Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thiên Thanh Huyền Đằng? Lại có thể là vật này!

Tu sĩ trung niên ngẩn ra, cũng không phải vì Tiên Thiên linh bảo trước mắt. Vật này tuy hiếm thấy trong mật cảnh Vân Thiên Cung nhưng với gia sản của Linh Diệu Các thì vật ngang giá như vậy qua mấy ngàn năm cũng đã thấy qua mấy thứ. Thậm chí cũng không thiếu những Tiên Thiên linh bảo có thể chính thức sử dụng.

Điều khiến hắn chính thức kinh ngạc là người có thể cầm vật này đem đến. Lẽ ra trọng bảo như thế vốn không nên xuất hiện trong tay tu sĩ Đại Thừa như Nhạc Vũ mới đúng.

Liếc nhìn lại Nhạc Vũ một lần nữa, tiếp đó tu sĩ trung niên không chút do dự đánh ra liên tiếp ấn quyết, dẫn động một lớp linh quang chớp lên bên trên linh đằng.

Sau một lát, sắc mặt hắn lại biến đổi, kinh ngạc nói:

- Linh dược này đã có bảy vạn bảy ngàn năm tuổi.

Nhạc Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ tán thành. Đo lường của người này không sai lắm với kết quả phân tích của hắn, thậm chí còn thêm ra mấy trăm năm.

Loại Tiên Thiên linh vật này vốn rất khó phán đoán, chỉ có trường kỳ quan sát mới có thể xác định chuẩn xác. Người trước mặt chỉ với chút đạo pháp nho nhỏ đã có thể nói ra số năm chính xác quả thật có chút bất phàm.

Tu sĩ trung niên thở sâu một hơi bình phục tâm tình rồi ngưng trọng:

- Đã có vật này thì dĩ nhiên Linh Diệu các chúng ta sẽ coi đạo hữu đem là khách quý! Chỉ là không biết các hạ định bán vật này với giá bao nhiêu?.

Nhạc Vũ nghe vậy không đáp mà hỏi lại:

- Ta nghe nói ước chừng một ngàn năm trước Linh Diệu Các đã từng đấu giá được một cây Thiên Thanh Huyền Đằng, chỉ có sau một vạn năm lại bán đi được sáu trăm bảy mươi vạn tiên thạch, không biết có việc này?

Tu sĩ trung niên đầu tiên nhíu mày rồi khẽ gật đầu không chút do dự:

- Thật có việc này.

Trong lòng của hắn lại càng cẩn thận, biết người trước mặt đã có chuẩn bị khi đến đây, không thể dễ dàng lừa gạt.

Nhạc Vũ cũng cười khẽ:

- Không biết gốc Thiên Thanh Huyền bảy vạn bảy ngàn năm của ta có thể bán với giá bao nhiêu?

Thấy Nhạc Vũ hỏi ngược lại một lần nữa, tu sĩ trung niên kia cũng không cảm thấy bất ngờ.

Lần này hắn hơi do dự một chút mới thử thăm dò nói:

- Vật này quả thực là kỳ trân! Không chỉ là vật cần thiết cho ngọc tiên mà ngay cả Thái Ất Chân Tiên thậm chí Thái Thanh Huyền Tiên tu tập công pháp Mộc hệ cũng cầu được. Nếu chuẩn bị chu toàn thì có thể bán ra với giá 400 vạn đến ngàn vạn tiên thạch. Nếu là đạo hữu chịu đặt ở Linh Diệu Các đấu giá, ta có thể làm chủ bớt đi ba phần giá thuê.

Nhạc Vũ cười thầm, biết đối phương nói chuẩn bị chính là tạo thế. Với nhân lực của Linh Diệu Các đủ để mời đến không ít nhân vật có nhu cầu.

Quả thực cũng chỉ để ở trong mật cảnh Vân Thiên Cung thì vật này mới có thể bán ra với giá tốt nhất.

Bất quá đối với Linh Diệu Các mà nói, thực sự cũng không phải không có chỗ tốt. Dùng vật này làm bảo vật chủ chốt đủ để tổ chức một lần giao dịch thịnh hội, kích thích đấu giá bảo vật khác. Giảm đi ba thành tiền thuê là lo lắng hắn sẽ tìm đến chỗ khác.

Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu:

- Việc đấu giá này tuy tốt nhưng lại không phải là mong muốn của ta! Ngược lại ta muốn kết một thiện duyên với quý các, bán vật này với giá 600 vạn tiên thạch cho quý lâu, những việc khác ta không quan tâm, không biết quý lâu định như thế nào?.

Ánh mắt tu sĩ trung niên kia lập tức lóe lên, sau một thoáng lại hiện ra vẻ chần chừ không quyết. 600 vạn tiên thạch có thể nói là tiện nghi, bất quá sau khi mua xong thì còn phải bỏ công chăm sóc.

Điểm này cũng không có gì, chỉ cần có thời gian thì có thể nắm chắc bán được với giá cao.

Ngược lại cái gọi là thiện duyên mà thanh niên trước mặt này nói lại chưa đủ. Linh Diệu Các cũng không thể vì mấy trăm vạn tiên thạch để kết nhân quả với một ai. Từ trước tới nay, tôn chỉ Linh Diệu Các vẫn là xuất nhiều tiền một chút để tận lực tránh đi phiền toái.

Nhạc Vũ phảng phất nhìn thấu tâm tư của hắn, cười nói:

- Kỳ thật bản thân cũng không có cầu mong gì với quý các, chỉ là 600 vạn tiên thạch, bất quá chỉ là trong nháy mắt. Gần đây chuẩn bị mua của quý các vài món đồ nên sợ người khác chú ý. Thầm nghĩ đây cũng là một cách để cầu tính mạng an toàn.

Tu sĩ trung niên tu sĩ nghe vậy lập tức trong mắt lộ ra ý cười, hiểu được tâm tư của Nhạc Vũ nên nói vẻ tán thưởng:

- Chuyện này là đương nhiên! Nếu như chuyện làm ăn này có thể thành thì Linh Diệu Các sẽ có nghĩa vụ bảo vệ tính mạng cho đạo hữu. Bất quá 600 vạn tiên thạch thì cho dù là Linh Diệu Các cũng nhất thời lo không đủ. Hiện giờ chỉ có thể lấy ra số lượng trăm vạn, số khác tạm thời bảo tồn trong các đợi ngày sau có thể tùy thời lấy ra như thế nào?.

Hắn vừa nói vừa lấy ra một miếng tử kim ngọc bội đặt bên cạnh Nhạc Vũ. Nhạc Vũ cũng đồng dạng lộ vẻ vui mừng gật đầu đồng ý.

Hắn nói với đối phương nhiều như vậy, lại chủ động nhường đi 400 vạn tiên thạch chính là chờ vật này.

Một miếng thất huyền thanh linh ngọc của Linh Diệu Các đại biểu cho tư cách khách quý của Linh Diệu Các. Ngày sau vô luận ở nơi nào, chỉ cần giao dịch trong phân lâu của Linh Diệu Các đều có thể được hưởng nửa thành ưu đãi.

Ngoài ra vật này còn có công dụng như ngân phiếu ở thế gian. Chỉ cần có tiên thạch tồn tại trong Linh Diệu các trong mười vạn thế giới Hồng Hoang thì đều có thể lấy ra.

Bất quá điều khiến Nhạc Vũ nhìn trúng nhất vẫn là một số chỗ tốt khác.

Ví dụ như ở trong Linh Diệu các đều tùy thời có thể dùng vật này ra giá cao để thuê hai vị Thiên Tiên tu sĩ hộ thân. Vô luận chọc tới cường địch thế nào, chỉ cần cừu gia không cao hơn tu vi ngọc tiên đỉnh phong thì đều có thể trốn vào Linh Diệu các tìm che chở.

Thậm chí nếu như ra giá thì Linh Diệu Các cũng có thể nhúng tay hóa giải ân oán.

Ngoài ra việc giữ an toàn và bí mật thân phận đối với khách quý của Linh Diệu Các rất cao, không thể so sánh như với khách hàng bình thường. Có thân phận khách quý mới có thể chính thức xem như bảo chứng an toàn.

Cấp bậc của Thanh Huyền Thanh linh ngọc trước mặt hắn chỉ là màu đỏ, cần thêm giao dịch 5000 vạn tiên thạch mới có được tư cách khách quý nhị đẳng.

Loại cao nhất trong truyền thuyết có thể nhờ vào tín vật thuê được bốn Thái Ất Chân Tiên. Cho dù là chọc phải nhân vật nhất lưu trong Đại La Kim Tiên cũng có thể nhờ che chở. Bất quá nếu muốn muốn tới tay thì phải có hạn nghạch 10 tỷ tiên thạch, cơ hồ là chuyện không thể nào.

Về phần chuyện người này nói Linh Diệu Các chỉ có trăm vạn tiên thạch tồn kho cũng không phải là giả. Tiên thạch cực kỳ hiếm thấy, số lượng như vậy đã tương đương tài sản một vị ngọc tiên.

Linh Diệu Các tuy lớn nhưng tạm thời cũn không thể lấy ra nhiều linh thạch như vậy cho hắn.

Thương nghị coi như thỏa đáng nên song phương cũng không nói gì thêm, dùng Hồn thạch lưu thần chiếu ảnh sau nửa khắc đã quyết định việc này.

Sau khi Nhạc Vũ ly khai khỏi phòng thì trong tay ngoại trừ miếng Thất Huyền Thanh linh ngọc thì còn có một miếng Hồn Ngọc.

Vật này nghe nói có thể trợ giúp cho người tu hành, khiến tâm thần thanh minh không bị mê hoặc bởi thiên ma, đối với tu sĩ dưới linh tiên cũng là bảo vật khó được.

Nhạc Vũ không để ý, cũng không đeo bên người. Bất quá hắn vẫn rất coi trọng, dùng mấy chục linh phù bảo vệ rồi mới đem để vào trong Tu Di Giới.

Lần này hắn chỉ cần hơn vạn tiên thạch tùy thân, còn lại tất cả đều để lại trong Linh Diệu các. Tín vật duy nhất sau này dĩ nhiên phải chú ý cẩn thận.

Nhớ tới việc này, Nhạc Vũ bất giác cười khẽ. Nhường cho đối phương 400 vạn tiên thạch đương nhiên không chỉ là một miếng thất Huyền Thanh linh ngọc nhưng hắn lại không có thời gian chờ đợi.

Thế giới này thực sự quá rộng lớn, mấy chục vạn mảnh vỡ Hồng Hoang, cho dù là với năng lực của Linh Diệu Các cũng cần đến hai năm mới có thể đem tin tức Thiên Thanh Huyền đằng hôm nay báo ra ngoài.

Điều hắn thiếu nhất hiện giờ chính là thời gian.

Ngay sau đó, lực chú ý của Nhạc Vũ lại chuyển qua miếng Hồn Ngọc.

Đây cũng là một trong những phúc lợi của khách quý, bên trong có ghi chép tư liệu về những linh trân kỳ bảo mà Linh Diệu Các muốn bán đi trong tháng lẫn những bảo vật mà người khác ký gửi.

Sau một lát, Nhạc Vũ nhìn kỹ vào một tin tức trong đó.

- Một lục phẩm nguyên thần tinh hạch, dùng thế giới có phạm vi 300 vạn ngưng luyện, giá quy định một trăm vạn tiên thạch.

Nhạc Vũ hơi thất thần. Nguyên lai cái gọi là nguyên thần tinh hạch, kỳ thật là mảnh vỡ Hồng Hoang.

Về sau còn có thuyết nói rằng đây là thứ mà Thái Ất Chân Tiên có thể dùng để khai mở thế giới,

Nếu có thể lấy nó để luyện chế tiên binh pháp bảo thì sẽ có uy lực vô cùng.

Ngoài ra cũng có thể lấy để dung nhập vào trong mảnh vỡ Hồng Hoang khác, mở rộng thế giới.

Tác dụng cuối cùng là dùng bí pháp hoàn nguyên thành khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên chế luyện Thiên Tiên Linh Bảo

Giá khởi điểm một trăm vạn tiên thạch cũng không phải là quá nhiều.

Nhạc Vũ nhớ rõ trong không gian tu di của mình cũng có một viên nguyên thần tinh hạch phong ấn bên trong hộp ngọc. Không biết Hoa Dục từ đâu tìm được vật này?

- Hắc! Nguyên lai Thiên Li tông muốn dùng hoàng hôn giới để triệt để luyện hóa thành nguyên thần tinh hạch!

Nhạc Vũ vừa bình ổn lại thì trên mặt lại hiện ra nét khổ sở.

Chiến Tuyết đã đi thăm dò gần hết địa vực của Hoàng hôn giới, gần bằng một nửa Đông Thắng đại lục. Cần có thêm linh lực mới có thể khôi phục hoàn toàn, đủ dung nạp Thiên Tiên tu sĩ.

Muốn đem một thế giới khổng lồ như vậy luyện hóa thành nguyên thần tinh hạch, Thiên Li tông cũng không biết phải trả một cái giá bao nhiêu. Vào lúc sắp hoàn thành lại bị hắn cùng với Chiến Tuyết phá hư, chắc chắn sẽ hận đến thấu xương.

Sau một thoáng, Nhạc Vũ cũng không để ý, tiếp tục xem tin tức khác trong Hồn Ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK