Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn theo thế Thái Sơn áp đỉnh đánh xuống từ không trung thì đồng thời truyền đến một tiếng rên đau đớn.

Ánh mắt Nhạc Vũ vẫn lạnh lùng, theo như linh giác của hắn thì nhân ảnh kia vào lúc Long nhạc trấn rơi xuống thì đã tránh thoát được song trọng trói buộc trốn vào trong lòng đất. Chỉ là trước lúc lão triệt để độn thổ đã bị Long nhạc trấn đánh dập một phần thân thể.

“Độn thổ thuật? Tốc độ cực nhanh, chắc là lão dùng pháp bảo gì đó khiến hồn thức của mình không bắt kịp”

Theo tâm niệm vừa động, Âm Nha đao vẫn tiếp tục truy đuổi trong lòng đất. Nhạc Vũ nhíu mày, trực tiếp thôi động pháp lực, dùng hầu cốt chân long trong Âm Nha đao làm hạch tâm phát động bi tuyệt thất hận Thất Sát diệt âm đao.

Vào lần chuyển thứ nhất thì mặt đất rung chuyển bất định, trong tàn trận của Tứ Tượng tinh tú kiếm trận lập tức có hơn mười người vẫn lạc đương trường.

Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, trong lòng vừa mừng vừa sợ. Dùng hầu cốt chân long làm khí cụ phát âm thì uy lực của thất chuyển thất sát bi tuyệt diệt âm đao mạnh hơn gấp đôi so với khi hắn dùng Bi Âm đao!

“Đáng tiếc uy lực của hầu cốt Chân Long tuy là mênh mông cuồn cuộn nhưng với lực của mình chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng đến nhất chuyển, không biết nhị chuyển, tam chuyển sẽ có mức độ nào.

Lúc này đao âm dưới đất đã tăng lên đoạn mạnh nhất. Vật đang phi hành dưới đất rốt cuộc không chịu nổi phải xuyên ra. Nhạc Vũ nhìn lại thấy đó là một phi toa ngân sắc, chỉ là bảo quang ảm đạm, đại đa số cấm chế đều đã sụp đổ, hiển nhiên là bị thương.

Nhạc Vũ cười lạnh, Phong Nha kiếm hóa thành một đoàn hư ảnh đâm thẳng tới. Kiếm này dưới đất thì không chiếm ưu thế về tốc độ, tuy nhiên trên không nhờ vào phong lực hỗ trợ có thể không kém hơn Cực Quang kiếm.

Phi toa kia đang định thoát đi thì bị một kiếm chém trúng phá thành hai đoạn. Một vầng huyết quang thoáng hiện rồi thấy một thân thể tàn khuyết phá không khống chế một phi kiếm bay ra.

Nhạc Vũ vốn muốn truy kích diệt sát nhưng tâm niệm vừa động thì cảm giác trong đan điền đã không còn đến một nửa pháp lực dự trữ. Tuy Kim Đan Ngũ Hành phù trận và hai phù trận thủy hỏa vẫn không ngừng cung cấp chân khí nhưng vẫn khó có thể bù kịp.

“Đáng tiếc! Đến cùng vẫn để cho lão chạy thoát. Nếu không phải vì tổn hao quá nhiều pháp lực cho ngũ sắc phù trận tầng thứ tư thì hôm nay chắc ngươi đã vẫn lạc.

Nhạc Vũ bất đắc dĩ thu hồi hồn thức, bất quá vẫn có chút không cam lòng. Vào lúc hắn độ kiếp đã nhờ vào sự trợ giúp của long linh quả nên căn cơ tủy huyết đã vượt qua mấy thành Kim Đan đỉnh phong. Bản thân sau khi bình yên vượt qua ngũ tai thất kiếp thì bên trong sinh ra mấy chục đạo phù văn, cường hoành không kém tu sĩ Nguyên Anh. Chân khí tạo ra mỗi ngày có thể coi là mênh mông hạo hãn, tương đương với tu sĩ Kim Đan khổ tu trăm ngày. Qua mấy tháng này đáng ra tu vi phải đột phá, vậy mà vào khi ngưng luyện để phân tích Ngũ Hành phù trận tầng thứ tư của Sơ Tam thì bị hút đi một lượng pháp lực khổng lồ.

Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư vượt hẳn lên ba tầng trước. Chẳng những ngưng luyện cực kỳ khó khăn mà tiêu hao pháp lực hơn gấp 10 lần trước kia! Vì thế một thân Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí từ khi độ kiếp thành đan tới nay chưa có chỗ tiến thêm, ngược lại còn hao hụt không ít. Hiện giờ trong 500 tổ hợp phù văn mà Sơ Tam tạo ra thì hắn mới chỉ hoàn thành được10 tổ hợp mà thôi. Ngược lại hơn 50 tổ hợp phù văn của tầng thứ ba đã được hắn hoàn thành toàn bộ khiến cho Ngũ Sắc Thần Quang của hắn hiện giờ cao hơn một bậc.

Bất quá điều này cũng khiến hắn lúc hiện giờ đấu pháp có sức mà không dùng được. Đây cũng là do bản thân căn cơ của Nhạc Vũ vững chắc, đổi lại là người khác trong vòng trăm năm có thể tế luyện được phù văn Ngũ Hành tầng thứ tư đã đủ vui mừng vạn phần.

“ Bỏ đi! Thương thế như vậy, trừ khi có thể tìm được đan dược tứ phẩm, nếu không ngoài ba mươi năm đừng mong hồi phục, sau này coi như phế nhân.”

Nghĩ qua như vậy, Nhạc Vũ thu hồi Phong Nha kiếm và Âm Nha đao. Về phần Ngọc Hoàng Long nhạc trấn thì hắn cũng chỉ biết lắc đầu. Vật này tuy là nhị phẩm nhưng lại nặng đến hơn mười vạn thạch lực, với tu vi hiện giờ của Nhạc Vũ, cho dù là lúc sung mãn nhất cũng phải rất lâu mới có thể sử dụng.

Vào lúc chiến đấu này sao còn lấy đâu ra thời gian, hiện giờ pháp lực lại tiêu hao gần kiệt nên chỉ có thể phát mà không thể thu.

Mấy trăm tu sĩ của Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đã qua một hồi lâu không thể kết lại, sau đó lại thấy tu sĩ Kim Đan kia bỏ chạy thì cũng lập tức tứ tán.

Nhạc Vũ cũng không truy sát mà ngưng trọng nhìn về phía xa. Chỉ sau một khắc đã có hai Tứ Tượng tinh tú kiếm trận nhanh chóng bay đến bên này.

Thanh thế hai kiếm trận này vượt qua vừa rồi, linh lực của mấy Kim Đan tu sĩ bên trong tràn ra cũng đã tiếp cận với kim đan trung giai.

Nhạc Vũ thấy vậy thì nhíu mày, cũng không để ý. Pháp lực trong đan điền của hắn hiện giờ gần như cạn kiệt, có tâm mà không có lực. Bất quá hắn lại có Chiến Tuyết!

Trong nháy mắt, Sơ Tam đã lại đánh ra một phiến lớn Ngũ Sắc Thần Quang. Sau đó Chiến Tuyết bỗng nhiên gia tốc, phi lên một vùng kiếm quang, cưỡng ép tiến vào một kiếm trận, sau đó dựa vào nhục thân sánh bằng Nguyên Anh tung hoành.

Chỉ trong mấy nhịp thở, nàng đã đánh chết một Kim Đan trong đó.

Sau đó cả người nàng biến thành một đoàn bạch quang , chắn trước người Nhạc Vũ, tế lên Bạch Đế kiếm đối kháng với kiếm khí của Tứ Tượng tinh tú kiếm trận còn lại.

Sau một tiếng nổ lớn, cả một vùng trong phương viên mười dặm trước người Nhạc Vũ bị cào bằng đến ba thước, sương mù dày đặc cũng tiêu tán sạch sẽ.

Thân thể Chiến Tuyết bị bắn ngược ra sau ngàn trượng, huyết nhục đầm đìa, bất quá chỉ sau một thoáng đã hồi phục.

Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đối diện coi như toàn diệt! Hơn hai mươi người đầu tiên đều mồm miệng hộc máu ngã vật xuống đất, thần hồn đã bị Chiến Tuyết chấn nát.

Còn lại hơn mười mấy tên đệ tử Phù Sơn tuy chưa bỏ mạng đương trường nhưng sắc mặt đều xanh trắng, hiển nhiên thần hồn bị thương không nhẹ.

“Làm sao có thể? Quái vật này sao còn chưa chết?”

“Chẳng lẽ nói là tu sĩ Nguyên Anh cảnh ?.

“Ta thấy mặc dù không phải Nguyên Anh lão quái nhưng cũng kém không nhiều”

“Im ngay! Chớ có kinh hoàng! Còn không mau nhanh chóng gây dựng lại kiếm trận!”

Nhạc Vũ vừa nghe vậy rồi thấy ba Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đang tán loạn kia chỉ trong nháy mắt lấy hơn mười vị Kim Đan tu sĩ làm hạch tâm gây dựng lại. Còn lại hơn tám trăm người, đảo mắt đã sắp hợp thành hai bộ kiếm trận.

“Đệ tử Phù Sơn tông quả thật không kém hơn Quảng Lăng tông bao nhiêu!”

Nhạc Vũ bất giác tán thưởng, vì nhân số Tiểu Quan Phong trong tông môn không quá một trăm nên khó thành kiếm trận. Bất quá Nhạc Vũ đã thấy mấy ngọn còn lại tập thành kiếm trận cực kỳ ảo diệu, Phù Sơn tông cuối cùng vẫn kém hơn một chút.

Hơn nữa đối thủ của bọn chúng lại quá quái dị!

Trong lúc Nhạc Vũ còn đang suy nghĩ, thương thế của Chiến Tuyết đã khôi phục hoàn toàn, thân hình thoáng đình trệ rồi lại hóa thành một đoàn quang ảnh đánh về phía trước, một kiếm chém bay hơn mười tu sĩ linh hư cảnh của một kiếm trận còn chưa thành hình.

Nhạc Vũ mỉm cười lắc đầu, biết nếu đã có Chiến Tuyết thì hai kiếm trận này cũng không gây nên khó khăn gì. Vì thế hắn liền nhanh chóng thôi diễn trong đầu, thỉnh thoảng lại di động Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm.

Ước chừng sau hai khắc, từ sau vọt tới hai luồng thanh thế còn vượt qua cả tu sĩ Kim Đan đỉnh phong vừa rồi.

“Quả nhiên đến rồi!”

Nhạc Vũ cười lạnh, không hề cảm thấy bất ngờ. Thực lực Quảng Lăng tông đặt tại đây chừng ba phần, Phù Sơn tông muốn thành công vây khốn thì cũng không thể kém hơn.

Thực lực hai người vừa đến này cũng đủ cao, có thể chỉ trong thời gian hai khắc đã kịp xuyên toa đến đây.

Hắn vẫn chuyên tâm bày trận, mấy trăm miếng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cuối cùng không kịp tính toán, chỉ có thể chuyển đổi theo trực giác. Sau đó toàn bộ đại trận, không ngờ tiếp nối thành một thể với Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận!

Cho đến lúc này, Nhạc Vũ mới ngửa đầu nhìn lên. Theo những ấn quyết mà hắn liên tiếp sử ra, non nửa linh lực của Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận sau lưng đều tập trung đến đây khiến cho linh lực gần như thực chất hóa. Mục quang Nhạc Vũ bỗng nhiên bùng lên, gằn ra hai chữ .“Sụp đổ”!

Trong chốc lát, một luồng sóng không gian quét qua bầu trời. Kim quang quanh thân hai người kia bắn ra đến 3000 thước mới ổn định.

Ấn quyết tron tay Nhạc Vũ lại biến, mười ngón tay liên tiếp bắn ra như đạn, lần này nói ra một chữ “Li”!

Một tu sĩ Kim Đan đỉnh phong đã sớm có phòng bị nên tế lên một đoàn bình chướng năm màu hộ vệ quanh thân. Nhưng chỉ một thoáng sau quanh người hắn đã có một không gian bình chướng màu đen bao vây trong vòng mười trượng.

Sở trường của Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận, dùng Ngũ Hành làm cơ sở, thu hút không gian chi linh chính là ngăn cách thiên địa !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK