Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thiên địa nguyên lực chấn động không ngừng, dần dần lan tràn cả thế giới hồng hoang.

Bên trong Tử Tiêu Cung, lúc này chân mày Hồng Quân đạo nhân khẽ động, sau đó ánh mắt chợt sáng, như có suy nghĩ nhìn vào trong hư không.

Mục tiêu ánh mắt chính là Hồng Mông Hải!

Ngay sau đó trên mặt hắn tràn đầy vẻ nghi hoặc, ẩn lộ ra vài phần khó hiểu.

Ở ngay đối diện hắn có một nam tử mặc đạo bào đang ngồi, một thân hoàng bào khí độ bất phàm, chính là Tiếp Dẫn thánh nhân.

Trên gương mặt Tiếp Dẫn cũng mang theo vẻ do dự, hiển nhiên đối với tình hình vừa rồi cũng có vài phần nghi hoặc.

Kháp ngón tay suy tính, ước chừng một lúc cũng không có kết quả, Tiếp Dẫn cũng không muốn tiếp tục truy xét, liền mở miệng hỏi Hồng Quân đạo nhân:

- Vừa rồi chuyển biến bên trong Hồng Mông Hải, sư tôn có cảm giác được? Không biết do duyên cớ nào, có thể ảnh hưởng cả thế giới hồng hoang?

Hồng Quân cũng im lặng một lúc, thật lâu không trả lời, ánh mắt dần dần chuyển sang âm trầm.

Qua vài khắc sau, đợi khi thiên địa dị biến dần dần bình ổn mới khẽ lắc đầu.

- Hồng Mông Hải chính do nội đan Bàn Cổ biến thành. Là thân thể hiển hóa thiên địa bổn nguyên. Toàn bộ đều cách tuyệt với bên ngoài, dù là vi sư cũng không thể thăm dò tình hình bên trong!

Tiếp Dẫn gật nhẹ đầu, biết được lời của Hồng Quân không sai, chắc chắn như thế. Nếu Hồng Quân có thể thành công dung hợp ý niệm thiên địa, như vậy thế giới hồng hoang chẳng khác gì chính là thân thể của hắn.

Nhưng hiện tại cũng chỉ làm được dùng thân hợp đạo, chưa hoàn toàn nắm giữ trong tay đã bị bức bách nhả ra, quả thật còn chưa có tư cách tiếp xúc với bộ phận tinh hoa nhất trong thế giới này.

Không biết rõ tình hình chuyển biến bên trong, hơn phân nửa cũng là thực sự.

Tiếp theo ngữ khí Hồng Quân bỗng nhiên lại chuyển, vẻ mặt thản nhiên nói:

- Trước mắt chỉ có thể mơ hồ suy đoán hẳn trên thế giới này có thêm một họa hoạn bị người tiêu trừ. Vả lại sẽ thu hoạch công đức thật lớn không kém hơn lúc Nữ Oa bổ thiên!

Vẻ mặt Tiếp Dẫn lập tức ngẩn ra, sau một lát mới phục hồi lại tinh thần, thoáng nhăn mày:

- Vị Nguyên Hoàng Thượng Đế kia hiện giờ tựa hồ còn đang ở trong Hồng Mông Hải!

Nữ Oa bổ thiên, dùng Ngũ Sắc Thần Thạch làm tài liệu luyện chế thạch bổ thiên. Hắn cùng Chuẩn Đề từng giúp đỡ nên cũng được chia bớt một phần công đức trong đó.

Tự nhiên hắn cũng hiểu công đức bổ thiên lớn đến thế nào. Tuyệt không kém hơn lúc sáng tạo ra Nhân tộc.

Đây là bởi vì Bất Chu sơn sụp đổ làm nhóm người bọn họ đều từng có chút tính toán nhân quả!

Đến tột cùng kết quả thiên địa có thể trường tồn, mà toàn bộ sinh linh trên thế giới đều diễn sinh như khách qua đường hay không mà thôi.

Cho dù là Nhân tộc được xưng là vạn vật chi linh cũng chưa chắc ở trong vô lượng kiếp vẫn còn sống sót được sau ngày thế giới diệt vong.

Đoạt được công đức tự nhiên không thể so sánh với việc tu bổ thiên địa!

Nếu hành động đạt được công đức không thua gì lúc bổ thiên là của Nhạc Vũ, thiên địa này chỉ sợ nhất định sẽ xảy ra thêm biến số.

- Tình hình cụ thể ta cũng không biết. Nhưng xem Hồng Mông Hải chỉ sợ không vây khốn được hắn! Nhưng trong mấy chục năm ít nhất sẽ không gặp trở ngại!

Hồng Quân trầm ngâm, cẩn thận dùng linh nhãn quan sát Hồng Mông Hải, trong mắt mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu cùng một tia tinh mang khó hiểu.

Cẩn thận suy ngẫm chút thời gian, sau đó cũng không tiếp tục quan tâm, thu hồi ánh mắt nói:

- Ngày gần đây Thái Thanh muốn bỏ qua công đức chi thể xây dựng lại tam thi đạo cơ, vậy nên tính toán như thế nào?

Tiếp Dẫn vốn suy tính sau khi biến số xảy ra, nên làm sao giải quyết hỗn loạn. Nhưng giờ phút này nghe hỏi cũng biết Hồng Quân không đem chuyện kia đặt trong lòng.

Ngẫm lại phù văn phong ấn bên ngoài Hồng Mông Hải, lại có cỗ hóa thân của Hồng Quân bên trong, hắn không khỏi âm thầm lắc đầu.

Cho dù lấy được công bổ thiên thì thế nào? Vẫn khó thể nghịch chuyển thời thế!

Ngay lập tức liền bỏ qua việc này, vẻ mặt cười cười nói:

- Ta cùng Chuẩn Đề sư đệ luôn ở phía tây bộ cho tới nay. Cùng ba vị sư huynh kỳ thật không có bao nhiêu tình đồng môn. Ngược lại bởi vì việc tranh chấp giáo phái còn xích mích lẫn nhau. Nhưng Thái Thượng chứng đạo đối với chúng ta mà nói cũng có vài phần vui vẻ nhìn thấy. Nếu thế giới này có thêm một vị tam thi thánh nhân, lấy tính tình của hắn có lẽ chúng ta còn có thêm một đường sinh cơ cũng nói không chừng!

Hồng Quân nghe vậy cũng không tỏ vẻ buồn bực, sắc mặt cảm khái thổn thức, bật cười:

- Mấy người các ngươi cánh chim cứng cáp rồi!

Lúc trước khi Tam Thanh Nhị Thánh bái nhập môn hạ Hồng Quân, đã có hơn mười vạn năm thọ nguyên.

Nhưng lúc này Tiếp Dẫn nghe được lời kia cũng không thấy có gì khác thường, thản nhiên nói:

- Năm xưa sư tôn thu ta cùng Chuẩn Đề Nữ Oa ba người làm đồ đệ, toàn bộ bởi vì Tam Thanh mà ra. Ba vị sư huynh vốn là do linh hồn Bàn Cổ phân hóa, trong thế giới này công đức sâu dày, lại cùng một thể với thiên địa nơi đây. Dù tam thi thánh nhân như sư tôn cũng không dễ dàng tổn hại được họ. Vì vậy mới có Bất Chu sơn Tử Tiêu Cung mở đàn giảng đạo. Lúc thu đồ đệ trong lòng đã ôm ấp bất lương, lại há có thể mong chờ những môn sinh như chúng ta không sinh lòng trái nghịch? Hai mươi vạn năm trước, chúng ta không biết thiên cơ nên chịu lừa gạt. Sau hai mươi năm lại thật khó khăn tiếp tục cung kính, tuân theo lệnh sư tôn. Bản thân có chút ý kiến, có chút tính toán chỉ là việc đương nhiên mà thôi!

- Xác thật đương nhiên!

Hồng Quân gật nhẹ đầu, trong giọng nói mang theo vẻ khen ngợi, lại cười nhìn Tiếp Dẫn:

- Nghe nói hiện tại hai người các ngươi đang thu thập tín đồ thành kính, tề tụ tại Tu Di sơn chuẩn bị xây dựng thế giới Phật quốc, thoát ly khỏi thế giới này?

Ánh mắt Tiếp Dẫn chớp động, sau đó mỉm cười khom người nói:

- Đang có ý đó! Nếu Thái Thanh trảm tam thi, ta cùng Chuẩn Đề tự biết không phải địch thủ. Nhưng nếu Thái Thanh thân vẫn, chúng ta cũng không dám tiếp tục tín nhiệm sư tôn, đem sinh tử giao vào tay người khác. Trước mắt chỉ có thể tránh né tới thế giới khác cầu một đường sinh cơ. Bao năm nay ngộ đạo cũng có chút thành tựu, không thành thế giới, không chấp chưởng hồng hoang thì khó thành thánh nhân. Chỉ đành dùng phương pháp mưu lợi, tìm tín đồ xây dựng thế giới Phật quốc mà thôi. Xin sư tôn hãy thành toàn!

Hồng Quân cũng không nhiều lời, bắn ra một đoàn quang hoa về phía tiền điện, Tiếp Dẫn thánh nhân chỉ tiện tay tiếp đón, chỉ thấy là nửa viên ngọc châu, bên trong súc tích thời không vô cùng vô tận, còn có thể sánh với cả tứ châu trong hồng hoang.

Trong lòng hắn liền biết đây xem như phân nửa phần thưởng, một nửa khác phải đợi đến khi thành công mới đạt được, vì vậy khẽ cười thu hồi ngọc châu.

- Một viên Vũ Trụ Nguyên Châu thật tốt, so với vật này, Phật quốc Xá Lợi của ta quả thực không đáng nhắc tới!

Hắn lại vung tay lên, một đoàn vân quang hội tụ, hiện ra ba mươi ba thiên cảnh, chín tầng địa ngục, cộng thêm hồng hoang tứ châu tứ hải, toàn bộ cửu thiên thập địa đều hiển lộ bên trong.

Tiếp theo lại mang vẻ hiếu kỳ nói:

- Lấy ánh mắt sư tôn mà xem, vị Thái Thanh sư huynh kia chừng nào sẽ trọng kiến thân thể?

Cũng không chờ Hồng Quân trả lời, Tiếp Dẫn lại cười nói:

- Nhất định sẽ không tuyển chọn tại Hậu Thổ Thiên Đình để giải thể! Nguyên Thủy Thông Thiên hai vị sư huynh thủ đoạn thật sự rất cao minh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK