"Không rõ lắm, đây lần thứ hai hồ nước này chấn động trong hai tháng qua!"
Thôi Nhai Tử lập tức giải thích sơ qua một lượt chuyện bọn họ bơi xuống đáy hồ, phát hiện bên dưới là di chỉ một môn phái cổ xưa.
Đồng thời còn nói cho Diệp Viễn, lần đó bọn họ vừa mới trọng thương trở lại từ đáy hồ, ngày hôm sau hồ nước cũng giống như hôm nay, bắt đầu điên cuồng chấn động, đồng thời còn có thêm lượng lớn linh khí Thiên Địa tuôn ra.
Diệp Viễn hơi gật nhẹ đầu, từ lần đầu tiên tới nơi này anh đã cảm nhận thấy linh khí Thiên Địa ở nơi này vô cùng nồng đậm.
Lần trước Diệp Viễn thăm dò tình hình trong hồ này, ngoại trừ phát hiện có Tụ Linh Trận ra thì không có phát hiện ra điều gì khác.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì khi thăm dò hồ lần trước, thực lực của anh quá yếu, bị năng lượng kinh khủng do những mảnh đá vụn tuôn ra làm cho bị thương.
Hiện tại, thực lực của anh đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần, vừa rồi lại nghe Thôi Nhai Tử nói, dưới này hẳn là có di chỉ của một môn phái cổ xưa từ thời kỳ Thượng Cổ, bởi vì đại chiến mà bị phá hủy.
Điều này khiến Diệp Viễn cũng càng thêm hiếu kì, lần này đến tột cùng là nơi nào.
Diệp Viễn lập tức nói với Kiếm Vô Nhai và Thôi Nhai Tử đang đứng bên cạnh: "Đi thôi, chúng ta xuống dưới nhìn một cái!"
"Được!"
Thực lực của hai người Kiếm Vô Nhai và Thôi Nhai Tử đều có tiến bộ lớn, lại thêm có Diệp Viễn ở đây, bọn họ tất nhiên không sợ cái gì.
Nhưng mà, vào thời điểm chuẩn bị lên đường, Diệp Viễn quay người lại, nhìn mọi người nói:
"Mọi người rời khỏi đây trước đi!"
"Mọi người nhớ cẩn thận một chút, nếu có nguy hiểm, tuyệt đối đừng đi tiếp nữa!", Tô Yên Nhiên có chút lo lắng nói với Diệp Viễn.
"Yên tâm!"
Diệp Viễn dùng ánh mắt trấn an nhìn đám người Tô Yên Nhiên, sau đó cùng hai người Kiếm Vô Nhai, Thôi Nhai Tử nhảy vào trong hồ.
Vừa vào trong hồ, Diệp Viễn liền phát hiện mức độ linh khí trong hồ rất đậm đặc, gần như sắp đồng hóa với nước hồ.
Xuống càn sâu thì linh khí càng phát nồng đậm.
Rất nhanh sau đó, ba người đã tới đến đáy hồ.
Giờ khắc này, ở vị trí trung tâm đống đá vụn dưới đáy hồ xuất hiện một lối đi.
Cái lối đi này là do đám người Thôi Nhai Tử tới thăm dò nơi này lần trước đã khai quật ra.
Giờ phút này, bên trong lối đi có lượng lớn linh khí Thiên Địa điên cuồng tuôn ra.
Thôi Nhai Tử dẫn đầu, ba người rất nhanh liền tiến vào bên trong lối đi.
Chỉ là, mới vừa tiến vào thông đạo, ba người liền cảm nhận được một lực hút kinh khủng truyền đến.
Trong nháy mắt, ba người liền bị lực hút kinh khủng đó hút vào sâu trong thông đạo.
Không biết đã bao lâu trôi qua.
Lực hút kinh khủng kia cuối cùng cũng biến mất, mà ba người Diệp Viễn lúc này đây cũng xuất hiện ở giữa một cái hồ lớn.
Rất nhanh sau đó, cả ba kéo theo cơ thể đau nhức tột cùng ngoi lên khỏi mặt nước.
Bấy giờ ba người họ mới thấy bản thân đang ở trong một cái hồ nước vô cùng rộng lớn.
Hơn nữa xung quanh cái hồ này, nơi nơi đều là những đống tàn tích đổ nát, tràn ngập dấu vết của thời gian cùng với những tòa nhà tàn tạ bất kham, cũng hết sức hoảng sợ.
“Đây là nơi nào?”
Vẻ mặt Thôi Nhai Tử vô cùng ngạc nhiên, bởi vì nơi đây hoàn toàn không giống với nơi mà lần trước ông ta thăm dò cùng với kẻ mạnh ở vùng đất Hư Vô.
Bọn họ cứ như bị lạc vào một thế giới khác vậy.