Mục lục
[Dịch] Thần Ma Chi Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thụy cười nói: “Con lúc trước đúng là một bác sĩ, tự mình mở phòng mạch, bất quá, vì nhiều nguyên nhân, nên mới đóng cửa phòng mạch, đi làm cảnh sát.”
“Thật sao? Triệu đại ca lúc trước lại là một bác sĩ? Thật khiến người ta bất ngờ nghe!” Tiêu Phương có chút kinh ngạc “Có thể chế ra thuốc cao thần kì như vậy, Triệu đại ca chắc hẳn là danh y rồi.”
“Đâu xứng gọi là thần y, chỉ là lăn lộn kiếm cơm thôi, lăn lộn không xong, đành chuyển sang làm cảnh sát.”
“A? Làm không được mới đi làm cảnh sát?” Tiêu Phương tin thật, không khỏi há miệng đớ lưỡi. Nó lấy tay vỗ vỗ lên đôi má nhẵn bóng, lớn giọng rên rỉ: “Triệu đại ca, anh thật là cầm bát vàng đi ăn xin mà! Thuốc cao của anh thần hiệu thế này, muốn tìm người đầu tư hẳn đâu có khó? Vạn nhất không được, bán cho xưởng thuốc, cũng có thu nhập lớn lắm!”
“Ta cũng muốn vậy, đáng tiếc là tổ truyền bí phương không thể ngoại truyền!”
“Đến thời nào rồi, còn mang cách nghĩ cứng ngắc đó nữa, đúng là quá lạc hậu rồi.” Tiêu Phương vểnh môi, oán trách.
Triệu Thụy cười nhẹ một tiếng, những gì hắn vừa nói tự nhiên đều là lấy cớ, là hắn không muốn bán ra thôi.
Khử hủ sinh cơ cao này tuy coi bộ bình thường, nhưng trên thực tế cũng là tiên dược căn cứ viễn cổ tiên y thần điển ghi lại, dùng thiên tài địa bảo hiếm có phối chế mới thành, đến khí cụ chế tạo cũng là Ngũ Phương luyện thần lô, viễn cổ thần khí như vậy.
Tài nguyên tiêu tốn để luyện chế thuốc này, nếu tính thành tiền, đó đúng là con số trên trời!
Nếu không vì đồng tình với cảnh ngộ của Tiêu Phương, Triệu Thụy tuyệt đối sẽ không phí nhiều tinh lực như vậy.
Khử hủ sinh cơ cao này nếu niêm yết giá, Triệu Thụy không biết có mấy người trên thế giới này mua nổi.
Tiêu Phương thương thế đã lành, hứng thú không thôi, càng thêm hiếu kì với quá khứ của Triệu Thụy, bèn bám lấy Triệu Thụy hỏi đông hỏi tây, muốn hỏi từ miệng hắn nhiều tin tức hơn.
Bất quá Triệu Thụy lại không muốn nói nhiều, tránh khỏi bộc lộ thân phận mình ra, hắn mỉm cười cắt đứt hứng thú nói chuyện của Tiêu Phương, nói: “Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, hai người vất vả cả ngày, cũng mệt rồi, nên nhanh chóng ngủ đi.”
Nói xong, hắn cầm thuốc cao còn lại ra, rời khỏi phòng.
Tiêu Phương chỉ đành nằm xuống ngủ.
Triệu Thụy trở về phòng mình, chờ mẹ con Tiêu Phương ngủ say rồi, mới lấy Hạn Bạt chi tâm ra, bắt đầu hấp thu linh lực hỏa hệ trong đó, đồng thời tu luyện Bát Hoang lục tiên quyết.
Tu luyện xong, hắn lại lấy Cửu Cung Xuyên Không Lệnh ra, chuẩn bị tiến vào Thiên Phúc ảo cảnh..
Hắn muốn đi ảo cảnh tìm hiểu xem vụ đại thần quan Du Mộc Chính Anh của Xuất Vân đại xã Thần đạo giáo Nhật Bản khiêu chiến 32 chân nhân Phân Thần kì tiến hành tới đâu rồi.
Hắn rất hứng thú với chiến tranh của cường giả Phân Thần kì này.
Bởi vì những cường giả này là mục tiêu tu luyện của hắn!
Khởi động Cửu Cung Xuyên Không Lệnh, tiến vào Thiên Phúc ảo cảnh, Triệu Thụy tới quảng trường đá trắng trên Huyền Không Đảo.
Tuy bình thường quảng trường náo nhiệt phi thường, nhưng lúc này lại có chút không giống.
Một đám tiểu yêu tiểu quỷ mặt mày xanh đen vây quanh một lão quỷ ngàn năm tung bay lân diễm (lửa lân tinh) màu xanh trắng, nghe lão thao thao bất tuyệt nói gì đó, tiếng buôn bán bình thường không dứt cũng nhỏ đi rất nhiều.
Triệu Thụy trong lòng hiếu kì, chen vào trong đám đông, cũng muốn nghe tám.
Khó khăn lắm mới tách được đám người, chen tới trước mặt, Triệu Thụy nắm lấy một người bên cạnh hỏi: “Lão quỷ này đang nói gì vậy?”
“Ngươi không biết sao? Tu chân giới xảy ra sự kiện lớn vậy mà ngươi lại không biết?”
Lão quỷ ngàn năm đang nói thao thao, tai thính dị thường, nghe câu hỏi của Triệu Thụy, thập phần kinh ngạc nhìn hắn, kêu thét lên: “Tu hành giả Du Mộc Chính Anh của hải ngoại đảo quốc Phù Tang càn quét 32 chân nhân của tu chân giới! Chuyện lớn này chẳng lẽ ngươi hoàn toàn không biết?”
“Cái gì?”
Triệu Thụy giật nảy mình, 32 chân nhân đúng là đỉnh cấp cường giả trong Phân Thần kì, với thực lực trước mắt của hắn chỉ có thể ngước nhìn những tu chân giả này thôi.
Không ngờ lại bị đại thần quan của Thần đạo giáo Nhật Bản quét sạch, chuyện này thật khiến hắn khó tin!
“Thật hay giả đó?” Hắn vội vàng hỏi tiếp một câu.
“Đương nhiên là thật! Ngươi hoài nghi ta nói tào lao sao?” Lão quỷ ngàn năm rất tức giận vểnh râu trợn mắt, quỷ hỏa bên người nhảy loạn một trận.
“Âm Phong lão tổ trước giờ không nói xạo!”
“Đúng! Tiểu tử ngươi cẩn thận chút!”
“Đừng tùy tiện nghi ngờ chất vấn người ta!”
Đám tiểu yêu tiểu quỷ xung quanh bất mãn ào ào chỉ trích Triệu Thụy.
Triệu Thụy không khỏi cười khổ, cảm thấy sức mạnh của dư luận thật không thể coi thường.
Hắn vội vàng nói: “Không có, không có, không có, không có, ta chỉ có chút kinh ngạc thôi, ngươi nói tiếp đi, ta nghe.”
Âm Phong lão tổ lúc này mới cao ngạo hừ một tiếng, tiếp tục nói: “Chiến đấu của Du Mộc Chính Anh với tu chân giả trung thổ, ta đã thấy hết, đó kêu là kinh thiên động địa, quỷ khốc thần kinh, phong vân biến sắc, 32 chân nhân xác thực là cường giả mũi nhọn của Phân Thần kì, nhưng Du Mộc Chính Anh đó là tu hành giả của Thần đạo giáo Phù Tang, tu luyện chi thuật cực kì ngụy dị âm ám, khiến người ta khó mà phòng ngự…”
Triệu Thụy càng nghe càng cảm thấy không đáng tin, lão quỷ này nổ quá rồi, đúng là như nói bình thư vậy, khiến người ta khó mà tin nổi.
Đúng lúc này, một bóng người nhoáng qua, vỗ vai hắn nói: “Đừng nghe lão quỷ nói mò, thằng cha này nổi danh lừa bịp, chỉ có thể lừa bịp lũ gà mới vào tu chân giới, ngươi theo ta, ta sẽ nói thực tình cho ngươi.”
Triệu Thụy quay đầu lại nhìn, thì ra là Luyện Khí Tông Huyền Linh đạo trưởng, bèn gật gật đầu, chuẩn bị theo Huyền Linh đạo trưởng rời đi.
Bất quá, giọng Huyền Linh đạo trưởng quá lớn, Âm Phong lão tổ cũng nghe lão bình phẩm về mình, không khỏi tức giận đùng đùng: “Này, lão già ngươi, sao dám bảo lão tổ ta…”
Giọng giận dữ mới kêu gào được một nửa, đột nhiên nhỏ lại. Âm Phong lão tổ lúc này cuối cùng cũng nhận ra thằng cha mới vừa nói mình lừa bịp, lại là đại tông sư của Luyện Khí Tông Huyền Linh đạo trưởng!
“Thì ra… thì ra là Huyền Linh đạo trưởng ngài sao! Hắc hắc… hắc hắc hắc, xin lỗi, xin lỗi, lão không nhận ra ngài. Ngài khoan đi, xin khoan đi dã!”
Huyền Linh đạo trưởng liếc lão một cái, phê bình: “Về sau muốn nổ cũng phải có giới hạn, đừng có nổ quá.”
“Vâng vâng, ngài nói đúng, nhất định sẽ nhớ, nhất định sửa đổi.” Âm Phong lão tổ cười bồi, gật đầu như gà mổ thóc.
Triệu Thụy thấy màn này, không khỏi âm thầm buồn cười, nghĩ bụng lão quỷ này tên nghe uy phong, nhưng lại là bong bóng, châm cái là nổ.
Hắn không khỏi lắc lắc đầu, đi theo Huyền Linh đạo trưởng.
Hai người xuyên qua đám người, đi tới cửa hàng của Luyện Khí Tông, phát hiện Phong Tang Tử đang ngồi trong đó.
Ba người gặp mặt cười hàn huyên một trận, rồi tiến vào chính đề.
Triệu Thụy có chút gấp rút hỏi: “Chiến tranh giữa đại thần quan Du Mộc Chính Anh của Xuất Vân đại xã và 32 chân nhân rốt cuộc ra sao?”
Huyền Linh đạo trưởng vuốt vuốt râu, không nhanh không chậm nói: “Du Mộc Chính Anh chiếm ưu thế tuyệt đối, càn quét mười sáu người trong 32 chân nhân, ngoại trừ Bái Thủy chân nhân núi Thanh Thành đứng đầu ra, những Phân Thần kì cường giả khác không giao thủ với Du Mộc Chính Anh cũng đều tự nhận không bằng. Tuy Âm Phong lão quỷ đó phóng đại, nhưng về đại thể cũng không nói sai. Ta chỉ thấy lão quỷ đó đẩy chí khí người ta lên cao, diệt uy phong của mình, trong lòng không phục nên mới trách mắng hắn, bất quá, lão quỷ đó tính tình như vậy, không có cách nào. Ha ha.”
“Tu hành giả Thần Đạo giáo nước Phù Tang thật không thể coi thường à! Lúc đầu ta còn cho rằng Du Mộc Chính Anh đó sẽ bị đánh bại rất nhanh, không ngờ thực lực của hắn lại cường hãn tới cảnh giới đó, lại càn quét 32 chân nhân!”
Huyền Linh đạo trưởng cũng sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu: “Tôi tuy cho rằng Du Mộc Chính Anh là cường giả, nhưng cũng không ngờ hắn lại cường hãn đến mức đó! Bây giờ chỉ còn Thanh Thành sơn Bái Thủy chân nhân là có thể phân cao thấp với hắn, nếu cả Bái Thủy chân nhân cũng thua, vậy danh tiếng của 32 chân nhân chỉ sợ sẽ trở thành trò cười!”
Phong Tang Tử nói: “Chỉ mong Bái Thủy chân nhân có thể đánh bại Du Mộc Chính Anh.”
Triệu Thụy im lặng nghe hai vị tông sư nghị luận, trong lòng rất không chịu.
Hai vị tu chân giả này lánh đời ngàn năm, tịnh không hiểu biết lịch sử cận đại, chỉ tiến hành đánh giá với thân phận người ngoài cuộc.
Nhưng hắn thì không phải vậy, giáo dục hắn tiếp thu từ nhỏ khiến hắn tịnh không hảo cảm gì với người Nhật Bản.
Mà Du Mộc Chính Anh với phong thái cường hãn tuyệt luân càn quét 32 chân nhân càng khiến hắn chịu kích thích lớn, đáy lòng lặng lẽ bốc lên một ngọn lửa vô danh.
Hắn không tự giác coi Du Mộc Chính Anh thành đối thủ giả tưởng, hi vọng sẽ đến một ngày triệt để đánh tan! Bất quá, đại thần quan Du Mộc Chính Anh đã là tu chân giả Phân Thần kì đỉnh cấp, mà Bát Hoang lục tiên quyết của Triệu Thụy trước mắt mới tu luyện tới Luyện Thần trung kì, tương đương Xuất Khiếu kì tu chân giả, không cùng một tầng với Du Mộc Chính Anh.
Vì vậy, hi vọng bức thiết lúc này của Triệu Thụy chính là có thể đột phá Luyện Thần trung kì, tiến vào cảnh giới Luyện Thần hậu kì.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK