi người. Dùng muôi rưới nước thịt kho lên,sau đó thì múc vài miếng thịt,bỏ vào đó hai cái đùi gà và vài lát trứng rán cuộn, và một ít sợi măng xào nữa. Hầu như mỗi thứ đều có một ít. Cơm canh đã bày sẵn trên bàn rồi, nhưng không ai động đũa mà nhìn đồ ăn nuốt nước miếng.
-Ăn cơm thôi!
Xuân Phái hét lên một tiếng rồi vơ lấy đôi đũa và bê cái tô cơm đầy thức ăn chạy đi.
Ở lại có ăn đnược không và ăn được bao nhiêu mới là vấn đề. Những người lâu rồi không ăn cơm và đồ ngon như thế ai mà nhịn nổi chứ. Nhìn những cái ánh mắt chằm chằm đang đỏ lên nhìn đồ ăn kia ,thì không có một cuộc chiến tranh giành đồ ăn mới lạ. Chỉ có ngu mới ở lại đó.
Xuân Phái đã đúng, hắn vừa đi khỏi thì đã có bạo loạn xảy ra.Mới đầ thì có vẻ rất bình thường, cho đến khi những người ăn chậm thấy đồ ăn "bay hơi" với tốc độ độ chóng mặt thì đã không nhịn được mà tranh nhau.
Các cụ ngày xưa nói "miếng ăn là miếng nhục" quả không sai. Bàn ăn hiện tại không có phân biệt thân phận cao thấp hay đạo nghĩa cha con,vợ chồng gì cả...trong trường hợp này thì như nhau hết.
Dù không có đánh nhau gì cả. Nhưng sau cuộc chiến giành đồ ăn thì hơn nửa bị bỏng môi do ăn vội lúc nóng. Hai cái đĩa bị vỡ, đến giờ khi hết thức ăn rồi mọi người mới nhìn nhau đỏ mặt. Số còn lại ngượng ngùng chỉ biết cúi đầu cho đỡ xấu hổ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
03 Tháng mười hai, 2021 20:56
Sau khi gặm một đống truyện convert tung của (bò gặm rơm khô) thì cuối cùng cũng gặp tô phở tuyệt phẩm. Siêng ra chương nghen tác. Ra chậm cũng được xin đừng bỏ giữa chừng. Ủng hộ 2 tay 2 chân.
10 Tháng mười, 2021 23:04
Good
15 Tháng bảy, 2021 21:39
cảm ơn bạn đã chia sẻ
12 Tháng bảy, 2021 10:43
tác giả có thể đăng truyện bên web vtruyen chuyên về truyện sáng tác Việt, có thể có nhiều lượt xem hơn đó
16 Tháng tư, 2021 11:52
Tôi vẫn viết nhé bạn, yên tâm là k drop truyên đâu nhé. Tôi sẽ cố ra đều, nhưng khi nào đi làm mệt quá thì đành chịu.
15 Tháng tư, 2021 15:54
cho mình hỏi truyện này còn viết nữa ko vậy tác, nếu viết tiếp thì lịch ra chương như thế nào vậy? chứ lâu lâu lại ra xong mất tích muốn đọc mà sợ hố quá-_-!
27 Tháng một, 2021 19:04
cảm ơn đã góp ý, câu cú đúng là có hơi dài thật. Nhưng phần dấu cách là mình cố tình viết như thế cho dễ đọc.Đó là góp ý của một độc giả đã bình luận yêu cầu thế. Mình thấy nó hợp lý nên cách ra một khoảng nữa cho dễ đọc. Bạn đọc bằng máy tính sẽ thấy phần cách này hơi phản cảm. Nhưng nếu bạn đọc bằng điện thoại thì các câu từ sẽ dễ đọc hơn không cách ra.
Hình thức bên ngoài cũng quan trọng nhưng kết quả lại quan trọng hơn.
27 Tháng một, 2021 11:21
Có chỗ còn bị dính từ hay có hai khoảng trống. Tác giả cũng nên cẩn thận trong cách trình bày nhé.
27 Tháng một, 2021 11:19
Là, như, thế, này.
chứ không phải
Như,thế,này.
27 Tháng một, 2021 11:18
Và trên hết, sai quy tắc dấu câu rồi. Dấu câu và từ đứng trước nó dính liền nhau, và với từ đứng sau thì có một khoảng trống.
27 Tháng một, 2021 11:18
Tuy mới đọc giới thiệu nhưng tác giả nên xem lại cách hành văn nhé. Câu cú quá dài, không có chỗ nghỉ. Dùng từ có phần dư thừa.
27 Tháng một, 2021 11:12
viết về ls VN dễ bị hốt lắm
26 Tháng mười một, 2020 18:35
Dạo này mình bận quá nên k có thời gian viết
24 Tháng mười một, 2020 11:46
Dừng truyện luôn a
29 Tháng mười, 2020 11:35
thank bro
28 Tháng mười, 2020 11:27
viết về VN dễ đụng chạm, cứ như tụi tàu viết về phương tây. muốn tả sao tả thôi
28 Tháng mười, 2020 11:26
không biết tác đọc quỷ tam quốc chưa, Tuy bị drop do đụng chạm VN, nhưng con tác miêu tả nhiều kiến thức về thời hán đại bấy giờ cực chuẩn. có thể tham khảo rất tốt
18 Tháng mười, 2020 18:37
Minh Quân chuẩn rồi đấy bạn, :))
17 Tháng mười, 2020 09:05
viết về lịch sử nước khác muốn nói gì cũng dc, viết về lịch sử nước mình ms nhắc đến danh nhân thế nào cũng có đứa chửi đổng lên
10 Tháng mười, 2020 07:23
hihi
05 Tháng mười, 2020 22:16
Đề nghị viết lạc về việt nam. Lạc về tq ai xém
28 Tháng chín, 2020 01:32
Thật ra nếu bạn đọc những chương sau sẽ thấy 2 người kia sẽ không tự nhiên mua cái ống tre với giá đó, mà mà vì những hình khắc sắc xảo trên ống tre đó. Bạn xem lại chương 47 đoạn giữa truyện. Cái câu mà bạn khuyên cuối cùng đó chính là ý mình cũng đã định hình từ trc. Cảm ơn đã góp ý!
27 Tháng chín, 2020 23:40
Ủng hộ tác. Cơ mà chưa ưng về khá nhiều điểm.
Đầu tiên là ko biết đây là thời nào và địa điểm ở đâu. ( vùng rừng núi hay đồng bằng). Kiểu tác tả nvp như kiểu dân nguyên thủy. 2 ống tre nước bán 8 lượng bạc nó là một thứ rất phi lý. Và cái ý tưởng dùng tre làm chai nước thì nói thật .... Thời xưa người ta dùng quả bầu hồ lô ( nhìn y như trong phim ý mà ) dùng nó vừa tiện, vừa đẹp lại nhẹ hơn tre nhiều.
Thể loại liên quan đến lịch sử thì khuyên tác nên tìm hiểu một chút. Còn không thì nên tạo hẳn một cái thế giới riêng or thế giới song song ý.
04 Tháng năm, 2020 03:34
quá hay
15 Tháng hai, 2020 18:56
dài cổ đc 2 chap.
BÌNH LUẬN FACEBOOK