- Phải chuẩn bị một chút, ít ra cho hai người có chút lực tự vệ, như vậy mới thỏa đáng!
Nhạc Vũ cũng không hề do dự, đem một giọt Thanh Linh Ngọc Dịch trong bình bắn vào bên trong Vân Văn Đỉnh. Đậy lại nắp đỉnh, lại mở ra địa hỏa, hắn hoàn toàn không có kinh nghiệm trong việc luyện đan, mà bên trong những điển tịch liên quan tới việc luyện đan có rất nhiều chỗ cũng không nói được tỉ mỉ. Nhưng cũng may mắn những bước trụ cột vẫn tương đối thành công.
Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực nghe được lời này, vẻ mặt chợt ủ rũ. Hai người đều nghĩ đến vấn đề không cách nào tránh khỏi. Đó chính là con Sanh Giao kia, nếu thêm vài ngày nữa nó vẫn không chịu rời đi, vậy mấy người bọn họ thực sự bị khốn chết bên trong động phủ này.
Lại nhớ tới những tiên thiên vũ tông cùng một ít tán tu bên ngoài động phủ, cho dù thần kinh Nhiễm Lực có mạnh mẽ, cũng sợ đến hết hồn hết vía. Nếu như người bên ngoài xông tới, bọn họ muốn trốn cũng không trốn được.
- Tiểu Vũ ca, hay là một mình huynh đi trước?
Khuôn mặt Nhạc Băng Thiến nhăn nhó khổ sở:
- Không có chúng ta liên lụy, huynh có thể dễ dàng rời đi hơn.
Nhạc Vũ khẽ cười, Nhạc Băng Thiến thật quá đề cao hắn. Hôm nay tuy thực lực hắn lại tăng lên gấp bội, nhưng vẫn kém hơn con Sanh Giao kia. Mặc dù con Sanh Giao đang bị xiềng xích, nhưng Nhạc Vũ cũng biết không làm gì được nó. Vô luận là lực lượng tốc độ hay bí pháp, hắn cũng thực sự kém đến quá xa.
Nhưng nghĩ lại hắn đem hai người này và Lâm Trác cùng đưa vào trong động phủ, cũng thật sự không tính toán kỹ lưỡng. Vốn chỉ cho là động phủ của một tán tu mà thôi, nhưng khi phát hiện không thích hợp, lại không quá xem trọng, lại thêm tâm thần hắn hoàn toàn bị tàng bảo của động phủ mê hoặc quá lớn.
Sớm biết như thế, ban đầu nên để họ ở lại bên ngoài.
Nhưng tình hình trước mắt, nhìn qua giống như đã lâm vào tuyệt cảnh, nhưng theo hắn xem ra, cũng đồng dạng là một tuyệt đại kỳ ngộ.
- Có lẽ phải để lại chút ít tàng trân bên trong điện phủ! Chẳng qua thật không biết, những tên kia tới khi nào mới động thủ? Nếu có thể kéo dài được bốn năm ngày, ta sẽ có thêm ba thành cơ hội.
Nghĩ tới đây, khóe môi Nhạc Vũ chợt nhếch lên. Tuy hắn không nhiều hi vọng, nhưng chút ít nhiệm vụ của hắn ở kiếp trước có bao giờ tính được tỷ lệ thành công hơn năm mươi phần trăm? Hơn nữa theo tình hình trước mắt, đã không còn đường lui, chỉ còn lao vào đường chết tìm cơ hội sống.
Hắn vốn dự tính sau khi cuốn sạch bảo vật bên trong động phủ, liền bỏ trốn mất dạng, tuyệt không đối mặt với những người bên ngoài. Nhưng việc đã đến nước này, không muốn chạm mặt cũng không được.
Nhớ tới một màn xảy ra ở Bắc Hải Tàng Trân Các, trong mắt Nhạc Vũ nhất thời lộ ra một tia hàn mang! Đúng lúc! Ân oán giữa hắn cùng hai môn hạ Thái Huyền Tông có thể giải quyết trong lần này!
Bất quá trận chiến này cũng không phải không có chỗ làm cho người ta lo lắng. Tuy trong tay của hắn chuẩn bị chút ít thủ đoạn đối phó lại có Ngũ Sắc Thần Quang và đại thần thông Đại Ngũ Hành Âm Dương Diệt Tuyệt Quang Châm, nhưng vấn đề là, đừng nói là lực chiến đấu của tu sĩ Linh Hư cảnh, ngay cả tầng Ngưng Dịch cảnh giới Trúc Cơ hắn cũng không có được khái niệm chính xác.
Mà nếu như không có tình báo chuẩn xác, hắn muốn chế định chiến lược tương ứng tự nhiên khó càng thêm khó.
Cười khổ một tiếng, Nhạc Vũ thu hồi suy nghĩ. Sau đó chuyên tâm thông qua phù văn trên Vân Văn Đỉnh thao túng nhiệt độ của địa hỏa. Nhiệt độ của địa hỏa cực mạnh, khoảng chừng cao từ ba ngàn độ tới năm ngàn độ. Nhiệt độ này ở thời đại khoa học kỹ thuật vô cùng phát đạt ở kiếp trước tự nhiên không được xem là gì, nhưng ở thế giới này lại tương đối khó được.
Nhưng nhiệt độ chẳng qua là thứ yếu, chủ yếu là từ bên trong địa hỏa phát ra rất nhiều hỏa linh cùng thổ linh, có thể trợ giúp kết đan, đối với việc áp súc dược lực thật sự rất giúp ích.
Nếu như là tu sĩ Linh Hư cảnh trở lên, có thể thông qua đạo lực của mình tới khống chế cường độ của địa hỏa để luyện đan. Dĩ nhiên Nhạc Vũ không có được thực lực này, nhưng Vân Văn Đỉnh tựa hồ được dùng cung cấp cho tu sĩ cấp thấp sử dụng. Chính nó có thể tự điều chỉnh ngăn cách một phần địa hỏa.
Mà hôm nay Nhạc Vũ chuẩn bị luyện chế dược vật, có tên là Trúc Cơ đan, chính là các đại môn phái tu chân ở Đông Thắng đại lục cung cấp cho đệ tử nhập môn, xem như có thể nhanh chóng đạt tới đạo cơ tu hành.
Nhưng danh tự này chỉ là tên thường gọi, hắn mới xem qua trong chút ít sách thuốc, có hơn ba mươi loại phương thuốc hoàn toàn khác nhau, đều được gọi bằng tên này. Thật ra nghiêm chỉnh mà nói, Dịch Nguyên đan cũng được xem là một trong số đó. Nhưng loại dược vật này tương đối thường gặp, vừa dễ dàng luyện chế, tài liệu dễ dàng thu thập, chẳng qua khả năng nguy hiểm nhiều hơn mà thôi.
Mà lần này hắn luyện chế Trúc Cơ đan lại đặc biệt trọng yếu. Hắn cần lựa chọn một loại phương thuốc thích hợp, lại đem chủ dược thay thế bằng Thanh Linh Ngọc Dịch, làm như vậy một mặt có thể tăng cường dược lực, một mặt có thể tăng thêm tỷ lệ thành công trong việc thành đan.
Điều kiện thứ nhất đương nhiên trọng yếu, nhưng điều kiện sau mới là điều mà hắn xem trọng. Luyện chế một lò đan dược ít nhất cần tới một ngày, mà hiện tại hắn đang thiếu thời gian. Thanh Linh Ngọc Dịch là linh vật cao cấp gần đạt tứ phẩm, dùng bên trong đan dược cấp thấp này chỉ sợ dù hắn không quá hiểu biết về việc luyện đan, cũng hơn phân nửa có đủ khả năng kết xuất ra mấy viên linh đan tương đương không kém.
Nhưng cho dù biết được tỷ lệ thành đan cực cao, nhưng giờ phút này hắn không hề dám lơ đãng chút nào.
Sở dĩ hắn không lập tức luyện chế thuốc trị thương cho Lâm Trác trước, mà luyện chế linh đan có thể tấn thăng thực lực cho hai người, bởi vì sau khi hai người uống thuốc vẫn còn cần một đoạn thời gian mới có thể thích ứng được lực lượng mà hắn suy tính.
Trong lòng Nhạc Vũ hiện tại hoàn toàn không chút lạc quan. Muốn có được thực lực tự vệ, tiên thiên là yêu cầu cực kỳ căn bản. Nhiễm Lực đi theo hắn một năm, thực lực đã sớm tiến vào giai đoạn trung giai võ sư, khoảng cách tiên thiên thật ra không xa, nhưng về phần Nhạc Băng Thiến lại làm cho hắn có chút nhức đầu.
Càng làm cho người phiền não chính là về sau hai người chắc chắn cần phải dùng thật nhiều thời gian mới có thể ổn định được căn cơ của mình, cùng với việc luyện tập khống chế chân khí bản thân, ngược lại sẽ làm trễ nãi tiến độ tu hành. Nhưng nếu bây giờ không mãnh liệt đẩy qua cửa ải này, chỉ sợ ngay cả tính mạng cũng không có biện pháp nào giữ được. Nếu con Sanh Giao kia thực sự không chịu thối lui, như vậy đến lúc đó nói không chừng còn cần hai người này đến hỗ trợ.
Thở dài một tiếng, Nhạc Vũ đặt tay lên Vân Văn Đỉnh, bắt đầu phân tích bên trong, sau đó khẽ cau mày. Hiện tại mặc dù hắn có thể quan sát được toàn bộ vận động của thành phần vật chất cùng linh lực, nhưng cũng không dám nói tỷ lệ thành đan sẽ đạt tới trăm phần trăm. Có thể quan sát là một chuyện, nhưng có thể khống chế được hay không lại là một chuyện khác. Linh lực bên trong đỉnh đang liên tục công kích lẫn nhau, hắn thật sự không thể điều khiển, lại nói với hắn hôm nay, đối với việc thành đan hắn hoàn toàn không có khái niệm gì, phương diện này hắn càng không tiện nhúng tay.
Chẳng qua hắn chỉ có thể đem nhiệt độ điều chỉnh đến mức độ thích hợp, lại điều chỉnh linh lực hỗn loạn bên trong một phen. Sau đó Nhạc Vũ rút tay về, kế tiếp rốt cục có thể thành đan hay không cũng chỉ đành nghe theo mệnh trời, hắn hoàn toàn không còn khả năng xen vào.
Nhưng sau đó Nhạc Vũ cũng không hề nhàn rỗi, bắt đầu luyện tập Ngũ Sắc Thần Quang. Hắn lấy được vài món pháp khí từ Tàng Khí Lâu, cuối cùng hắn đã có được khí tài dùng thí nghiệm. Lúc trước Nhạc Vũ từng thử qua mấy lần, quả nhiên ngoại trừ nhẫn trữ vật, vô luận loại pháp khí có cấp bậc hay thuộc tính nào khi bị hắn dùng Ngũ Sắc Thần Quang lướt qua, toàn bộ đều tạm thời mất đi hiệu dụng, chẳng qua cực hạn ra sao hôm nay hắn nhìn chưa ra.
Hôm nay Nhạc Vũ ngoại trừ luyện tập tốc độ di chuyển thần quang, tăng thêm khống chế cường lực, đã cố gắng điều khiển Ngũ Hành Phù Trận hình cầu chỉ sinh ra Ngũ Sắc Thần Quang bên trong đan điền hoặc trong cơ thể hắn, khi đó mặc dù có động tĩnh gì nhưng cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Ý nghĩ của hắn chính là nhân lúc người khác còn chưa biết sâu cạn của hắn thì đột ngột xuất thủ, như vậy chỉ sợ bất cứ người nào cũng ít có ai có thể đề phòng.
Thời gian kế tiếp Nhạc Vũ vừa chiếu cố dược đỉnh vừa luyện tập Ngũ Sắc Thần Quang, không chú tâm gì đến việc khác.
Kể từ khi Ngũ Hành Phù Trận hình cầu trong đan điền hắn được trọn vẹn đầy đủ, hiệu dụng phát sinh so với ước mơ của hắn còn mạnh hơn chút ít. Đối với linh lực tương tác cùng lực thu nạp của các loại thuộc tính, bởi vì không có vật so sánh nên hắn cũng không thể nắm chắc. Nhưng ở phương diện hồi phục, tuyệt đối vượt xa những người khác tới mấy cấp bậc. So với thời điểm hắn rèn đúc mấy thanh linh binh, đã tăng thêm ước chừng đến tám phần.
Nếu lực hồi phục liên tục không dứt, cơ hồ nhìn không thấy dấu hiệu suy thoái, Nhạc Vũ vẫn dứt khoát tập luyện không ngừng. Ngũ Sắc Thần Quang tiêu hao thật lớn, nhưng cứ mỗi cách năm phút hắn có thể dùng được mười giây. Theo việc tăng cường lực thao túng, không còn như lúc bắt đầu hắn chỉ có thể không chút tiết chế đem chân khí chuyển hóa thành Ngũ Sắc Thần Quang, hiện tại hắn đã có thể kiên trì kéo dài tới hai mươi giây sau.
Đừng xem thời gian này vẫn thực sự quá ngắn, nhưng chiến lực đã gia tăng hơn gấp mấy lần. Nhạc Vũ suy đoán, những người đạt tới tầng cấp Ngưng Dịch, trừ phi bản thân có được võ học tu dưỡng cực cao, nếu không thật khó trở thành địch thủ của hắn.
Một lò Trúc Cơ đan rốt cục sáng sớm hôm sau thành công xuất lô. Khi hắn mở ra dược đỉnh, đầu tiên liền ngửi thấy một mùi hương khét lẹt hòa cùng mùi thơm ngát tràn vào mũi. Nhạc Vũ nhíu mày, nhìn vào trong dược đỉnh, chỉ thấy có mười mấy viên đan dược đen thui đang nằm giữa đỉnh. Tuy bề ngoài đan dược có vẻ khó xem một chút, nhưng linh lực tràn đầy, có thể sử dụng, hơn nữa phương diện dược hiệu hẳn phải vượt hơn Dịch Nguyên đan tới mấy cấp bậc.
Nhưng bên trong dược đỉnh còn có dược liệu đã biến thành chất dịch, hoặc nói là hình dáng giống như bị nướng thành than, số lượng này còn chiếm tuyệt đại đa số.
Nhạc Vũ thở dài, trong lòng biết rõ giọt Thanh Linh Ngọc Dịch cứ vậy đã bị lãng phí, nhưng cũng may còn dư lại mười mấy viên Trúc Cơ đan, tựa hồ còn có thể sử dụng. Kế tiếp ánh mắt của hắn lại quét nhìn vào một góc trong phòng luyện đan, nhìn vào hai người đang tu luyện.
Hắn nghĩ thầm hai người này không biết có thể trong vòng vài ngày đột phá được tiên thiên hay không, vậy thì phải xem vận mệnh của bọn họ như thế nào.
Tuy hắn luyện chế ra loại Trúc Cơ đan dùng Thanh Linh Ngọc Dịch làm chủ dược, nhưng dược hiệu rốt cục như thế nào ngay cả người luyện chế như hắn cũng không nắm chắc, thậm chí còn có một chút hung hiểm tồn tại.
Kế tiếp còn phải chế luyện thuốc trị thương cho Lâm Trác, nhưng không ngờ chỉ thoáng thất thần, trong lúc vô tình lại đi qua thêm một ngày.