Phong Linh tử phát ra một tiếng kêu thảm thê lương, ôm tay phải, nằm liệt trên đất, nước mắt nước mũi phun ra ào ào.
Hắn không ngờ mình lại gặp phải một nhân vật hung dữ như vậy, không chỉ không sợ uy danh của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo, mà vừa xuất thủ đã phế đi trăm năm tu vi của hắn!
Từ một tu chân giả cao cao tại thượng, đột nhiên biến thành một kẻ tàn phế trói gà không chặt, đây đúng là so với bị giết còn đau khổ hơn!
Lê Chiêu Dương cũng không ngờ lại có người dám ra tay với Phong Linh tử trước mặt lão như vậy.
Đầu tiên là lão kinh ngạc, sau đó liền bừng bừng tức giận.
Đệ tử của lão lại bị người ta đả thương ngay trước mặt lão, còn bị phế tu vi, trở thành một phế nhân!
Đây không chỉ là sỉ nhục lão, mà còn khiêu khích cả Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!
Bảo lão làm sao nuốt trôi cục tức này được?
Lê Chiêu Dương hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thụy, khuôn mặt vốn dài, vì phẫn nộ mà vặn vẹo biến dạng, tròng mắt thiếu chút phun ra lửa.
Lão chỉ Triệu Thụy, gào lên: “Ngươi thật to gan! Lại dám ra tay đả thương người của Thiên Sư đạo ta! Ngươi là địch của cả Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo ta!”
Lời này của Lê Chiêu Dương vừa ra khỏi miệng, tu chân giả bốn bên liền yên lặng, ai cũng biết thế lực trước mắt của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo lớn tới đâu.
Bọn họ tuy khâm phục dũng khí của Triệu Thụy, nhưng cũng cảm thấy đáng tiếc cho hắn, một tu chân giả trẻ tuổi như vậy đối địch với Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo, chỉ có một con đường chết.
Thi Thận cau mày, lo lắng thấp thỏm.
Theo lão thấy, Triệu Thụy tuy tu vi tinh thâm, nhưng gây thù với Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo, không tránh khỏi hơi không sáng suốt.
Lão còn hi vọng Triệu Thụy tạm thời che đậy tài năng của mình.
Bất quá, Triệu Thụy tuy biểu hiện ôn hòa, nhưng tính cách thực ra lại cương nghị.
Hắn lạnh nhạt cười: “Đối địch thì sao?”
Cơ hồ sắc mặt mọi người đều biến đổi, ai cũng không ngờ Triệu Thụy lại dám ăn nói với Lê Chiêu Dương như vậy!”
Điều này tương đương với việc hạ chiến thư với cả Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo!
Bọn họ không thể không hoài nghi, thanh niên không có bất cứ danh khí nào trên tu chân giới này có phải đã phát điên rồi không.
Đầu tiên không cần nói thế lực của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo lớn tới đâu, trong môn phái có bao nhiêu cường giả, tu vi của Chiêu Dương thiên sư trước mắt đây đã đạt tới cảnh giới Hợp Thể kì, phóng mắt nhìn cả tu chân giới, tu chân giả có thể chiến thắng lão cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Thanh niên vừa ra khỏi giang hồ này buông lời ngông cuồng như vậy, chỉ sợ sẽ chọc giận Chiêu Dương thiên sư phát ra công kích sấm sét!
Quả nhiên, trên mặt Chiêu Dương thiên sư lộ vẻ nanh ác, lão tu hành ngàn năm, ngoại trừ tứ đại đỉnh phong cường giả ra, còn chưa gặp ai dám chính diện khiêu chiến Thiên Sư đạo như vậy!
Lão xòe năm ngón tay, từng luồng chân khí màu trắng từ trong lòng bàn tay bay lên.
Triệu Thụy thấy Chiêu Dương thiên sư coi bộ sắp động thủ, bèn ngưng tụ chân khí, không chút nhượng bộ chuẩn bị phản kích.
Bầu không khí liền trở nên căng thẳng, Triệu Thụy và Lê Chiêu Dương kiếm tuốt cung giương, tùy thời đều có thể ra tay đánh lớn.
“Dừng tay!”
Theo một tiếng quát lớn, mấy bóng người đột nhiên từ trên trời đáp xuống, chen vào giữa hai người.
Triệu Thụy nhìn kĩ lại, chỉ thấy một người trong đó là môn chủ Kính Thủy môn, một người khác thì là Huyền Linh đại sư mà hắn đang tìm kiếm, người sau cùng là một cao tăng bảo tướng trang nghiêm.
Môn chủ Kính Thủy môn lạnh lùng nhìn Chiêu Dương thiên sư một cái, lại đánh giá Triệu Thụy một cái, rồi nói: “Lần Tiên Tứ đại hội này, đối với Kính Thủy môn chúng tôi mà nói là vô cùng trọng yếu, vẫn mong chư vị tạm thời kiên nhẫn, cấp cho Kính Thủy môn chúng tôi một phần mặt mũi, đừng ra tay đánh nhau ở đây. Chờ khi Tiên Tứ đại hội kết thúc, hai vị rời khỏi Kính Thủy môn, muốn giải quyết ân oán ra sao, chúng tôi tuyệt đối không ngăn trở.”
Triệu Thụy hơi khom người mỉm cười với môn chủ Kính Thủy môn: “Tôi vô ý phá hoại lần Tiên Tứ đại hội này, bất quá, Chiêu Dương thiên sư nghĩ thế nào thì tôi không biết.”
Lê Chiêu Dương hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thụy một cái, lại nhìn ba người đang ngăn cản lão.
Lão căn bản không muốn cho Kính Thủy môn chút mặt mũi nào, bởi vì lần này lão dẫn người tới đây, là vì phụng mệnh của Long Hổ Thiên Sư Trương Tụng Li, đến để phá hoại thôi.
Chỉ là trước mắt thời cơ chưa tới, mà ba người trước mắt đều có thực lực cường hãn, là cường giả thanh danh hiển hách trong tu chân giới.
Tuy lão trước giờ kiêu căng hống hách, nhưng cũng không tiện đồng thời trở mặt với cả ba người.
Thế là, lão cười lạnh một tiếng, nói: “Tốt, ta nể mặt ba vị, tạm thời tha cho tiểu tử này một lần! Chờ Tiên Tứ đại hội kết thúc rồi hãy tính sổ!”
Nói xong, lão xoay người, dẫn đám đệ tử, huênh hoang rời đi.
Dẹp yên trường phong ba xong, ba người Huyền Linh đại sư đang chuẩn bị rời đi.
Triệu Thụy đột nhiên mở miệng kêu Huyền Linh đại sư lại.
Huyền Linh đánh giá Triệu Thụy mấy cái, cảm thấy mình trước giờ chưa từng gặp qua người này, bèn mở miệng hỏi: “Đây là vị nào? Tìm ta có việc gì?”
Triệu Thụy cười khẽ nói: “Ngươi nhận không ra cả Minh Linh sao?”
Huyền Linh đại sư kinh ngạc đánh giá Triệu Thụy một hồi, nói: “Ngươi là Minh Linh đạo hữu? Ái chà chà, xin lỗi, xin lỗi, đúng là nhận không ra. Bộ dạng chân thật của ngươi khác bộ dạng trong Thiên Phúc ảo cảnh xa quá.”
Triệu Thụy cười nói: “Bộ dạng của đại sư ngài lại chẳng khác gì với trong Thiên Phúc ảo cảnh nhỉ! Đúng rồi, Huyền Linh đại sư, lần này ta tới Kính Thủy môn, chủ yếu là kiếm ông đó. Rất kì quái nha, ta tìm ông khắp nơi không thấy, thậm chí hỏi thăm cả người trong Kính Thủy môn, bọn họ ai cũng không biết.”
Huyền Linh cười nói: “Đó là ngươi tìm bọn họ hỏi như vậy, bọn họ cho rằng ngươi là đồng đạo muốn tìm ta để luyện chế pháp bảo. Thực sự ta không tiện từ chối tất cả, chỉ đành tránh đi. Đúng rồi, Minh Linh đạo hữu, lần này ngươi tìm ta có chuyện gì?”
“Lại đây nói chuyện chút.”
Triệu Thụy dẫn Huyền Linh tới một chỗ không người, rồi móc trong Càn Khôn giới chỉ ra La Hầu chi cung, đưa ra trước mặt Huyền Linh đại sư.
“Đoạn thời gian này ta vừa khéo được một kiện pháp bảo, thỉnh ngài xem giùm ta một chút.”
Huyền Linh đại sư tiếp lấy La Hầu chi cung, cẩn thận nhìn hai cái, vẻ kinh dị trên mặt càng lúc càng đậm, sau cùng tay cầm La Hầu chi cung không chịu được run run lên.
“Đây… đây giống như pháp bảo mạnh nhất của Đại Tự Tại Thiên trong truyền thuyết, La Hầu chi cung mà!”
Triệu Thụy mỉm cười nói: “Chính là La Hầu chi cung.”
Huyền Linh ngẩng đầu, mặt đầy chấn kinh nhìn hắn, hỏi: “Kiện tiên gia pháp bảo này chỉ tồn tại trong viễn cổ truyền thuyết, đừng nói cả tu chân giới, cho dù những tiên ma của tiên ma giới đó cũng không nhất định đã thấy qua, ngươi tìm được ở đâu?”
Triệu Thụy nói sơ sài: “May mắn gặp được thôi.”
“May mắn?” Huyền Linh cười khổ “Minh Linh đạo hữu, phần may mắn này không khỏi quá lớn rồi, tới viễn cổ tiên gia pháp bảo như vầy mà cũng tìm được, cho dù là đỉnh cấp tiên gia pháp bảo do Tiên Tứ đại hội ban xuống, so với La Hầu chi cung của ngươi cũng thành đồng nát sắt vụn!
Ngươi có biết, nếu kiện bảo vật này hiện thân sẽ dẫn tới rối loạn cỡ nào trong tu chân giới không? Để tranh đoạt kiện pháp bảo này, cả tu chân giới tuyệt đối sẽ lập tức dấy lên gió tanh mưa máu cuồng bạo! Tiên Tứ đại hội này chốc lát sẽ biến thành Tu La sa trường. Nói không chừng, đến thần tiên của tiên ma giới cũng không kềm nén nổi lòng tham lam, hạ xuống phàm trần tiến hành tranh đoạt!”
Nói tới đây, Huyền Linh đại sư thở ra, nói tiếp: “Ta nhớ, ngươi từng đưa ta giám định mấy kiện bảo vật, cơ hồ đều là tiên ma pháp bảo trong viễn cổ truyền thuyết, mỗi kiện một trân quý hơn, mỗi kiện một lợi hại hơn. Nếu như nói, đó đều là may mắn gặp, thực khiến người ta khó mà tin nổi.”
Triệu Thụy lạnh nhạt nói: “Mỗi người đều có chỗ bí mật nhỏ của mình, chẳng phải sao?”
Huyền Linh đại sư nhìn Triệu Thụy rất lâu, mới từ từ nói: “Minh Linh đạo hữu, ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào? Nói thật, lai lịch của ngươi thật quá thần bí, khiến người ta khó mà đoán được.”
Triệu Thụy mỉm cười: “Đâu cần phải biết tỉ mỉ như vậy làm gì? Chẳng phải ta cũng không hiểu gì về quá khứ của ngươi đấy sao?”
Huyền Linh đại sư cười cười, không dây dưa ở vấn đề đó nữa: “Đúng rồi, Minh Linh đạo hữu, ngươi rốt cuộc cần ta giúp chỗ nào?”
Triệu Thụy chỉ chỉ La Hầu chi cung: “Kiện viễn cổ bảo vật này, tuy trân quý dị thường, nhưng trong cung còn lại một oán niệm cực kì cường đại, ta căn bản không cách nào khống chế. Lần trước, nó thậm chí xém chút hút cạn chân khí trong cơ thể ta! Nếu không phải ta nhanh nhạy, chỉ sợ bây giờ đã trở thành một cái xác khô rồi!”
Huyền Linh đại sư gật đầu nói: “Ngươi có thể sống sót, đúng là may mắn. Theo viễn cổ truyền thuyết, trong La Hầu chi cung này có ẩn tàng oán niệm cường liệt của viễn cổ ác ma La Hầu, ban đầu, Đại Tự Tại Thiên dùng pháp lực vô thượng áp chế chặt chẽ, mới phát huy đầy đủ uy lực cường đại của La Hầu chi cung.”
Triệu Thụy vội vàng hỏi: “Huyền Linh đại sư, vậy ngươi có cách nào phong ấn oán niệm của La Hầu trong ma cung không?”
Huyền Linh đại sư lắc lắc đầu: “La Hầu chính là viễn cổ đại ma thần, cho dù oán niệm còn lại trong cây cung này chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng ta cũng không có cách nào phong ấn nó, tối đa cũng chỉ có thể tạm thời áp chế. Thế nhưng, như vậy đối với việc ngươi sử dụng ma cung này tịnh không có giúp đỡ thực tế gì lớn.”
Triệu Thụy hỏi tiếp: “Vậy đại sư có biết ai có thể phong ấn oán niệm trong La Hầu chi cung này không?”
Huyền Linh đại sư lắc lắc đầu nói: “Cái này thì ta không biết. Bất quá, lúc ta mới vào Luyện Khí Tông, từng vô ý nghe sư môn trưởng bối nói, thời cổ lưu truyền thuật phong ấn cực mạnh, có thể phong ấn tất cả oán linh, hoặc giả có thể phong ấn oán niệm trong La Hầu chi cung.
Chỉ là loại phong ấn cổ thuật đó sớm đã thất truyền, tu chân giới hiện tại chỉ sợ không còn ai thi triển ra được.”
Triệu Thụy không khỏi hơi thất vọng, đến luyện khí đại tông sư như Huyền Linh cũng bó tay hết cách, vậy thì tu chân giới chỉ sợ không còn ai có thể phong ấn oán niệm này rồi.
Bất quá, câu nói cuối cùng của Huyền Linh vẫn cho hắn một tia hi vọng, chí ít, hắn còn cơ hội áp chế oán niệm của La Hầu, một lần nữa sử dụng La Hầu chi cung.
Triệu Thụy suy nghĩ, dưới tình huống không có biện pháp nào khác, quyết định để Huyền Linh đại sư tạm thời áp chế oán niệm trong La Hầu chi cung.
Huyền Linh đại sư liền đáp ứng không hề từ chối.
Loáng cái năm ngày trôi qua, ngày chính thức khai mạc của Tiên Tứ đại hội đã tới.
Hàng vạn tu chân giả, các lộ yêu ma quỷ quái đồng thời tụ tập tới Kính Thủy môn, lấy kính hồ làm trung tâm, phân thành từng trận doanh, xếp vòng quanh.
Phóng mắt nhìn ra, núi người biển người, cơ hồ nhìn một cái không thấy bờ.
Mọi người chụm đầu ghé tai, tiếng người sôi sục.
Mọi người đều đang đàm luận một đề tài, đó là sau Tiên Tứ đại hội, những tiên nhân sẽ ban xuống tiên gia bảo bối thế nào!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK