Diệp Viễn vội gọi Thẩm Hạo một tiếng.
Lúc này ba người kia mới phát hiện ra Diệp Viễn cũng đang ở đây.
Trông thấy Diệp Viễn, bọn họ lập tức như nhìn thấy vị cứu tinh, vội vàng chạy lại.
Thẩm Hạo suýt quỳ xuống trước mặt Diệp Viễn.
May mà anh nhanh tay giữ Thẩm Hạo lại.
“Anh Diệp, xin anh hãy giúp tôi!”
Thấy Thẩm Hạo lo lắng sắp khóc, Diệp Viễn tò mò hỏi thử:
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ba người bèn nhanh chóng giải thích sự việc.
Thông qua lời trần thuật của bọn họ, Diệp Viễn hiểu ra.
Hóa ra là người nhà của Phùng Đình Đình - bạn gái của Thẩm Hạo, không biết chuyện Phùng Đình Đình đang hẹn hò với Thẩm Hạo.
Gần đây, không rõ vì lý do gì mà người nhà Phùng Đình Đình lại muốn làm mai cô ta cho một cậu ấm nhà giàu khác.
Đương nhiên Phùng Đình Đình không đồng ý nên đã khai thật với người nhà là cô ta đang hẹn hò với Thẩm Hạo.
Không ngờ người nhà Phùng Đình Đình lại phản đối kịch liệt.
Hơn nữa còn cảnh cáo Phùng Đình Đình, bắt cô ta phải lập tức chia tay Thẩm Hạo. Tất nhiên là Phùng Đình Đình không đồng ý.
Hôm nay, cô ta lén chạy khỏi nhà, kể mọi chuyện cho Thẩm Hạo biết.
Mới đầu Thẩm Hạo định sẽ tự mình tới gặp người nhà của Phùng Đình Đình.
Nhưng bọn họ còn chưa kịp làm gì thì người nhà của Phùng Đình Đình đã dẫn theo người tìm ra bọn họ.
Thẩm Hạo bèn nhân cơ hội này vội vàng cam đam với người nhà của Phùng Đình Đình sau này nhất định sẽ đối xử tốt với cô ta.
Nhưng người nhà họ Phùng hoàn toàn không để tâm tới lời hứa hẹn của Thẩm Hạo, cứ thế lôi Phùng Đình Đình đi.
Không những vậy, người nhà họ Phùng còn cảnh cáo Thẩm Hạo, nếu như anh ta còn dám đeo bám Phùng Đình Đình thì vị hôn phu của Phùng Đình Đình sẽ giết chết Thẩm Hạo, thậm chí giết luôn cả nhà Thẩm Hạo.
Một cô em gái của Phùng Đình Đình vụng trộm nói cho Thẩm Hạo biết người mà người nhà Phùng Đình Đình làm mai cho cô ta là cậu cả của một gia tộc võ đạo rất lợi hại ở tỉnh khác.
Nhà họ Phùng muốn lợi dụng Phùng Đình Đình để lôi kéo quan hệ với gia tộc võ đạo kia.
Hay tin đối phương là người của một gia tộc võ đạo, bọn Thẩm Hạo đành bó tay hết cách.
May mà Cao Phi nhớ ra Diệp Viễn.
Vậy nên bọn họ lập tức gọi điện cho anh cầu cứu.
Tiếc là bọn họ gọi điện cho anh suốt một ngày nhưng điện thoại của anh vẫn luôn trong trạng thái tắt máy.
Lúc ấy, bọn họ lại nhận được tin nhắn của em gái Phùng Đình Đình báo rằng tối nay người nhà họ Phùng sẽ dẫn Phùng Đình Đình tới đây gặp cậu ấm kia.
Bọn họ không còn cách nào khác, đành tự mình tới đây để cướp người.
Không ngờ lại gặp Diệp Viễn ở đây.
“Hóa ra là vậy, cứ yên tâm, tôi sẽ giúp anh chuyện này!”, Diệp Viễn vỗ vai Thẩm Hạo.
Có một vị cao thủ võ đạo như Diệp Viễn giúp đỡ, cuối cùng ba người kia cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Diệp Viễn lập tức dẫn mọi người vào trong quán rượu.
Sau khi vào cửa, Diệp Viễn quay đầu lại nói với tụi Tô Yên Nhiên:
“Các em vào trong phòng riêng trước đi, anh đi xử lý chuyện của bạn trước đã, xong việc sẽ qua với các em!”
Bọn Tô Yên Nhiên không có ý kiến gì.
Đợi bọn họ đi rồi.
Cả nhóm bước vào trong thang máy, đi lên tầng cao nhất của quán rượu.
Vừa mới bước ra khỏi thang máy, bọn họ đã trông thấy một cô gái trẻ đang đứng bồn chồn trước cửa.
Cô gái trẻ này chính em gái của Phùng Đình Đình, Phùng Tố Nhiên.
Phùng Tố Nhiên thấy tụi Thẩm Hạo chỉ dẫn theo mình Diệp Viễn tới đây.
Cô ta lập tức thắc mắc hỏi ngay:
“Không phải em đã nói các anh gọi người tới đây rồi sao? Sao các anh không dẫn ai tới đây hết vậy?”
“Anh Diệp đây chính là người mà bọn anh mời tới!”, Cao Phi vội vàng nói.
Phùng Tố Nhiên thấy vóc dáng của Diệp Viễn còn không vạm vỡ bằng bọn Cao Phi, lập tức bực bội nói:
“Anh ta ư? Anh ta còn không to khỏe bằng bọn anh thì làm ăn được gì?”
“Yên tâm, một mình anh Diệp có thể đánh bại thiên quân vạn mã!”, Cao Phi nói đầy tự tin.