Trong tích tắc, màu đỏ máu ngập trời hóa thành biển lửa.
Mấy giây sau, biển lửa này hoàn toàn thiêu cháy hết toàn bộ màu đỏ máu trên không trung một cách sạch sẽ.
Sau đó ngon lửa ngập trời lại đến xung quanh người Diệp Viễn.
“Việc này…”
Mọi người trong đại trận nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt lại biến sắc, tất cả lại vô cùng chấn hãi nhìn Diệp Viễn.
“Làm sao có thể?”
Lúc này Tiêu Minh nhìn màu đỏ máu ngập trời đó biến mất, sắc mặt của anh ta lại biến đổi.
“Không có gì là không thể!”, Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Mày đánh tao một quyền, bây giờ có phải đến lượt tao không!”
Nói xong, Diệp Viễn vung tay, ngọn lửa khủng bố ghé đến xung quanh người anh lập tức ngưng kết thành một chưởng ấn to như quả bóng rổ trước mặt anh.
Lập tức, một luồng khí tức khủng bố khó mà diễn tả bằng lời bao trùm cả không gian.
Mặc dù tất cả mọi người trong đại trận được trận pháp bảo vệ, cũng đều có thể cảm nhận được uy lực khủng bố trên chưởng ấn ngọn lửa truyền đến.
“Cũng tiếp một quyền của tao đi!”
Diệp Viễn cất giọng thản nhiên, rồi lại vung tay, quyền ấn to như quả bóng rổ giống như sao băng mau chóng bắn về phía Tiêu Minh/
Những chỗ đi qua, không gian sập đổ, dòng chảy hỗn loạn không gian điên cuồng nhảy múa.
Thấy vậy, vẻ mặt Tiêu Minh biến sắc, mặc dù quyền ấn vẫn còn cách anh ta rất xa, nhưng anh ta vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được trên quyền ấn mang theo khí tức hủy diệt.
Anh ta có cảm giác mãnh liệt,nếu anh ta bị quyền ấn này đánh trúng, thì chắc chắn sẽ chết.
“Ảnh huyết sát!”
Chỉ nghe thấy Tiêu Minh quát lớn một tiếng, trong cơ thể liền có vô số khí huyết sát nồng nặc điên cuồng trào ra.
Không ngừng tập trung ngưng kết trước người anh ta, chỉ lát sau, vô số khí huyết sát nồng nặc đó đã ngưng kết thành một bóng người màu đỏ máu khổng lồ trước người anh ta.
Vô cùng hung dữ đáng sợ.
Khi Diệp Viễn nhìn thấy bóng người màu đỏ máu này, trong đầu đột nhiên lại lóe lên cảm giác quen thuộc.
Tiếc là anh vẫn không nhớ ra.
Lúc này, bóng người màu đỏ máu khổng lồ cũng giơ một chưởng ẩn chứa khí huyết sát khủng bố, đập mạnh lên quyền ấn đang tấn công đến.
“Ầm!”
Một tiếng vang lớn.
Hai bên đập mạnh vào nhau.
Lập tức lại giống như pháo hoa nổ tung, sóng năng luọng mạnh đến mức dường như có thể hủy diệt được tất cả lại bùng phát cuồn cuộn.
Bóng người màu đỏ máu khổng lồ lập tức bị sóng năng lượng khủng bố đánh tan, hóa thành mây đỏ ngập trời.
Quyền ấn đó lại không hề ảnh hưởng, vẫn mang theo uy lực khủng bố, xung kích về phía Tiêu Minh phía sau với tốc độ cực nhanh.
Nhìn thấy quyền ấn đó vẫn tấn công đến, Tiêu Minh lập tức bị dọa sợ hồn lìa khỏi xác.
Cơ thể mau chóng lùi lại phía sau.
Đồng thời, từng tầng kết giới màu đỏ máu phía sau anh ta không ngừng dâng lên.
“Thịch thịch thịch…”
Nhưng trước mặt sức mạnh tuyệt đối của quyền ấn đó, những kết giới giống như hồ giấy, vô cùng dễ dàng bị hủy.
Trong chớp mắt, bóng hình của Tiêu Minh đã ở cách mấy ngàn mét.
Nhưng lúc này, quyền ấn đó cũng đuổi đến anh ta.
“Phập!”
Lại một tiếng vang lớn!
Quyền ấn đó tấn công mạnh lên sau lưng Tiêu Minh.
Tiêu Minh vốn ở trên hư không, lập tức giống như pháo đạn ra khỏi nòng, đập mạnh xuống đất.
“Ầm!”
Một tiếng vang lớn!
Cơ thể của Tiêu Minh đập mạnh xuống mặt đất.
Đập cả mặt đất ra một cái hố lớn đường kính phải đến hơn trăm mét, sâu mấy chục mét.
Lập tức bụi đất bắn lên khắp xung quanh.
“Việc này…”
Tất cả mọi người trong đại trận nhìn thấy cảnh khủng bố này đều như hóa đá.
Lúc này, họ đã không biết phải hình dung tâm trạng lúc này thế nào.
Đám người nhà họ Tiêu thấy vậy, lập tức tức giận tuyệt vọng, người nào cũng muốn xông ra!
Nhưng đều bị Tiêu Kình ngăn lại.