Bởi vì Mã Viên là một cổ võ giả, cho nên nhân vật thần bí đã giết chết hắn khẳng định phải là một cổ võ giả hoặc tu chân giả có thực lực cường mãnh hơn. Mà sự tồn tại của hai loại người này trước giờ đều vẫn luôn khá là thần bí, người khác tịnh không biết được. Thậm chí ngay cả trong nội bộ đội cảnh sát kẻ biết cũng chẳng có bao nhiêu, tuyệt đối không thể dễ dàng tiết lộ ra bên ngoài. Bằng không, chuyện này e rằng sẽ mang tới sự hoang mang cho dân chúng.
Hơn nữa, nếu để cho công chúng biết được tội phạm truy nã hàng đầu của bộ công an không hề bị giết bởi cảnh sát mà là bị một kẻ thần bí nào đó giết chết, vậy cảnh sát Đông An sẽ cực kỳ mất mặt.
Dựa vào lý do trên, phía cảnh sát quyết định đem cái bí mật này che giấu mãi mãi.
Bọn họ thậm chí cảnh cáo cư dân đã chứng kiến tình huống đả đấu ở khu vực phụ cận con phố đó nhất định không được tiết lộ cho người khác.
Các ký giả truyền thông vẫn duy trì thái độ hoài nghi đối với kiến giải của phía cảnh sát. Bởi lẽ ngay đêm trước, cảnh sát đã điều động hơn trăm nhân viên cảnh sát truy bắt Mã Viên, nhưng đều bị hắn dễ dàng qua mặt trốn thoát, lại còn giết chết ba người, đả thương một người; ấy vậy mà chưa đến 24 tiếng đồng hồ sau hắn đã bị hai viên tuần cảnh bình thường giết chết!
Điều này quả thực có phần thiếu sức thuyết phục.
Tuy nhiên, cho dù các giới truyền thông có truy hỏi như thế nào, phía cảnh sát cũng chỉ đều thống nhất nói rằng trong lúc bị tập kích, Mã Viên đã bị cảnh sát bắn chết, khiến cho ký giả bọn họ cũng chịu thua.
Nhưng cho dù bên phía cảnh sát đã nghiêm ngặt phong tỏa tin tức, vẫn có một ký giả trang web truyền thông với khứu giác nhạy bén đã nghĩ ra biện pháp, dùng số tiền lớn để dụ dỗ, khai thác từ những cư dân phụ cận, đã hiểu rõ một chút tình huống chân thật, chẳng hạn như: trên phố đã phát sinh một trận đả đấu kịch liệt, Mã Viên bị một kẻ thần bí giết chết, vân vân...
Mấy loại tình huống này thọat nhìn tựa hồ có phần huyền ảo, giới chức chính phủ và truyền thông chính thức sẽ không thể nào tiếp nhận.
Nhưng giới truyền thông mạng lại không có sự hạn chế như vậy. Cái mà bọn họ cần chính là những nội dung bắt mắt, những tin tức chấn động giật gân, mà càng gây sốc lại càng tốt.
Rất hiển nhiên, cái tin tức mà viên ký giả này vừa mới nghe được, rất phù hợp với những điều kiện trên. Thành thử, hôm sau xuất hiện một bản tin mạng mang đạp sắc thái huyền ảo: "Hấp huyết cuồng ma đột ngột chết trên đường, kẻ đã giết chết hắn là một cường nhân thần bí" nóng hổi ra lò.
Mẩu tin này vừa đăng, lập tức như một trái bom hạng nặng, liền được chuyển tải rộng rãi. Các tờ báo mạng lớn đều lấy nhưng tiêu đề nổi bật ở trang đầu để làm dấu, lập tức thu hút được đông đảo sự quan tâm.
Số lượng truy cập vào mẩu tin này tăng vọt như hỏa tiễn, những lời bình theo sau nó cũng phi thường sôi động, thậm chí vượt quá vạn bài, chưa bao gồm những bài bình luận đã bị xóa đi.
Trên mạng phân ra làm mấy phe, có người nghi ngờ chất vấn, có người kiên định, lại có người bán tín bán nghi, tạo thành một mớ tranh luận hỗn tạp(1).
"*** mẹ nó! Cái gã thần bí này là ai mà dữ dằn quá vậy! Ngay cã Mã Viên mà cũng giết được!"
"Siêu cấp cường giả hoành không xuất thế à! Cường đại, thật *** con mẹ nó cường đại mà! Tung cước đá gãy cây cột đèn, phóng quyền tường sụp đổ, hắn là Thiết Kim Cang vô địch sao chứ!"
"LS(*)! Cái mẩu tin này hoang đường(2) như vậy mà mấy người cũng tin sao? Đầu có bị chạm mạch không vậy?"
"Tôi cho rằng nó là thật. Mấy người hãy xem thanh minh của phía cảnh sát, đến thằng mù cũng nhìn ra được đó là giả, có cả trăm lỗ hổng."
"Đúng vậy, đúng vậy, không phải có người nói chụp được ảnh UFO sao? Ngay cả UFO cũng có thể thấy, vậy xuất hiện một cường giả thần bí thì có gì ghê gớm chứ. Võ thuật Trung Quốc bác đại tinh thông(**), khi đã tu luyện đến cảnh giới cao thâm thì đạp ngã tường cũng không tính là gì!"
"Mẹ nó! Có tu luyện kiểu nào cũng không thể nào biến thành xe tăng chứ!"
"Không biết cường giả thần bí đó là ai ta! Nói gì thì nói, ông đây nếu có dịp gặp mặt nhất định phải xin hắn chỉ cho vài chiêu."(***)
"Tìm người đi! Tìm người đi!" Có kẻ nào đó tru lên.
"Rắm thúi! Nếu mà có thể lùng sục từng ngõ ngách mà tìm ra được người, bọn này thật đi tìm rồi! Chi bằng ông chủ topic mời vị đại thần chép cho bản bí tịch, chỉ cần ông nguyện ý, cho dù là vô tự thiên thư ở trong quần lót của Ngọc Hoàng Đại Đế cũng có thể lấy ra!"(****)
"..."
Trong nhất thời, có nhiều luồng ý kiến khác nhau trên mạng, nhưng tất thảy không một ai có thể đưa ra một cái đáp án chính xác.
Dư luận trên các tờ báo mạng đã khiến cho phía cảnh sát không kịp ứng phó. Thế nhưng bọn họ thủy chung vẫn kiên trì xác định không hề tồn tại cường giả thần bí nào, những lời truyền ngôn trên mạng đều là giả dối không thật.
Chỉ là, các quan chức cấp cao bên phía cảnh sát lại âm thầm lặng lẽ điều xuất các trinh sát hình sự tinh anh trong cảnh đội, hợp thành một tiểu đội bí mật tìm kiếm kẻ thần bí đã giết chết Mã Viên.
Cường giả như vậy, nếu như phía cảnh sát có thể sử dụng, chắc chắn sẽ có thể giúp cho thực lực của ngành cảnh sát cực kỳ được tăng cường, đồng thời cũng có thể tiêu trừ một ít nhân tố không xác định.
*********************
Trong lúc phía cảnh sát bắt đầu bí mật truy tìm tung tích Triệu Thụy, Vân lão quản gia đang chắp tay sau lưng, cúi đầu, nhíu mày, bước tới bước lui bên trong đại sảnh căn biệt thự Hoa Viên Vân Lộc của mình.
Hôm qua là một đêm mất ngủ của lão. Đại tiểu thư Vân gia, Vân Phi, bị tên hấp huyết cuồng ma Mã Viên bắt đi khiến cho trên dưới Vân gia ai nấy đều chấn kinh.
Trong quá khứ, Mã Viên bất quá chỉ là một tên cổ võ giả quèn, một đệ tử bình thường của Vân gia cũng có thể bắt sống gã, còn phế đi võ công, tống gã vào ngục giam. Ai có thể nghĩ được rằng, mười năm sau, gã lại trở nên cường hãn đến cảnh giới như vậy?
Phải biết rằng, cận vệ được Vân gia phái đi bảo vệ Vân Phi chính là thiên tiên nhất cấp cổ võ giả, là tinh anh trong số gia tộc tinh anh.
Nếu đưa ra ngoài cũng đủ để làm anh hùng độc bá một phương.
Ai có thể nghĩ được, hai cổ võ giả cường đại như vậy, bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, không ngờ đã bị người ta chỉ một chiêu đánh cho trọng thương!
Tên Mã Viên đó há chẳng phải là đã có thực lực thiên tiên nhị cấp, thậm chí đã tiếp cận đến tiên thiên tam cấp cổ võ giả sao!
Mười năm, chỉ vẻn vẹn có mười năm thời gian, hắn làm thế nào có thể từ một phế nhân, đã nhảy vọt trở thành cường hãn đến như vậy!
Mã Viên cực kỳ oán hận Vân gia, uy hiếp Vân Phi cũng chính là vì để báo thù. Không ai dám tưởng tượng Vân Phi rơi vào trong tay Mã Viên rồi sẽ phải chịu đựng sự vũ nhục giày vò như thế nào.
Thế nhưng, ngay khi Vân gia trên dưới đang chuẩn bị xuất động toàn bộ lực lượng để đi tìm Vân Phi thì bọn họ nhận được điện thoại của phía cảnh sát, nói rằng Vân Phi đã được giải cứu, không chút tổn thương, còn Mã Viên thì đã bị giết chết!
Lão quản gia cảm thấy có chút khó tin, bởi lão trong lòng hiểu rõ sức mạnh của Mã Viên cực kỳ cường hãn, chỉ bằng thực lực của cảnh sát không tài nào có thể dễ dàng giết chết được Mã Viên như vậy.
Sau đó, thông qua kênh nội bộ Vân gia trong cục cảnh sát lão cuối cùng đã nhận được tin tức chính xác: trước khi cảnh sát đến nơi Mã Viên đã bị một cường giả thần bí giết chết, trận chiến đấu thập phần ác liệt.
Cái tin tức này làm cho Lão quản gia càng thêm cả kinh. Có thể tự mình giết chết được Mã Viên như vậy, chỉ có tiên thiên tam cấp cổ võ giả mới có khả năng làm được.
Mà tiên thiên tam cấp cổ võ giả trong giới cổ võ có tể nói là cực kỳ hiếm hoi. Với căn cơ hùng hậu của Vân gia mà nói, ngoại trừ Vân lão gia tử Vân Hùng ra, cũng chỉ có Lão quản gia là đạt được đến cấp độ này.
Đông An từ lúc nào đã xuất hiện loại cường giả như vậy? Giữa hắn và Mã Viên có những cừu oán gì? Vì sao phải giết chết Mã Viên ở trên phố?
Lão quản gia ôm trăm mối suy tư, trong lòng cân nhắc thân phận lai lịch của cường giả thần bí nọ.
Bất quá, điều khiến cho lão cảm thấy có chút an ủi chính là, cường giả đó ắt hẳn không có ác ý đối với Vân gia. Bằng không, Vân Phi cũng đã không thể nào không bị tổn thương một cọng tóc.
Trong lòng lão quản gia mơ hồ có một sự mong đợi, mong có thể tìm ra được cường giả này, sau đó mời chào kết giao, để hắn trở thành trợ lực cho Vân gia, cho dù có hao phí cái giá nào cũng không tiếc.
Bởi lẽ, một tiên thiên tam cấp cường giả đủ khiến cho thực lực và địa vị của Vân gia trong giới cổ võ đề thăng một bước dài, mà quan trọng hơn chính là người lèo lái Vân gia, Vân Hùng, bế quan chưa ra, không biết đến lúc nào mới xuất hiện trước mặt mọi người. Vân gia đang cần gấp một cường giả để áp chế một gia tộc cổ võ khác đang ngày càng cường thịnh - Đông An Tra gia.
Mấy năm nay, thế lực của Tra gia khuếch trương lan rộng rất nhanh, cộng thêm các mối quan hệ chằng chịt với hắc bang lớn nhỏ của các tỉnh Tây Bắc, cấu thành uy hiếp cực lớn cho Vân gia.
Nếu như Vân Hùng tự thân ra mặt quản lý gia tộc họ Vân, tự nhiên sẽ không cần phải úy kị Tra gia. Nhưng hiện Vân Hùng đang bế quan, toàn bộ Vân gia chỉ có một mình lão chèo chống, cho dù muốn kiềm chế sự khuếch trương của Tra gia cũng không khỏi có chút 'hữu tâm vô lực'(3).
Ngẩng đầu lên, lão quản gia nhìn Vân Phong nãy giờ vẫn đang cung kính đứng nghiêm một bên. Lão vẫy tay, ra ý bảo Vân phong đến gần, sau đó trầm giọng hạ lệnh: "Cường giả giết chết Mã Viên đó thực lực cường hãn, đối với Vân gia chúng ta vô cùng quan trọng, ta hy vọng cậu có thể tìm ra được người này. Các mối liên lạc của chúng ta trong giới cảnh sát và báo chí cậu toàn quyền sử dụng, hy vọng cậu sẽ không khiến cho ta thất vọng."
Vân Phong trong lòng cả kinh. Với thân phận và thực lực của lão quản gia, không ngờ lại coi trọng vị cường giả không rõ danh phận kia đến như vậy, quả thật là hiếm thấy.
Hắn hiểu rõ nhiệm vụ lần này sẽ không dễ làm. Nhưng đã ở vào cái vị trí này thì hắn đã không có sự chọn lựa. Lão quản gia đã có lệnh, dù là nhiệm vụ phiền phức hơn cũng phải tiếp nhận.
Hắn rất đáp ứng một cách rất nghiêm túc, rồi không một giây chậm trễ, tức khắc quay người bước ra ngoài bố trí nhân thủ, tìm kiếm manh mối.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(*) từ lóng cho từ "楼上" hay LóuShàng (lâu thượng): ý chỉ người post bài ở trên
(**) lời bình của người dịch: bác đại tinh thông và bị VN đánh cho tóe khói!
(***) dịch thoáng nghĩa, có thể không chính xác
(****) không rõ nghĩa lắm nhưng cứ để vậy
(1) nguyên văn "一塌糊涂" (nhất tháp hồ đồ): rối tinh rối mù, người dịch dùng cách khác để mô tả
(2) nguyên văn "不靠谱" (bất kháo khổ): đoán mang nghĩa là không chứng cứ
(3) nguyên văn "力有未逮" (lực hữu vị đãi): ý nói không đủ sức để nắm/bắt
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK