Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhạc Vũ ngồi tĩnh tọa bên trong căn phòng nhỏ, quanh người tụ tập ngũ hành linh lực, đang từ từ được hắn dẫn đạo hội tụ vào bên trong đan điền.

Qua hơn một canh giờ, năm hồn lực phù văn được hình thành bên trong đan điền của hắn, hút vào bên trong Ngũ Hành Phù Trận.

Gương mặt Nhạc Vũ tuôn đầy mồ hôi lạnh, chậm rãi mở mắt, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi.

Trước kia ngưng tụ một tổ phù văn, chỉ cần dùng mười mấy phút hắn đã làm xong. Hôm nay càng ngày càng khó khăn, không chỉ đòi hỏi pháp lực tăng nhiều, cũng càng thêm phức tạp. Giống như ngày hôm nay, ngưng tụ một tổ phải dùng ba canh giờ, thất bại ít nhất trên ba lần.

Nhưng hành động này cũng có thể rèn luyện khống chế hồn lực của hắn, so sánh với việc điêu khắc vào hạt gạo, việc ngưng tụ ngũ hành phù văn hiệu quả càng tốt hơn.

Thật không biết hiện tại Chiến Tuyết như thế nào?

Trong lòng Nhạc Vũ thoáng có chút lo lắng, hắn biết năm mảnh nhỏ kim chúc đối với Chiến Tuyết mà nói nhất định rất trọng yếu. Nhưng đối với tương lai của Chiến Tuyết rốt cục là tốt hay xấu, hắn không cách nào phán đoán được chuẩn xác.

Những mảnh nhỏ kim chúc kia, trải qua việc tính toán của Nhạc Vũ, hắn có thể suy đoán đều đến từ một cây búa lớn. Chẳng qua Đại Vu nổi danh thời kỳ thượng cổ chuyên dùng búa làm vũ khí lẽ ra phải sớm vẫn lạc trước khi hồng hoang vỡ tan mới đúng, lại nói tới, chính vì cái chết của vị đại thần này nên mâu thuẫn giữa thần tiên bắt đầu trở nên gay gắt.

Ngay sau đó, Nhạc Vũ lại ném ra tám ngàn bốn trăm Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, bố trí đại trận. Sau đó lấy ra linh thạch tiếp tục dùng hệ thống trí năng phụ trợ suy tính linh trận.

Vô số tiếng linh lực nổ bạo, nhất thời vang khắp trong phòng, từng đợt ba động kịch liệt khiến linh lực lưu bên trong phòng trở nên vô cùng hỗn loạn.

Nhạc Vũ cũng không lo lắng động tĩnh trong phòng sẽ bị người bên ngoài hay biết. Bên trong Mãng Hoang trấn, có hơn mười thế lực cùng nhau hợp lực quản hạt, chỗ ở hiện tại của hắn chính là một động phủ do một trong bảy đại tông môn tại Kinh Châu mở ra cố ý cung cấp cho tán tu tạm thời ở lại tu hành. Chẳng những pháp trận đầy đủ, bên dưới còn có linh mạch nhị phẩm đủ bảo hộ an toàn. Ở trong giới tu sĩ xem như tiếng lành đồn xa, song lần này không qua được nửa canh giờ, trận pháp do Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm bố trí liền bị phá vỡ.

Nhìn cảnh này, Nhạc Vũ nhất thời híp mắt, sắc mặt trở nên ảo não.

Lúc trước lấy được hơn vài ngàn Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, năng lực bày trận của hệ thống trí năng phụ trợ đích xác có chút tăng trưởng, càng có thêm nhiều biến hóa. Chẳng qua hiện tại càng ngày càng không xong. Uổng cho ta còn thay đổi một quang não giải toán nhanh hơn trước kia nữa.

Biết không còn cách nào tiếp tục, Nhạc Vũ âm thầm lắc đầu, bất đắc dĩ thu hồi Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm. Trong lòng hắn biết rõ cũng không thể trách hệ thống trí năng phụ trợ. Bởi vì trong khoảng thời gian này hắn đang tìm hiểu một tử phù, sau khi kiến thức về đạo phù tăng trưởng trên diện rộng, hệ thống trí năng phụ trợ không được tinh tế cũng là chuyện hắn đã sớm dự liệu.

Ngay sau đó, trong lòng hắn khẽ động, cảm giác bên trong thần hồn lần nữa khôi phục sự liên lạc với thần hồn của Chiến Tuyết.

Trong lòng Nhạc Vũ vui mừng, cảm giác ủ rũ vừa rồi liền biến mất. Dù chưa nhìn thấy Chiến Tuyết nhưng hắn có thể cảm giác được thực lực của nàng đã biến hóa. Trực tiếp nhất chính là lực lượng tám trăm thạch của Nhạc Vũ, đã nhảy lên cường độ chín trăm thạch! So với mấy lần trước, vu lực rót vào trong cơ thể cũng đang cường hóa thân thể huyết nhục của hắn.

Nói cách khác ngay trong giờ phút này, cho dù là những tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ cũng không cách nào toàn lực đối kháng được với hắn. Trước khi sắp tiến vào Mãng Hoang cự trạch, lại có thể tăng lên lực lượng đạt tới biên độ lớn như thế, thật làm người ta vô cùng vui mừng.

Đáng tiếc ở thế giới này lại không cách nào sử dụng vu thuật. Nếu có cơ hội thật sự muốn thử xem Chiến Tuyết dốc hết toàn lực có thể đem ta cường hóa tới mức độ nào!

Còn có những mảnh nhỏ kia, thật khiến người ta thấy kinh dị. Trong truyền thuyết những Vu Thần thượng cổ mỗi lần tăng lực lượng, cũng cần có ngàn vạn người thành kính thờ phụng, kinh nghiệm suốt mấy trăm ngàn năm tích lũy. Những năm này mặc dù tín đồ của Chiến Tuyết tăng hơn không ít, nhưng khoảng cách tăng cao thần lực còn kém rất nhiều. Không ngờ năm khối kim chúc kia đã giúp nàng có thể tấn chức. Không trách được Tuyết nhi lại kích động đến như thế.

Ngay khi Nhạc Vũ lặng yên tra xét thân thể, hồn thức của Chiến Tuyết lại yên lặng xuống, tuy vẫn duy trì liên lạc với Định Minh Châu.

Nhạc Vũ biết Chiến Tuyết lại ngủ say, tiêu hóa lực lượng có được lần này, nên không tiếp tục để ý. Hắn thu lại ý nghĩ, âm thầm ngạc nhiên lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong những mảnh nhỏ kia. Chẳng lẽ cho tới bây giờ nàng còn chưa hoàn toàn tiêu hóa, phải ngủ say lần nữa để hấp thu hay sao?

Hồi phục lại, trước tiên Nhạc Vũ tắm rửa, đổi lại đạo bào khác.

Đây là kiểu dáng bình thường, khi tu vi đạt tới cảnh giới có thể tự nhiên xuyên qua hư không, đạo bào phòng thân cũng không còn trọng yếu. Thứ nhất Nhạc Vũ có được Ngũ Phương Môn, thứ hai Nhạc Vũ không tìm được đạo bào thích hợp. Nhóm người Nghiêm Hạo giúp hắn luyện chế đạo bào phòng thân cũng không phải loại áo này.

Thu hồi một ít đồ vật bên trong phòng vào giới chỉ, dọn dẹp những dấu vết lúc tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang cùng suy tính linh trận. Hắn nắm chắc mình không bị rình rập khi đang tu luyện bên trong này, nhưng thật khó nắm chắc sau khi hắn rời đi sẽ có người tới dò xét hay không.

Đi ra khỏi động phủ mở trên vách núi đá, Nhạc Vũ ngự kiếm bay xuống, lại đi vào bên trong thị trấn. Trên đường đi cũng quan sát mấy quầy hàng, thỉnh thoảng gặp được món đồ nào thích hợp cũng bỏ tiền ra mua.

Tới lúc này ở đây đã tụ tập mấy vạn tu sĩ, chỉ chờ sau khi trùng tai đi qua, những pháp bảo cùng đan dược thành phẩm đều sẽ bị hét giá trên trời. Ngược lại các loại như tài liệu dược thảo thì ít có người thu mua, không ai hỏi tới, giá tiền hạ thấp tới mức không thể tưởng tượng.

Các tông các phái hoặc như Vạn Bảo Lâu, thời gian này đúng là kiếm tiền vô số. Nhưng cũng có không ít người bất mãn những thế lực lớn liên thủ ép giá, tự mình ra ngoài buôn bán, vì thế trong khoảng thời gian này Nhạc Vũ đã nhặt được không ít tiện nghi.

Chỉ đáng tiếc nhất chính là hắn không tìm được kỳ trùng làm hắn có thể hài lòng. Hắn vô cùng cảm thấy hứng thú đối với Ngự Trùng thuật cùng Chung thuật, nhưng chỉ tiếc ở bên ngoài buôn bán chỉ là những loại cực kỳ bình thường.

Những loại kỳ trùng hung danh hiển hách thời thượng cổ, chỉ cần hơi lộ ra chút tiếng gió cũng sẽ bị các đại tông môn tranh nhau thu mua.

Đi tới trước Vạn Bảo Lâu, nơi này quả nhiên đã đông như trẩy hội. Nhạc Vũ híp mắt đi vào, thời gian gần đây hắn cũng không tìm được bảo vật tị độc tị chung, đoán chừng đều bị các đại thế lực cất giấu chờ đợi đến ngày đấu giá.

Hi vọng hành trình đến Vạn Bảo Lâu lần này đừng làm cho hắn thất vọng.

Trực tiếp đi vào gian phòng đấu giá lớn nhất, Nhạc Vũ nhận ra hiện tại không còn ghế trống. Hơn ba ngàn chỗ ngồi cơ hồ hơn phân nửa đều bị Kim Đan hậu kỳ tu sĩ chiếm cứ.

Còn có một trăm năm mươi ghế lô bị linh trận cách trở, không nhìn thấy rõ hư thật bên trong. Nhưng có thể chiếm cứ một chỗ ngồi riêng biệt như vậy, đoán chừng phải là những người có thế lực sau lưng, nếu không phải là Nguyên Anh tu sĩ.

Tinh hoa của tán tu Kinh Hồ Thất Châu, chỉ sợ có gần phân nửa đã hội tụ ở đây.

Nhạc Vũ nhàn nhạt quét mắt nhìn qua những khu vực riêng biệt kia, cảm giác được có mấy vị Nguyên Anh cường giả được mời vào trong, hắn liền thu hồi tầm mắt. Tuy hắn không phải Nguyên Anh tu sĩ, nhưng trong tay có lệnh bài khách quý của Vạn Bảo Lâu, vẫn có thể được an bài một gian phòng riêng biệt.

Nhạc Vũ không muốn làm người khác chú ý, dự định tùy tiện tìm một chỗ ngồi bình thường. Nhưng ngay đến lúc cuối cùng, hắn lại khẽ động, tìm chấp sự Vạn Bảo Lâu chọn một gian phòng tương đối rời xa.

Vừa vặn lúc này có mấy người đi ngang qua bên cạnh hắn, tất cả đều là tán tu. Trong đó có hai người hẳn phải có thực lực ở cảnh giới Nguyên Anh. Còn lại là mấy người có bộ dáng giống như đệ tử, cũng có tu vi Kim Đan. Lúc này nhìn thấy Nhạc Vũ, trong mắt cũng không có vẻ khinh thị, ngược lại còn mang theo vẻ mặt ngưng trọng.

Nhạc Vũ thấy thế khẽ cười, không để ý tới tiêu sái đi vào trong phòng. Hắn cần chính là hiệu quả như vậy. Tuy gian phòng này sẽ bị người chú ý, nhưng có thể tránh được tuyệt đại đa số phiền toái không cần thiết, làm cho nhiều người phải sinh lòng kiêng kỵ.

Thật không biết lần này ta mang theo linh thạch có đủ sử dụng hay không?

Nhìn vào những chỗ ngồi còn trống, sau khi hắn tiến vào phòng chốc lát cũng liền bị chiếm hết. Sau đó Vạn Bảo Lâu tạm thời mời ra hai vị Nguyên Anh tu sĩ, đem không gian trong đại sảnh gia tăng thêm gấp đôi.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hắn vốn chắc chắn bản thân mình sẽ không tìm được độc vật tuyệt đỉnh gì, nhưng có thể mua được vài thứ nhất lưu, lúc này là lần đầu tiên hắn cảm giác được có chút không dám xác định.

Mấy năm nay hắn ở Bắc Hoang đạt được chiến quả thật to lớn, tuy tuyệt đại đa số bảo vật đều giao lại cho tông môn, nhưng cũng đổi lấy được ít nhất hơn sáu ngàn vạn linh thạch. Ngoài ra mấy tháng trước trận chiến tại Cổ Nghi sơn, còn cướp đoạt được giới chỉ của một tu sĩ Nguyên Anh cảnh cùng tám tu sĩ Kim Đan, xem như có được đại lợi nhuận, chỉ tính về linh thạch đã thu được hơn ngàn vạn.

Nếu tính cả bên trong giới chỉ của hắn, chút ít dược liệu tồn kho, đoán chừng lấy ra được một ức năm trăm ngàn linh thạch cũng không phải là việc gì khó.

Nhưng theo tình hình hôm nay nhìn thấy, hắn thật sự có chút ít chột dạ. Nếu chỉ là tị độc vật mà nói, hơn phân nửa sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu gặp phải vật gì làm hắn động tâm, chỉ sợ hữu duyên vô phận.

Số lượng Kim Đan tu sĩ tham gia thật sự làm hắn phải giật mình. Lúc trước những người kia hơn phân nửa là ẩn trong động phủ tu luyện, vì thế hắn không cảm thấy nhiều. Giờ phút này mấy ngàn người tụ tập chung một chỗ, chỉ nói về linh lực ba động đã đủ làm lòng người kinh hãi.

Mảnh đất Trung Nguyên này thật sự là nơi tập trung tu sĩ. Tông môn ta trải qua đại chiến, lúc này tổng cộng chỉ có hơn trăm Kim Đan tu sĩ. Nếu cộng hết số lượng Kim Đan tu sĩ ở đây, đủ để quét ngang Bắc Hoang.

Ngay trong lúc Nhạc Vũ còn đang suy nghĩ, kiện bảo vật đấu giá đầu tiên đã được đưa ra. Nhìn bộ dạng vô cùng thận trọng của họ, Nhạc Vũ liền biết đây là bảo vật dùng tô đậm không khí, cũng là phương pháp để nâng cao vật phẩm đấu giá.

Trong lòng hắn có chút mong đợi, đến khi vật kia được mở ra, tâm thầm Nhạc Vũ lập tức liền chấn động.

- Chính là Liệt Hỏa Ngô Noãn lục giai!!1

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK