-Ngài nói là toàn bộ ư...?
Đỗ Văn Yên sửng sốt nói. Hắn chính là Đỗ hàng xén hôm qua đo quần áo cho bọn Xuân Phái. Sáng hôm nay khi giao đủ quần áo cho bọn họ, hắn không nghĩ rằng họ muốn theo hắn về cửa hàng. Mới đầu hắn cũng hơi lo lắng dẫn sói về nhà.
Nhưng cuối cùng khi nghĩ đến ba người này nếu muốn biết nhà hắn cũng không khó khăn lắm. Chỉ cần hỏi tiểu nhị tửu lâu là chắc chắn biết. Mà phường ăn cướp, ăn trộm thì đâu có hành xử quang minh chính đại như thế. Nếu cướp hay trộm ngay ban ngày giữa phố huyện xung quanh đầy nha dịch này thì đúng là tìm đường chết.
Sau khi nghe trung niên đẹp mã kia nói muốn mua toàn bộ số vải trong cửa hàng, đồng thời lấy trong túi da ra khoảng 50 lượng bạc. Hắn rất muốn dùng gạch đập vào đầu mình vì tí nữa là mất đi một khách sộp. Không, hắn muốn cầm mấy thỏi bạc đập vào đầu mình thì đúng hơn.
-Đúng thế, chúng ta mua hết.
Bạch viên ngoại nói.
Quần áo cho cả mười tám người thì số vải rất nhiều, đặc biệt là loại quần áo thời này toàn may theo kiểu trường sam liền quần. Lúc cởi ra thì chỉ cần mở dây buộc thắt lưng, không có quần hai ống như Xuân Phái thường thấy trong phim cổ trang vậy. Đã thế quần áo lót lại không có nữa có khác gì khung trời lộng gió đâu.
Xuân Phái yêu bộ trường sam này cũng bởi vì cái ống tay áo rất rộng rãi và dễ giấu khẩu súng ngắn. Còn một lý do khác là rất dễ cho những người hay vụng trộm với nhau. Chỉ cần tốc phần dưới trường sam như váy lên là xong rồi. Bất quá Xuân Phái không có dám nghĩ đến trò vụng trộm đó, ít nhất là bản thân hắn bây giờ không dám.
Chỉ sơ sẩy bị phát hiện ra thì lồng heo bonus thêm đá nữa, dìm xuống lòng sông thì có bơi giỏi thế nào cũng chết. Mà kiểu gì cũng bị trói chặt trong lồng rồi, bơi cái beep à.
Bệnh AIDS thì chưa có đâu nhưng mà bệnh lậu,giang mai,sủi mào gà... gì đó thì đâu có thiếu gì. Nhất là cái thời cổ đại này không phải ai cũng vệ sinh sạch sẽ.
Xuân Phái còn không biết rằng thời này hầu như không có người mặc quần áo lót cả. Nguyên nhân đơn giản vì chưa ai phát minh ra.
Cái yếm che ngực của nữ nhân cổ đại theo lịch sử ghi nhận là do Dương Quý Phi thời nhà Đường sau thời Hán này rất nhiều năm làm ra.
Tương truyền Dương Quý Phi sau khi vụng trộm với An Lộc Sơn bị bóp và cào xước hai cặp vú. Dương Quý Phi sợ bị vua phát hiện nên phải làm cái yếm che giấu vết cào đi.
Dương Quý Phi là một trong bốn mỹ nhân cổ đại mà dân gian tàu khựa coi là đẹp nhất. Cùng với Điêu Thuyền,Vương Chiêu Quân và Tây Thi.
Nhưng mãi sau này các nhà nghiên cứu hiện đại mới chỉ ra rằng. Rất có thể Dương Quý Phi là một người béo có khuôn mặt hơi bầu bầu. Biết làm sao được nhỉ, gu thẩm mỹ thời nhà Đường nó như vậy đó.
Dương Quý Phi đẹp hay không thì chẳng biết. Nhưng có một sự thật là bà rất thích ăn quả vải thiều. Lúc có vải cống lên Dương Quý Phi luôn vụng trộm lấy vài quả cho An Lộc Sơn. Quả vải chỉ trồng được ở phương nam khí hậu ấm áp, mà thời này không thể vận chuyển đi xa được. Nên ở trong cung muốn ăn vải phải bứng cả gốc lúc còn quả non mang đi. Vừa đi đường vừa tưới nước bón phân chăm sóc cây. Khi đến hoàng cung thì quả vải cũng vừa chín. Quãng đường rất là xa và chở cây vải với bầu đất nặng,nắng thì phải tưới nước,... Đủ để hiểu rằng người vận chuyển vất vả đến thế nào.
Vì thế những người vận chuyển vải không chịu nổi, mà có những cuộc khởi nghĩa như Mai Thúc Loan nước ta.
Rất nhiều sử gia phán đoán Mai Thúc Loan chính là khởi nghĩa ,khi phải vận chuyển cây vải cho mụ béo Dương Quý Phi bên khựa. Sử sách thì không ghi lại vấn đề này, nhưng mà với chất lượng quả vải ở các tỉnh Hải Dương,Hưng Yên,Bắc Giang thì rất có thể điều này là sự thật. Những nơi khác quả vải trồng thường cùi mỏng hạt to. Chỉ có ba tỉnh này thì chất lượng vải mới đứng đầu. Quả vải hạt nhỏ,cùi dày, mùi thơm và hương vị rất đặc biệt.
Vì thế mà sau này năm nào mùa vải có rất nhiều thương lái Trung Quốc sang thu mua. Nước họ không phải là không trồng được, phía nam cũng có khí hậu đủ ấm để trồng vải. Chỉ có điều là chất lượng so với bên nước ta thì kém xa. Nơi thì quả nhỏ,quả chua. Nơi thì cùi mỏng hạt dày.
Trở lại câu chuyện của Xuân Phái ở trong cửa hàng vải của phu thê họ Đỗ.
Đỗ Văn Yên vẫn còn đang dại ra nhìn số bạc Bạch viên ngoại đưa ra. Nói thật ra số bạc này mua đứt tất cả vải vóc trong cửa hàng nhà hắn. Vấn đề là gom toàn bộ vải trong cửa hàng lại cũng không đủ cho số tiền này. Nếu nói là không đủ vải thì rất có thể mất khách hàng này. Còn nếu nói nâng giá lên cao quá thì cũng không được.
Đỗ Văn Yên chỉ là buôn bán nhỏ thôi. Hắn không dám đặt cược vận mạng của gia đình vào vụ này. Những người tiêu tiền như thế không phải người có quyền thì là kẻ ngốc có quyền lớn. Dây vào họ thì chết lúc nào không hay. Mà nhìn ba cái khuôn mặt kia thì hắn biết hắn chỉ có thể nói thật thôi.
-Đại nhân,thật sự là cửa hàng gom hết vải cũng không đủ, ngài xem...
Đỗ Văn Yên rụt rè nói.
-Vậy số dư ngươi đi mua giúp ta tơ lụa đi. Mua được bao nhiêu xấp thì tính bấy nhiêu.
Bạch viên ngoại nói.
Thật ra Xuân Phái rất muốn mua nhiều, Nhưng còn phải mua gạo và đồ dùng khác nữa.
-Vâng,giá vải thô sợi đay,giá vải bông, và tơ lụa lần lượt là...
Ngài có thể tham khảo giá các cửa hàng khác. Tiểu nhân xin cam đoan thời điểm hiện tại giá không chênh lệch giá này bao nhiêu.
Đỗ Văn Yên nói. Thực ra là hắn cố tình tăng thêm một hai giá thôi. Các cửa hàng khác thì cũng chênh nhau từng đó. Có nơi đắt rẻ khác nhau,nhưng cũng chỉ hơn một hai văn tiền là cùng.
-Vậy đóng gói buộc gọn gọn lại đi, lát nữa chúng ta qua.
Bạch Viên Ngoại nói rồi bỏ bạc lại vào túi. Lần này là số tiền lớn, không thể không cẩn thận.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

15 Tháng hai, 2020 18:32
mình định viết xong 10 chương r up một thể, nhưng thấy comment của bro mình up luôn nhé 3c

15 Tháng hai, 2020 09:44
Hóng dài cổ rồi tác giả ơi

05 Tháng mười một, 2019 18:21
sorry ae,dạo này mình bận nhiều việc quá nên k viết kịp

04 Tháng mười một, 2019 21:22
viết chậm quá tác giả

24 Tháng mười, 2019 09:12
thank bro

24 Tháng mười, 2019 09:12
ồ, có gì gây cười ở đây nhỉ :v

24 Tháng mười, 2019 06:36
truyện hay lắm tác giả :33

23 Tháng mười, 2019 23:10
cái dm đọc tên tác giả tự dưng buồn cười đéo chịu được.

14 Tháng mười, 2019 17:32
sao thế bạn,mình xem trên web bằng máy tính vẫn đọc bình thường mà

14 Tháng mười, 2019 16:17
huhu ko đọc dc :((

08 Tháng mười, 2019 13:35
mik lại hóng tiếp :)

06 Tháng mười, 2019 09:50
thank bro,đây là đứa con tinh thần của mình nên sẽ không để nó chết.Bạn yên tâm nhé!

05 Tháng mười, 2019 23:20
hay quá mong đừng drop :3

05 Tháng mười, 2019 22:58
viết cho vui thôi bạn ơi,có rất nhiều từ bậy và nhiều vấn đề không thể in thành quyển được.Bạn nghĩ gì nếu "Đỉnh cấp lưu manh" in thành quyển :v

05 Tháng mười, 2019 21:51
chuyên nghiệp thì căng nha. Với tình hình truyện mạng Việt Nam thì chưa ổn, đa phần viết vui thôi. Chỉ có mấy loại ngôn tình, hay thể loại kinh nghiệm sống,... in thành quyển mới tính chuyên.

05 Tháng mười, 2019 21:49
thank bro đã góp ý

05 Tháng mười, 2019 20:30
mấy bộ kiểu này phải có dàn ý + bối cảnh => chứ kg dễ bị cảnh cạn ý rồi drop hoặc cứ lan man
thêm nữa, muốn viết chuyên nghiệp + có độc giả thì phải bỏ vài thứ khác
vài lời góp ý cho tác giả

05 Tháng mười, 2019 19:30
cạn thì chắc chưa,nhưng độ này champion league vs ngoại hạng Anh nhiều quá k có hứng viết :v

05 Tháng mười, 2019 08:40
có mỗi mấy cái này cũng mô tả cho kỹ. ra lại lâu => chắc cạn ý nên drop rồi

01 Tháng mười, 2019 22:33
yes

01 Tháng mười, 2019 20:30
xuyên Trung mà ko phải xuyên Việt ah
BÌNH LUẬN FACEBOOK