Mục lục
[Dịch] Quân Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổ sư kiếm tiên sao?

Bên dưới pháp đàn, Phúc Hải đại thánh Tiêu Ma kinh ngạc nhìn kiếm quang canh kim trước người Nhạc Vũ, hồi lâu sau mới khẽ thở dài nhìn về người vừa lên tiếng..

Hắn nhận ra người này là một con Đường Lang Lục Sí thành đạo, xưng là Lục Sí Đại Thánh, tên là Đường Phương, xưa nay xưng hùng ở Đông Hải nhưng lúc này lại tái mét, trong mắt lộ vẻ bất an.

Tiêu Ma không khỏi cười lạnh, hắn nhìn ra sự huyền diệu của kiếm tu kia cũng chỉ sau mấy người Nhiên Đăng, cũng đã suy tính ra đại khái nhân quả.

Hôm nay vị Đại Đế này truyền lại đạo kiếm tiên cũng không biết đã phá hỏng tính toán bao nhiêu người. Hết thảy nhân quả cũng vì người này mà lên,sau ngày hôm nay không biết bao nhiêu người hận hắn tận xương.

Thoáng cười lạnh rồi Tiêu Ma lại có chút thương cảm, pháp kiếm tiên thịnh hành hậu thế sẽ khiến cho đạo môn đại hưng nhưng lại là tai kiếp cho Yêu tộc, không cách nào phá giải.

Còn đang trầm tư suy nghĩ thì một người bên cạnh cũng cười khổ:

- Tiêu huynh, Uyên Minh này thật sự lợi hại, không hổ danh tiếng Thủy Kiếm tiên, pháp nghịch thiên như vậy cũng có thể nghĩ ra.

Người nói chuyện nhìn tướng mạo bình thường nhưng thần sắc trong mắt cực kỳ phức tạp, đột nhiên bùng phát hận ý lẫn đau buồn:

- Người này đề xướng pháp kiếm tu tuy đắc tội với nhiều người nhưng lại rất được thiên tâm, thân là tổ kiếm tiên còn có khí số nhân đạo. Kiếm tu thiên hạ ngày sau đều tôn hắn làm tổ sư, chỉ vì một lời hôm nay đã kết giao với tiên tu thiên hạ. Nói đến mất mặt, hiện giờ ta cũng thấy sợ hãi với vị Đại Đế này, cửu chuyển kim đan cuối cùng chính là ngoại vật, ta và ngươi vứt bỏ có gì đáng tiếc? Sao không liên thủ trảm sát kẻ này? Kẻ này chưa trừ diệt, ta thực khó an tâm

- Vị Đại Đế này chắc là được truyền thừa đạo thống của Đại Đế tây phương, bất quá có thể chỉnh hợp ra pháp kiếm tu Nhân Kiếm Hợp Nhất thật là lợi hại

Tiêu Ma có chút tán thưởng rồi quay sang, vị bên cạnh hắn cũng là đại thánh phương bắc, được xưng thất giác Yêu Thánh, bản thể là kỳ thú thượng cổ thất giác kim hống, tên là Lôi Hoảng, lúc này hiện vẻ lo lắng thực sự chứ không làm bộ.

Tiêu Ma nhíu mày, có chút ngoài ý muốn, thoáng trầm ngâm rồi lắc đầu:

- Người này được Địa Thư tìm hiểu trăm năm, nhất định sẽ không ra khỏi Vạn Thọ Sơn. Ta và ngươi mặc dù có thể bỏ qua khúc mắc liên thủ, cũng nên là trăm năm về sau. Khi đó, còn phải xem tình hình hẵng nói. Ma Giao nhất mạch ta vừa mới sinh ra không lâu, thật sự không thể nào vứt bỏ hết thảy, hơn nữa nếu như trừ hắn rồi sao? Đạo kiếm tiên đã truyền ra, yêu tộc tứ phương cũng sẽ không cảm kích người này, nếu ta và ngươi vì thế mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì chư vị phương bắc còn làm thêm chuyện bỏ đá xuống giếng, xin Lôi huynh thứ lỗi.

Lôi Hoảng nghệt ra rồi giận dữ:

- Chớ quên ngươi chính là Bắc Hải Yêu Thánh, đế đình khuếch trương thì sẽ nhằm vào ngươi.

- Nhằm vào ta?

Tiêu Ma cười hắc hắc, sắc mặt không hề biến hóa:

- Ta quản lý là mấy ngàn vạn yêu tu Bắc Hải, chỉ cần bỏ quên góc nam Bắc Hải thì có thể thảnh thơi, sao cần phải liều mạng vì người khác? Cái gọi là Yêu tộc, chỉ là gọi chung, chẳng lẽ lại Lôi đạo hữu còn xem mình là một chi của Yêu tộc?

Nói xong câu này, cũng mặc kệ Lôi Hoảng đang tái nhợt, Tiêu Ma nhìn lại trên đài lộ vẻ phức tạp, đồng dạng có thêm vài phần kiêng kị lẫn mấy phần bội phục.

Cùng một thời gian, phía bên phải thượng tịch, Hoàng Long chân nhân đang khai mở long nhãn nhìn trên đỉnh đầuNhạc Vũ thấy vẫn là một cột khí tử kim xông thẳng lên trời, tử kim long cửu trảo và thất quan tử hoàng bay múa chung quanh. Tuy nhiên lúc này lại có thêm một ấn tỉ bên trong, có dạng Long Hoàng An Thiên tỉ, hoàn toàn do khí vận tử kim ngưng tụ, dù còn bất ổn nhưng đã có hình thức ban đầu.

Bên ngoài ấn tỉ còn có một thanh kiếm treo bên cạnh, sắc trạch tử kim còn thịnh hơn vài phần, khí tức vô cùng lăng lệ ác liệt.

Hoàng Long không khỏi là hít vào một ngụm hơi lạnh, thu hồi Long nhãn, kinh ngạc nói:

- Khí vận thành ấn tỉ, đây là điềm danh vị đã ổn định, có cái này trấn áp, chẳng những không thể cướp đoạt được phù chiếu đạo tổ mà làm vậy còn tổn thương công đức. Còn có kiếm kia…

Nhìn Nhiên Đăng ngồi bất động bên cạnh, Hoàng Long do dự một lát, mới tiếp tục nói:

- Từ nay về sau vạn năm là kiếm tiên thịnh thế. Nhân đạo cường thịnh, Đạo Môn đại hưng, kẻ này làm tổ kiếm tiên đã được khí số nhân đạo, sợ là càng khó trừ.

Nhiên Đăng kêu rên một tiếng, hai mắt trợn lên, bên trong chớp động một tia hỏa diễm bạch sắc, lúc mở miệng lại cực kỳ bình tĩnh:

- Ta cùng với Từ Hàng đã xem thường hắn, Uyên Minh rõ ràng đã thông hiểu đạo kiếm tu. Kỳ quái ở chỗ truyền thừa của Tây Phương Đại Đế đáng ra phải ba vạn năm sau mới hiện thế, lúc đó mới là thời điểm kiếm tiên hoành hành, đột nhiên sao lại tới trước? Hẳn là cũng là bởi vì Nhạc Vũ này dẫn phát Thiên Cơ biến ảo?

Hoàng Long lần này không đáp, ánh mắt u nhưng, lại lâm vào trầm tư. Thành tựu Uyên Minh từ lúc này đã là bất phàm, nếu sau vạn năm có vô số tiên tu dùng pháp này thành đạo vậy chẳng phải là khai sáng đại giáo, xưng tôn làm tổ?

Thiên cơ hiện giờ biến hóa càng phát khó lường, từ pháp hội Vạn Thọ Sơn hôm nay sợ là càng khó đoán tương lai.

Toàn bộ phạm vi ngàn vạn trượng lúc này đều lặng ngắt như tờ, tất cả tu sĩ đều tận lực tĩnh khí , không dám phát ra nửa điểm tiếng động.

Nhạc Vũ bỗng dưng lại vỗ kiếm anh canh kim khiến kiếm quang mênh mông thu liễm, ngay sau đó không dùng pháp lực ngưng tụ phù văn mà điểm vào chuôi kiếm.

- Bước thứ sáu, chính là dùng kiếm dung đạo, sau khi thành tựu có thể so sánh linh tiên.

Trong chốc lát, vô số đại đạo bản nguyên bắt đầu hòa tan vào trong kiếm. Nếu nói trước kia thanh kiếm canh kim vẫn chỉ là thanh thế kinh nhân thì hiện giờ đã chân chính khiến lòng người sợ hãi.

Sau một khắc, thân kiếm lại hiện ra quang hoa bạch sắc cọ rửa khiến kim thân càng thêm ngưng thực.

- Bước thứ bảy, tên là tẩy kiếm, dùng nhiều loại pháp tắc thiên địa tẩy luyện thân kiếm, sau khi tu thành có thể so sánh Thiên Tiên

Pháp quyết tái dẫn, thân kiếm đột nhiên truyền ra tiếng kim loại giao kích như tiếng nổ thanh thúy, dường như có cự chùy không ngừng đánh vào thân kiếm khiến nó bị áp súc co lại một tấc.

- Bước thứ tám, chính là rèn kiếm, dùng đại đạo làm chùy rèn thân kiếm, chính là tương đương Ngọc Tiên, bước thứ chín, thì là dưỡng kiếm

Ánh mắt Nhạc Vũ lập lòe, khí tức thanh kiếm trước người đã có chút bất đồng.

- Lấy khí hạo nhiên để phá kiềm tỏa thiên đạo. Kiếm ý tạo ra, ý chí kiên cường, không gì không phá…

Lần này mới nói đến một nửa, Dược sư Vương phật thở dài một tiếng:

- Bệ Hạ, hôm nay đạo kiếm tu nói đến đây không sợ Thiên Phạt?

Nhạc Vũ mỉm cười, tiếp tục diễn giảng, sau một khắc Nhiên Đăng giãy ra được khỏi sự khống chế của Trấn Nguyên Tử, đứng lên nói:

- Uyên Minh im ngay cho ta, Thiên Uy khó dò, kính xin nói cẩn thận. Tiên tu nơi đây tốt xấu lẫn lộn, mặc dù ngươi có thể dùng kiếm phá đạo nhưng cũng nên giữ kín, chọn người lương thiện để truyền, chẳng lẽ không biết đạo lý đạo không truyền qua tai?

Nhạc Vũ nhìn lên không trung quả nhiên thấy lôi xà tử sắc đang điên cuồng bành trướng, hồng lôi tuy thế lớn nhưng bị bức đến chật vật không chịu nổi, lập tức biết thời thế cười nhẹ:

- Nhiên Đăng Đạo Tôn nói có lý, đã như thế thì bước thứ chín dưỡng kiếm phá đạo cũng không truyền xuống. Kính xin chư vị đạo hữu tự tìm đường đi.

Hắn cũng không sợ thiên đạo khiển trách, cảnh cáo của Nhiên Đăng cùng dược sư Vương phật chưa bao giờ để vào mắt nhưng pháp kiếm tu này thì bước cuối cùng thành tựu Đại La Kim Tiên vốn chưa thể thôi diễn. Hắn vốn chỉ có ý định chỉ ra con đường mà thôi, nếu như hai người kia không nói thì cũng sẽ dừng lại.

Mấy ngàn vạn Đại Thừa, 300 vạn tiên tu nghe vậy thì nhao nhao cả lên, lửa giận ngập trờ nhìn về Dược sư Vương phật cùng Nhiên Đăng khiến hai người khó coi tới cực điểm.

- Cái này rõ ràng là một bàng môn lại có thể tiếp cận đại đạo, có thể làm đạo gia ta cường thịnh, sao hai người này lại ngăn trở?

- Chỉ thiếu chút nữa đã có thể nghe được, tuy ngoài 800 bàng môn nhưng Thái Ất Chân Tiên nếu tu thành thì không kém tu sĩ có đại thần thông.

- Chẳng lẽ pháp này, đối với hắn hai người, là đại bất lợi?

- Ngăn người thành đạo, thực là thù sinh tử , hai vị đạo tôn chắc là biết điều này, uổng cho trước kia ta tôn kính.

- Dưỡng kiếm phá đạo quả thực có thể phá vỡ thiên tỏa, chỉ là mới nghe được một nửa, nửa còn lại không biết bao giờ mới có thể tìm ra.

Nhạc Vũ không hề để ý, gõ cái chuông nhỏ đè xuống thanh âm nghị luận rồi cao giọng nói tiếp:

- Pháp kiếm tu này không chỉ là kim hệ mà còn có thể diễn sinh vô số pháp môn, Ngũ Hành đều có thể .

Hắn vẽ lên một đường trước người, đột nhiên hóa thành bốn thanh tiểu kiếm cộng với kiếm canh kim ứng đối ngũ hành, sau đó vươn người đứng lên cầm lấy Thủy Vân kiếm, kiếm khí đột khởi khiến thiên địa thất sắc.

- Ta có kiếm này, có thể chứng nhận đại đạo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK