Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiện tay thu hồi Bạch Đế kiếm, trong mắt Chiến Tuyết lóe lên tinh mang, ánh mắt nhìn thẳng về vết kiếm khổng lồ còn tung bụi mù cuồn cuộn đầy trời.

Nhạc Vũ chỉ lặng lẽ cười, thu hồi tầm mắt.

Cho dù là Linh Tiên tu sĩ đỉnh cấp, cũng chưa chắc có thể địch nổi lực lượng của Yêu Tiên chân long. Chỉ có Thiên Tiên tu sĩ mới có thể vượt trên hắn. Bất quá với sự thăm dò hiểu biết của Nhạc Vũ ở Vân Thiên Cung, cho dù là tu sĩ chuyên tấn công thân thể, lực lượng từ ba đến năm chân long cũng đã là cực hạn của tu sĩ Thiên Tiên, những tu sĩ có đại thần thông tuy mạnh hơn chút ít nhưng cũng không hơn được bao nhiêu.

Nói tới phương pháp chuyển sát vi cương, quả thật là pháp môn có thể sánh vai cùng đại thần thông. Chiến Tuyết để dành sát lực càng nhiều, lực lượng sẽ càng thêm mạnh mẽ, lấy lực lượng thuần túy trấn áp hết thảy!

Mà bên trong Hoàng Hôn Giới, hai chân long lực lượng đã xem như là vô địch. Từ khi sửa chữa Tru Tiên Nỗ, Chiến Tuyết đột phá tới tầng hai mươi Huyền Sát Chiến Ma chân khí, hắn đã xem đây là lá bài tẩy cường lực cuối cùng, vững vàng nắm chặt trong tay.

Tiếp theo chỉ cần chờ đợi người của Thiên Li Tông đến là được.

Mấy ngày kế tiếp, Chiến Tuyết chỉ canh giữ bên cạnh hắn, phần lớn thời gian nàng dùng trong việc khống chế sát lực chân khí bạo tăng.

Nhạc Vũ hiểu được tâm tư của nàng nên cũng không quản đến. Hắn vẫn tiếp tục luyện chế ba Huyết Hồn Kiền Thiên Trụy.

Tâm thần hắn cũng từ từ bình tĩnh lại, tâm tình bình thản, không vui không buồn. Thật lạnh nhạt trấn tĩnh, không hề suy nghĩ về chuyện của Thiên Li Tông.

Hôm nay những chuyện nên làm hắn cũng đã làm, nếu vẫn thất bại vậy không còn gì đáng nói. Giờ phút này cho dù khẩn trương thấp thỏm thế nào cũng vô dụng, đã bất cứ giá nào, vì thế nên tĩnh tâm chờ những người kia đến.

Ba Huyết Hồn Kiền Thiên Trụy chỉ dùng ba ngày thời gian đã chế luyện thành, vừa ra lò, hồng quang đại thịnh, cơ hồ che phủ khắp bầu trời.

Ngay cả bản thân Nhạc Vũ cũng cảm giác chân long huyết mạch trong cơ thể mình mơ hồ bị ba Huyết Hồn Kiền Thiên Ngọc dẫn động.

Nhạc Vũ thu liễm bảo quang, sau đó đưa tới bên cạnh Sơ Tam, Đằng Huyền cùng Tinh Nguyệt.

Sơ Tam cùng Đằng Huyền đều hiểu biết đại chiến sắp tới, hung hiểm khó dò. Sau khi nhận được chí bảo, không có bao nhiêu ý mừng, ngược lại tràn đầy thấp thỏm bất an.

Chỉ có Tinh Nguyệt không hay biết, lại vui mừng dùng đầu lưỡi liếm tay Nhạc Vũ, thần thái ngây thơ, cực kỳ khả ái.

Điều này cũng nằm trong dự liệu của Nhạc Vũ, đoán chừng trước khi xung đột huyết mạch trong cơ thể còn chưa hoàn toàn tiêu trừ, Tinh Nguyệt còn biến hóa khó khăn, nếu so với những thần thú khác phải khó khăn hơn mười mấy lần.

Huyết Hồn Kiền Thiên Ngọc chính là vật mà nó cần thiết nhất.

Bất quá bởi vì chuyện của Hóa Hình Đan, Tinh Nguyệt đã có vài phần thân thiết với hắn, ít nhất không còn vẻ kháng cự, cũng không còn xem hắn là cừu địch.

Nhưng rốt cục trong lòng Tinh Nguyệt nghĩ như thế nào hắn cũng không từng để ý tới. Vô luận hận cũng tốt, cảm kích cũng được, hắn tự tin có đầy đủ lực lượng vững vàng áp đảo nó. Vô luận thế nào nó cũng không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của hắn.

Làm xong ba Huyết Hồn Kiền Thiên Ngọc, Nhạc Vũ cũng chưa rời khỏi sơn cốc. Hắn chỉ cau mày, do dự có nên tiếp tục luyện chế một đôi Thông U Định Minh Châu nữa hay không, đem tuyệt phẩm chiến sát thần hồn thu được trong Quy Khư Cung mật cảnh ngày đó cũng luyện thành Huyền Sát Chiến Thi.

Chiến Tuyết sử dụng Thông U Định Minh Châu, ở trung tâm hạt châu là một loại trân bảo hiếm thế có tên là Độ Ách Vô Không Châu, giá trị còn hơn Kiền Hải Hỗn Độn Châu.

Nhạc Vũ cũng chỉ mới hoàn toàn phân tích hai bảo châu này trong thời gian gần đây, mới hiểu được điều trọng yếu đó, chính là tiên thiên linh bảo có giá trị còn hơn cả Tuyết Hồn Châu. Cũng chính vì như vậy, cộng thêm linh trận không gian bên trong, mới có thể ở trong khoảng cách thật xa lại nháy mắt xuyên qua thời không. Nhưng hai viên bảo châu này chính do Mặc Quan Lan đoạt được lúc mới tiến giai Đại Thừa cảnh giới, cũng chưa từng tế luyện qua nên không hề phát hiện.

Những tài liệu khác hơn nữa không ít linh trân, cũng đều là vật khó tìm vô cùng, cho dù ở trong Linh Diệu Các cũng không tìm được.

Nhạc Vũ muốn luyện chế tất nhiên không cách nào, nhưng nếu chỉ muốn đạt tới một hai cấp bậc cũng không đến nỗi khó khăn.

Nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ một chút, Nhạc Vũ lại lắc đầu buông tha. Cỗ thi thể Thiên Tiên cùng chiến sát thần hồn là tuyệt phẩm tài liệu ngàn vạn năm khó thấy, không hề kém hơn Chiến Tuyết, khởi điểm lại cực cao.

Nếu cứ tùy tiện luyện chế như vậy, thực sự quá mức lãng phí. Một khi dùng Thông U Định Minh Châu luyện chế sát thi, bộ phận chủ thể ngày sau muốn đổi lại thật muôn vàn khó khăn.

Nếu như lần đầu tiên hắn làm như vậy, chỉ sợ sẽ sai lầm, làm thực lực hao tổn lớn.

Lại nói cho dù giờ phút này có đem tế luyện, nhưng trong tay hắn không còn bao nhiêu bảo vật tương tự Huyền Sát Huyết Linh Tủy, giúp sát thi tu luyện sát lực.

Một chiến lực cấp Thiên Tiên, cần để làm gì?

Nhạc Vũ nghĩ tới đây, không khỏi cau mày. Chiến Tuyết thấy thế lại nghĩ rằng hắn đang lo lắng chuyện của Thiên Li Tông. Lúc này trên mặt lộ vẻ lo lắng nói:

- Thiếu gia, hay là ngài về Quảng Lăng Tông trước? Chuyện bên này thật ra chỉ cần một mình ta cũng được, có Tru Tiên Nỗ, nếu không được cũng có thể chạy thoát…

Nhạc Vũ nghe vậy ngẩn ra, sau đó buồn cười lắc nhẹ đầu. Trong thần hồn truyền ra vài đạo ý niệm, để Sơ Tam cùng Đằng Huyền mang theo mấy người Nhạc Trương thị ẩn núp thật kỹ, tiếp theo hắn lại nhập định tìm hiểu Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận.

Lại qua thêm ba ngày, Nhạc Vũ đột nhiên mở mắt, nhìn lên không trung, trong mắt lóe ra lệ mang.

- Đến rồi!

Nhạc Vũ nhảy qua một bước, liền đứng thẳng trên năm vạn dặm trời cao, sau đó chỉ trong nháy mắt liền đem Nhật Nguyệt Thiên Luân cùng mấy trăm phi kiếm đồng loạt thả ra, bày ra Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, bao phủ cả phương viên mười vạn dặm.

Sau đó đánh ra hơn mười đạo tiên phù mua được, ẩn vào bên trong kiếm trận.

Đợi đến khi bố trí xong hết thảy, hắn bình tĩnh nhìn tới phía trước.

Chiến Tuyết theo sát phía sau, chạy tới bên cạnh, quét mắt nhìn quanh bốn phía, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Trước một khắc khắp tinh không vạn lý trong xanh không mây, sau một khắc trước mặt hai người xuất hiện vô số điểm, tiếp theo giống như mạng nhện, tứ tán khuếch trương ra bên trái.

Chỉ trong chốc lát, khắp không gian tựa như bị đánh đòn nghiêm trọng, giống như thủy tinh nổ nát băng liệt tứ tán.

Sắc mặt Nhạc Vũ ngưng đọng lại, chỉ thấy trước mắt do bốn mươi vị tu sĩ Đại Thừa mở đường, tiếp theo là tám vị Thiên Tiên theo sát phía sau. Cuối cùng là mười sáu vị Tán Tiên chỉ còn nguyên thần, đang bị một sợi dây xích khóa lại, đang vác một ngọc liễn khổng lồ, mỗi người đều có tu vi Thiên Tiên, chẳng qua thân thể đã mất, nguyên thần bị cấm chế.

Mà ở trên ngọc liễn là một trung niên tu sĩ tóc đỏ, mặt mũi phương phi, vẻ mặt như đang cười cười. Hắn mặc y bào màu vàng, đầu đội Cửu Lương Tinh Thần Nhật Nguyệt Quan. Ngoại trừ khí tức khổng lồ, còn có vài phần hoàng bá khí, làm người ta cơ hồ không đề nổi dũng khí nhìn thẳng vào hắn.

- Ngọc Tiên tu sĩ?

Trong lòng Nhạc Vũ hơi trầm xuống, đầu tiên hắn liền nhìn ra mười sáu tu sĩ Thiên Tiên khiêng ngọc liễn tuyệt không phải đơn giản phô trương mà thôi. Ngược lại phải nói Ngọc Tiên tu sĩ kia mới là chủ nhân có thể tự nhiên xuất nhập không gian vũ trụ. Mà thần hồn của mười sáu Thiên Tiên phảng phất như là nô lệ khổ sai, cơ hồ hơn phân nửa pháp lực đã bị bát sĩ ngọc liễn rút ra dùng kháng cự thiên địa đại đạo miểu sát.

Đây là một trong những trạng huống tồi tệ nhất mà hắn đã tưởng tượng.

Nhưng hắn cũng chỉ chấn kinh trong giây lát liền bình phục lại. Chỉ cần không nằm ngoài dự liệu của hắn, liền có phương pháp ứng đối, không đến nỗi phải sợ hãi.

Chỉ có Chiến Tuyết cau chặt mày, tay cầm chặt Bạch Đế kiếm.

Đợi đến khi bát sĩ ngọc liễn tiến vào thế giới này, không gian hàng rào bị vỡ tan liền nhanh chóng khôi phục lại, khiến bầu trời cũng hồi phục lại như trước.

Chẳng qua phụ cận vô số mây đen tụ tập tới, lôi quang tràn ngập lóe lên không ngừng, làm làm người vô cùng chấn kinh.

Nhạc Vũ thời thời khắc khắc có thể cảm giác được phiến thiên địa này đang bài xích đoàn người kia, chẳng qua bát sĩ ngọc liễn cũng đang tản ra một đoàn tử quang nồng nặc đem những người kia vững vàng bảo vệ.

Bốn mươi tu sĩ Đại Thừa mặc dù đều sắc mặt nghiêm nghị như đang chống đỡ lực lượng nào đó, nhưng thân hình cũng lù lù bất động.

Tám tu sĩ Thiên Tiên sắc mặt thản nhiên, phảng phất như tam cửu đỉnh cấp kiếp lôi Vân Thiên Hạo Diệt Lôi hoàn toàn không hề nhìn thấy.

Về phần hoàng y tu sĩ trên ngọc liễn từ đầu tới cuối vẫn mang theo nụ cười lạnh nhạt trên mặt.

Cho dù bị lực lượng thiên địa Hoàng Hôn Giới ức chế, nhưng khí tức của hắn vẫn mênh mông, làm người ta xem không thấu.

Thần uy hạo đãng làm người ta không thể tự chủ, muốn quỳ xuống cúng bái.

Sắc mặt Nhạc Vũ ngưng lại, tu sĩ Ngọc Tiên cảnh giới trước đây hắn từng gặp qua mấy lần, thậm chí từng cùng Lâm Đan chung đụng bên trong phòng luyện khí mười ngày thời gian.

Nhưng trong đó cũng không có một người nào gây cho hắn áp lực lớn như vậy. Nếu không phải trước đó hắn phục dụng Nguyên Trí Linh Quả, tâm thần tương hợp cùng đại đạo, hắn cũng hoài nghi mình có thể chống đỡ nổi khí tức này được một lát nữa hay không…

Ngay trước tiên hắn liền phán đoán ra người trước mắt Lâm Đan tuyệt không thể so sánh.

Không gian chung quanh mây đen cuồn cuộn, nhưng trong vòng trăm dặm quanh đám người vẫn bình tĩnh như thường.

Vẻ mặt hoàng y tu sĩ lười nhác nhìn Nhạc Vũ, đầu tiên trong mắt hiện lên tia quang mang kỳ lạ, tiếp theo nhẹ giọng cười nói:

- Hay cho một thiên sinh đạo chủng! Rõ ràng tu vi chưa tới Linh Tiên, nhưng pháp lực có thể so sánh với tu sĩ Linh Tiên đỉnh phong! Ta thật kỳ quái, kết quả suy tính sao có thể sai lầm? Mấy tu sĩ Đại Thừa cảnh làm sao có thể phá vỡ trận pháp mà tông ta bố trí, thì ra là như vậy!

Nói tới đây, hoàng y tu sĩ ngồi thẳng người, ánh mắt như đao nhìn tới:

- Ngươi có biết tông ta vì Thiên Ngô Giới này đã gánh bao nhiêu nhân quả hay không? Hai người các ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của tông ta, do người phương nào sai sử?

Nhạc Vũ cau mày, thì ra Hoàng Hôn Giới được gọi là Thiên Ngô Giới hay sao? Hắn cũng không cần suy nghĩ, liền hiểu được ý tứ của hoàng y tu sĩ.

Lần này Thiên Li Tông tốn hao vô số thời gian mới tìm được vị trí của thế giới này. Nhưng lại không hay biết chuyện Chiến Tuyết truyền giáo ở nơi đây.

Chỉ sợ sự tình bên trong tuyệt không hề đơn giản. Có thể có đại tông môn khác nhúng tay, cũng có thể là thủ đoạn của Vu Thần Hậu Thổ. Người này hoài nghi sau lưng hắn có người sai khiến cũng chỉ là chuyện bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK