Cho dù đại cừu đã báo, người thân cũng không cách nào trở lại bên người bọn họ!
Cho nên, Cố Nhược Vân nhưng là thật hi vọng, có có thể làm tan rã bi thương trong nội tâm của hắn. Dù sao nếu không có tiểu Dạ, nàng cũng sẽ không nhanh chóng đi ra từ trong cái loại đau xót kia như thế.
"Tuy rằng ta có ý tác hợp bọn họ, nhưng mà, có một chuyện, ta muốn nói cho ngươi trước," Diệp Ảnh cười cười, lqđ đáy mắt xuất hiện một chút thâm trầm: "Thân phận của Cổ Lan, đến nay ta cũng không biết! Ta chỉ trùng hợp cứu nàng ở một năm trước mà thôi, lại xem nàng không nhà để về, mới thu lưu nàng. Chỉ là sau khi tiếp xúc lâu, ta mới phát hiện, trên thân thể của nàng mang theo một thanh Linh Khí."
"Linh Khí?"
Cố Nhược Vân nhíu mày, nhìn về phía khuôn mặt trầm trọng kia của Diệp Ảnh.
"Không sai," Diệp Ảnh gật gật đầu: "Cố cô nương, ngươi thân là võ giả, cũng biết trình độ hi hữu (hiếm có) của Linh Khí, trong Bắc Tạp lãnh địa không phải không có Linh Khí! Mà là Linh Khí cơ bản đều ở trong tay mấy thế lực lớn kia, hơn nữa lúc trước nàng nói nàng có người quen ở chủ thành, ta có thể đoán được đại khái, nàng hẳn là thiên kim tiểu thư của thế lực lớn nào đó trong chủ thành."
Cố Nhược Vân trầm mặc xuống.
Ở trước lúc đến, nàng đối với thế lực Bắc Tạp lãnh địa cũng có chút hiểu biết, tự nhiên biết mấy thế thế lực theo như lời Diệp Ảnh kia.
"Nếu bọn họ thật sự có thể tình đầu ý hợp mà nói, mặc kệ Cổ Lan có thân phận gì ta cũng không quan tâm!" Cố Nhược Vân không cho là đúng nhún vai, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, bọn họ thật sự có thể tình đầu ý hợp.
Diệp Ảnh đột nhiên bật cười ra tiếng: "Thế nào ta đã quên, ngươi chẳng những là một Luyện Đan Sư, còn là chủ nhân chân chính của Bắc Tạp lãnh địa này! Ta tin tưởng lấy thực lực của ngươi, lee~dđ/lqđ thống nhất Bắc Tạp lãnh địa cũng không phải vấn đề gì! Thân phận kia của Cổ Lan cũng ảnh hưởng không được cái gì . Kỳ thực, ta nói những lời này cũng chỉ muốn nhắc nhở một chút, ta rất muốn tác hợp bọn họ, cũng không muốn cuối cùng chỉ vì thân phận của Cổ Lan mà khiến cho bọn hắn gặp ngăn cản."
Nói xong lời này, hắn nhìn Cố Nhược Vân, nâng lên khóe môi, nói: "Nhưng mà, ta nghĩ, người làm tỷ tỷ ngươi này tuyệt đối có thể trợ giúp đệ đệ của mình, như thế ta cũng yên tâm."
Cố Nhược Vân cười nhàn nhạt, nếu Ngọc nhi thật sự có thể phát triển ra cảm tình gì với Cổ Lan, nàng cũng vui vẻ.
Về phần thân phận của Cổ Lan, kia chẳng phải vấn đề gì quá lớn.
... ......
Từ sau khi đám người Diệp Ảnh bước vào Thanh Phong thành, đã có người mắt sắc liếc thấy bóng dáng của bọn họ, rồi sau đó vội vàng đi thông báo với đội trưởng Thiên Lang dong binh đoàn.
Lúc này, trong lãnh địa Thiên Lang dong binh đoàn, ‘đùng’ một tiếng, tên nam tử trung niên ngồi ở trên chủ tọa kia tùy tay cầm lấy cái chén bên người, hung hăng ném đến mặt đất, vẻ mặt dữ tợn bởi vì tức giận mà có vẻ vô cùng dữ tợn, ánh mắt cực kì âm trầm.
"Ngươi nói cái gì? Đám khốn khiếp Diệp Ảnh kia vậy mà không chết ở Thiên Phạt Chi Sâm, còn chạy thoát?"
"Đội trưởng, chuyện này là thật, ta quả thật nhìn thấy bọn họ đã trở lại, hơn nữa còn mang về một đôi nam nữ xa lạ!"
Một gã nam tử trung niên vóc dáng thấp bé quỳ gối ở phía dưới, tình ái dào dạt nói: "Đội trưởng, Diệp Ảnh này rất không thức thời, l.q.đ thua ở trong tay Thiên Lang dong binh đoàn chúng ta còn dám trở về, chúng ta có cần đi xét nhà giết hắn hay không?"
Vẻ mặt nam tử trung niên âm trầm, ánh mắt giống như độc xà tràn ngập độc tính, liếc y một cái đều cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Sau khi bọn họ trở về, lại đi nơi nào?"
"Bẩm báo đội trưởng, Diệp Ảnh mang theo những người còn lại đi chợ đen, chỉ có Cổ Lan, cùng một gã thiếu niên cụt tay đi về Diệt Thế dong binh đoàn trước! Hiện tại chúng ta muốn đi chợ đen sống mái với Diệp Ảnh hay không?"