Mục lục
[Dịch] Thần Ma Chi Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Chúng ta…...Umh, chúng ta vừa rồi cái gì cũng không có làm.”Triệu Thụy cười khan” sau đó vội vàng nói sang chuyện khac,”Được rồi, bá mẫu , người vừa mới nói cái gì tới? Có người tìm ta?”

“À, đúng! Có một ông lão gọi là Vân Hùng, đang ở ngay ngoài cửa chờ ngươi kìa ! Đằng sau vẫn còn có một ông lão đi theo, nhìn qua hình như khí chất đều rất quí phái.”Mẫu thân của Tiểu Lan bị hắn đánh lạc hướng, tạm thời dời đi sự chú ý, trả lời lại theo bản năng.”Tiểu Thụy, ngươi lúc nào thì quen biết được nhân vật lớn như vậy rồi.”

Triệu Thụy mới nghe Vân Hùng tự thân đến tìm chính mình,liền biết khẳng định có chuyện quan trong muốn nói, cũng chảng quan tâm trả lời, vội vàng ra khỏi phòng của Tiểu Lan.

Vừa đến phòng khách, liền chứng kiến Vân Hùng , cùng lão quan gia hai người, chắp tay sau lưng, hơi hơi ngửa đầu, đứng thẳng ngoài cửa, nhưng không có một chút ý định vào nhà.

Đại khái là cảm giác được, có chuyện gì đó khó nói được ở trong nhà, phải ra bên ngoài mới dễ nói chuyện.

Triêu Thụy hướng bọn họ gật đầu xem như tiếp đón ,sau đó đi ra ngoài phòng , cười hỏi :” Vân lão gia, lão quản gia, các người hai vị tìm ta có chuyện gì ?”

Trên khuôn mặt uy nghiêm của Vân Hùng cũng lộ ra vài phần vui vẻ, nhẹ nhàng, nói :” Chúng ta xuống dưới lầu rồi nói, nói chuyện ở nơi này, có thể rất bất tiện.”

Triệu Thụy cũng không từ chối, gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Mọi người xuống tới chỗ rộng rãi ở dưới lầu,mười mấy tên Vân gia đệ tử phụ trách công việc bảo vệ, bao quanh ba người ở trung gian, mắt hướng ra bên ngoài đưa lưng về phía ba người, vì ba người làm trạm canh gác, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.

“Triệu Thụy, là ngươi giết chết bọn Tra Trung Hoành sao?” Vân Hùng ép thấp thanh âm, hỏi thẳng vào vấn đề.

“ Không sai, là ta “

Triệu Thụy trả lời câu hỏi một cách đơn giản, hắn biết việc này khó có khả năng dấu diếm được Vân hùng, nên không có phủ nhận.

Vân Hùng đã có được đáp án một cách chắc chắn, cảm thấy Triệu Thụy dường như cũng không xem hắn như là người ngoài, không khỏi khoan khoái trong lòng , nói tiếp : “Thật ra, chuyện này chúng ta cũng đoán được vài phần, mặt khác, chúng ta lại mới biết. Ngươi rất không thích bại lộ thân phận, cho nên vẫn đều nghĩ phương pháp giúp ngươi che giấu.

Vốn chúng ta tưởng rằng, cứ Tra gia đệ tử nào biết được thân phận của ngươi, cơ bản đều bị chúng ta thanh trừ, Chúng ta cũng đã đi nói bên chính phủ, không cần đối với vụ án của Tra gia, tiến hành điều tra sâu vào.Nhưng tuyệt đối không nghĩ, hiện tại Internet phát triển, tốc độ truyền lưu của tin tức nhanh đến vậy

Mặc kệ chúng ta áp chế bằng cách nào, các loại lời đồn đại trên mạng internet vẫn lan truyền, hơn nữa lời đồn đại, còn gần đến gần sự thật !

Chuyện đã phát triển đến tình trạng này, đã không phải chúng ta có thể khống chế.

Cho nên , ta đề nghị, ngươi tốt nhất tại thời điểm sóng gió này. Tạm thời rời đi Đông An, Đợi khi sóng gió qua đi, rồi trở về cũng không muộn.”

“Rời đi Đông An?”

Triệu Thụy liền trầm ngâm. Hắn đương nhiên biết, rời đi Đông An là lực chọn sáng suốt nhất hiện nay.

Nhưng là, muốn hắn cứ như vậy mà đi khỏi ngôi thành thị mà mình đã ở hai mươi năm dài .Trong lòng vẫn là rất không nỡ

“Ha ha, ngươi cũng chỉ là tạm thời rời đi, cung không phải là vĩnh viễn không trở lại.”Vân Hùng như là nhìn ra tâm tư của hắn, cười khuyên nhủ nói:” Mặt khắc ta từng nghe một người bạn ở Tu Chân giới nói qua, làm một người tu chân, Hẳn là phải du lịch nhân gian, thưởng thức các sắc thái của nhân sinh , như vậy đối với tu hành có ích lợi rất lớn, nếu như muốn có đột phá, nên đi ra ngoài thăm thú , xem xét một phen .”

Triệu Thụy yên lặng gật đầu, rất là đồng ý câu nói của Vân Hùng

Hắn lúc trong lòng này đã quyết định, chuẩn bị dời đi Đông An, nhưng ngoài miệng vẫn nói đùa :” Bằng tốt ngiệp của ta còn một năm mới có thể cầm ở trong tay ! Nếu như cứ như vậy mà đi,thì học phí ba năm trước hóa ra là nộp uổng phí.”

“Vậy cũng rất dễ dàng, Vân gia chúng ta tại Đông Lăng đại học có gốc rễ nhất định, bảo lưu kết quả của ngươi, hoàn toàn không có vấn đê. Bất luận, ngươi chừng nào thì trở về tiếp tục việc học , đều không sao cả ! Vân Hùng rất là hào sảng đem chuyện này nhận lấy, dù sao cũng không phải là vấn đề gì lớn, nếu muốn bán cho Triệu Thụy một cái nhân tình, đương nhiên muốn làm được hoàn toàn triệt để.

“ Ha ha, lần này phải cảm ơn Vân lão gia ngài rồi” Triệu Thụy chắp tay, cảm ơn một câu.

“không dám ! Không dám !” Vân Hùng vội vàng khoát tay nói ,” Ngươi tuổi còn trẻ, đã có thực lực mạnh mẽ như vậy, sau này tiền đồ càng không thể tính toán.Vân gia cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần ngươi sau này vẫn nhớ đến, chúng ta đã cảm thấy thỏa lòng thỏa dạ rồi

Trụy Thụy vừa nghe, tự nhiên nói sẽ không quên.

Chiếm được sự trả lời lại một cách khẳng định , khiến cho vui giận không hiên trên nét mặt như Vân Hùng, hàng lông mày trên trán cũng không khỏi giản ra , hiện ra vài phần vui mừng.

Hắn sở dĩ làm nhiều như vậy, chính là vì một lời hứa hẹn của Triệu Thụy.

Lời hứa hẹn này, hiện tại cũng không có thể nhìn được ra hiệu quả quá lớn, nhưng là tại một vài năm sau, có lẽ sẽ tạo cho Vân gia của bọn họ lợi ích to lớn vô cùng.

Triệu Thụy nếu xác định rời khỏi Đông An, cũng không có quá kéo dài thời gian, đem chuyện cần xử lý, đều xử lý xong xuôi,đợi xuân vận qua (1) , hắn liền cùng Tôn Tiểu Lan, và đám người Vân Hùng từ biệt, rời đi Đông An.

Triệu Thụ lựa chọn giao thông phương tiện để đi là xe lửa, phi cơ mặc dù

cũng là một lựa chọn không tệ, nhưng sẽ lưu lại đầu mối khá là rõ ràng, khiến cho ngươi ta có thể tra được hắn ở nơi nào, cho nên cuối cùng cũng bị loại trừ ra ngoài.

Trước mắt Triệu Thụy là thành phố Nam Phổ

Nam phổ ở ven biển phương nam, dân cư dày đặc, vượt qua hai mươi triệu, so với tổng thể dân cư của một số quốc gia ở Châu Âu còn nhiều hơn, là đô thị lớn mang tính quốc tế, lớn số một, số hai trong nước .

Triệu Thụy từ lâu đã liền nghĩ qua Nam Phổ xem chơi , nhưng là, lúc hắn có thời gian thì lại không có tiên, lúc có tiền thì lại không có thời gian, nên vẫn không có làm được.

Lần này , vừa lúc mượn cơ hội đi tránh phong ba, liền chọn Nam Phổ làm mục đích điểm đến, giải quyết tâm nguyện từ lâu của mình.

Người biết mục đích điểm đến của Triệu Thụy cực kì ít, trừ Vân Hùng cùng Tôn Tiểu Lan cùng một số ít người bên ngoài, những người khác một mực không biết.

Bất quá Vân Hùng nói, đợi điều kiện thích hợp, sẽ đem chuyện này nói với Vân Phi, nói không chừng còn có thể cho Vân Phi đi Nam Phổ tìm hắn.

Trước khi đi, Vân Hùng lại nhét một khối bích ngọc lệnh bài nho nhỏ cho Triệu Thụy, nói mảnh lệnh bài này, là tín vật tối cao của Vân gia, đệ tử Vân gia thấy tín vật này, giống như nhìn thấy tộc trưởng, nếu có cái gì yêu cầu, bọn họ sẽ tận lực thỏa mãn.

Đông An Vân gia là một gia tộc lớn đã có lịch sử lâu đời, mặc dù thế lực chủ yếu chiếm cứ tại Đông An, nhưng là đâm chồi nẩy lộc , nên các nơi đều có đệ tử tồn tại.

Triệu Thụy nhận lấy mảnh lệnh bài này thì nhìn một , cũng không để vào trong lòng, tiện tay ném vào nhẫn càn khôn.

Xa lửa bắt đầu khởi động, rời đi nguyệt đài (2), tốc độ dần dần nhanh lên, đem nhưng người đi tiễn biệt ở trạm xe để lại phía sau.

Triệu Thụy ngồi ở bên cửa sổ. Nhìn cảnh bên ngoài cửa sổ xe hiện rồi chợt qua, đột nhiên phát hiện chính mình hình như cũng không buồn rầu, tiêc nuối lắm, ngược lại có chút hưng phấn cùng chờ mong

Thành phố mới, khuôn mặt mới, thân phận mới, làm cho hắn có một cảm giác mắt mẻ.

Triệu Thụy mua chính là ghế nằm,lý do đại khái là đã qua tết, người trên trạm xe cũng không phải là rất nhiều, trong một gian này của bọn họ có sáu cái giường nhưng chỉ có ba người ngủ.

Triệu Thụy nằm ở ghế bằng gỗ cứng bên dưới,ở ghế trên có một người trung niên đang ngủ, miệng nhọn tai khỉ, hơi gầy, đen, ánh mắt luôn luôn liếc ngang liếc dọc không thôi.

Đối diện còn có một thiếu phụ cực kỳ xinh đẹp , tuổi chừng ba mươi,da trắng như mỡ đông, mi mắt như ngài trong ánh mắt mê người mang theo vài phần mị hoặc, lại thêm vài phần u buồn, toàn thân trên dưới đều tản ra một cổ mị lực thành thục mê người.

Bởi vì trong xe điều hòa mở quá lớn, nhiệt độ có chút cao, nàng đem áo khoác cởi xuống, chỉ mặc chiếc áo mỏng bằng lông cừu.

Cũng vì vậy mà bộ ngực cao vút , rắn chắc bại lộ giữa tầm mắt của một người, có vẻ cựu kì chọc vào. mắt

Mặc dù Tôn Tiểu Lan cùng Vân phi đều là tối cao mĩ nữ cực kì khó gặp, nhưng các nàng đều mang theo sự ngây thơ của thiếu nữ, mà thiếu phụ xinh đẹp lại giống như một quả táo chín, sức hấp dẫn khiến cho người ta kinh tâm động phách đã đạt đến mức làm cho người ta không thể không mơ tưởng viển vông.

Triệu Thụy chỉ liếc thiếu phụ một cái , liền đêm ánh mắt dời đi.

Nhưng tên đàn ông trung liên vừa gầy vừa xấu nằm ở giường trên của hắn, lại say đắm nhìn chằm chằm vào bộ ngực của thiếu phụ xinh đẹp, phảng phất, hận không thể đem nàng một miếng nuốt vào trong bụng

Thiếu phụ cùng nhận thấy được, vị đàn ông trung niên kia tựa như cũng không có ý tốt, vì vậy hơi hơi nhúi mày, sau đó dùng thảm quấn quanh người,không thèm chú ý đến hắn.

Xe lửa tiếp tục đi trước, đem các lữ khách tiễn đến nơi dự định đến, bánh xe cùng đường ray sắt cọ xát , phát ra âm thanh loảng xoảng.

Đông An cách Nam Phổ rất xa, ngồi xe cần hơn mười mấy giờ, quá trưa lên xe, đến lúc tối, lộ trình còn chưa đi được một nửa.

Buổi tối mười giờ,chuyến tầu bắt đầu tắt đèn, người trên xe bắt đầu tiến vào giấc mộng đẹp.

Triệu Thụy cũng nằm ở trên ghế nằm chật chội, chuẩn bị ngủ, nhưng mà, cho dù là ngủ, thần kinh của hắn vẫn bảo trì cảnh giác cao độ như thường, bất cứ cái gì gió thổi cỏ lay, đều đem hắn tỉnh lại.

Đại khái là lại qua hai đến ba giờ sau, đến rạng sáng một giờ , trong xe mọi người đã ngụ say.

Đột nhiên, Triệu thụy tựa hồ nghe được,người đan ông trung niên ở ghế trên chậm rãi ngồi dậy, sau đó từ trên giường bò xuống dưới

Triệu Thụy bất động thanh sắc, đem mắt mở ra một rãnh nhỏ, thì thấy người đàn ông trung niên đen gày đó, rón rén, đi đến bên người thiếu phụ xinh đẹp, bắt đầu lục lọi đồ vật của nàng.

Trộm vặt !

Triệu Thụy cơ hồ trong nháy mắt đã xác định thân phận của người đàn ông trung niên này.

Động tác của người đàn ông trung niên rất nhanh gọn, xem bộ đáng thì là một tay lão luyện, hơn nữa thiếu phụ tựa hồ ngủ rất say, cho nên căn bản không có phát hiện.

Đang lúc người đàn ông trung niên đó mở túi máy tính sách tay của thiếu phụ thì, trên mặt đột nhiên hiện ra vài phần vui mừng, Triệu Thụy phỏng đoán, trong túi hắn là có không ít đồ đáng tiền, cho nên mới làm cho người đàn ông này kích động như thế.

1 xuân vận
2 nguyệt thai: máy nhà Word kô cài đc tiếng trung nên kô tra đc



Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK