Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng với Tiêu Kình hạ lệnh một tiếng, một đám cao thủ nhà họ Tiêu cùng thi triển thủ đoạn mạnh nhất, hằm hằm tấn công đến kết giới trận pháp.

“Ra tay!”

Hiên Viên Hoành trong trận pháp quát lớn một tiếng, liền xách một thanh trường kiếm bay ra khỏi kết giới trận pháp.

Nghênh đón về phía cao thủ của nhà họ Tiêu.

Mông Hạo cũng không hề dừng lại, chỉ thấy anh ta vung tay, một thanh trường kiếm cũng rơi vào tay.

Còn bốn người bên cạnh tỏa ra khí tức khủng bố cũng cùng ra tay, bốn thanh trường kiếm cũng rơi vào trong tay bốn người.

Quỷ Yêu nương nương ở một bên cũng hành động theo, dẫn theo ba người bao trùm trong áo choàng đen bên cạnh cũng xông ra khỏi kết giới trận pháp.

Tứ bào kỳ hiệp của nhà họ Ô cũng như vậy, tay cầm trường kiếm xông ra.

Những người còn lại lập tức ôm chiếc hộp dùng để đựng trường kiếm, tiếp tục bảo vệ cả trận pháp duy trì vận hành.

Trong tích tắc, cao thủ nhà họ Tiêu và Hiên Viên Hoành lao vào chiến đấu với nhau.

Cả đám người đều là cảnh giới cấp bán vương, nhất thời cũng khó phân thắng bại.

Ở bên ngoài, Diệp Viễn cũng không hề dừng lại, chỉ thấy anh vung tay, mấy thanh trường kiếm bay ra từ trong chiếc nhẫn không gian của anh.

Mau chóng tập trung trên không trung.

Chỉ lát sau, mấy thành trường kiếm đó ngưng kết thành một thanh kiếm lớn khổng lồ cao đến mấy trượng ở bên ngoài màn chắn trên không trung quảng trường.

Tỏa ra uy lực khủng bố khí mà diễn tả bằng lời.

Bên trong màn bao trùm, đám người đang chiến đấu vô cùng kịch liệt cảm nhận được một luồng khí tức hủy thiên diệt địa truyền đến.

Tất cả bọn họ đều bất giác dừng tấn công.

Không hẹn mà cùng nhìn lên không trung.

Khi tất cả mọi người đều nhìn thấy thanh kiếm khổng lồ đó vắt ngang trên không trung bọn họ, vẻ mặt liền biến sắc.

Mặc dù họ đều là cường giả cảnh giới bán vương, khi cảm nhận được khí tức khủng bố, đều không nhịn được tê dại da đầu, toàn thân cứng đờ.

Tiêu Kình và Tiêu Minh thấy vậy, vẻ mặt hai người cũng biến sắc.

Tiêu Kình càng hét lớn nói: “Các vị tiền bối, người mà các vị muốn tìm chính là kẻ này!”

Cùng với Tiêu Minh quát lớn một tiếng, Diệp Viễn dẫm phi kiếm cũng bỗng quay đầu.

Vì phía sau anh bỗng dưng xuất hiện bốn ông lão khí tức toàn thân không hề kém hơn anh.

Toàn bộ bốn người này mặc trường bào vô cùng cổ xưa, trên ngực cùng thêu một đóa hoa đào.

“Cao thủ của Thế Ngoại Đào Nguyên!”

Khi mọi người trên quảng trường nhìn thấy bốn người này, tất cả đều kinh hãi.

“Người của nhà họ Tiêu còn mời được cả người của Thế Ngoại Đào Nguyên đến ư?”

Có người lập tức phản đối nói: “Tuyệt đối không thể nào, không thể nào, tuy nhà họ Tiêu cường mạnh, nhưng so với Thế Ngoại Đào Nguyên, thì họ vẫn quá yếu, với thể diện của nhà họ Tiêu, tuyệt đối không thể nào mời được người của Thế Ngoại Đào Nguyên”.

“Đúng thế, Thế Ngoại Đào Nguyên đứng độc lập bên ngoài nước Hoa Hạ, là một thánh địa siêu nhiên, nhà họ Tiêu không có tư các mời họ ra!”

“Sở dĩ người của Thế Ngoại Đào Nguyên đi ra, là vì ba ngày trước, có người suýt tiêu diệt nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên, những người này đến vì để tìm hung thủ suýt tiêu diệt nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên!”

“Cái gì, có người suýt tiêu diệt nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên? Làm sao có thể?”

Một số người không hiểu tình hình cảm thấy chấn hãi khó hiểu.

Thế Ngoại Đào Nguyên là thế nào chứ, đó là thánh địa của tất cả võ giả, đó là nơi mà họ cảm thấy giống như tiên cảnh.

Mà nơi như vậy lại suýt bị người khác tiêu diệt.

Tương đương với một người bình thường muốn diệt cả nhà họ Tiêu, khiến người ta khó mà tin nổi.

Có người chứng thực nói: “Đúng thế, cả Thế Ngoại Đào Nguyên đã hoàn toàn đóng cửa với bên ngoài, tất cả người của Thế Ngoại Đào Nguyên đang tìm hung thủ đó khắp cả thế giới đất!”

“Đúng rồi, vừa nãy gia chủ nhà họ Tiêu nói người mà Thế Ngoại Đào Nguyên muốn tìm chính là Diệp Diệt Tiêu, chẳng lẽ Diệp Diệt Tiêu chính là kẻ suýt nữa diệt nội môn sao?”

Lời vừa được nói ra, ánh mắt tất cả mọi người có mặt đều biến đổi, đều nhìn thấy vẻ không dám tin sâu sắc trên khuôn mặt đối phương.

“Không thể nào chứ, Diệp Diệt Tiêu cường mạnh, nhưng cũng không thể nào mạnh đến mức đó chứ!”

“Tuyệt đối không thể nào, Diệp Diệt Tiêu cường mạnh, nhưng so với Thế Ngoại Đào Nguyên thì chẳng đáng nhắc đến”.

“Hơn nữa, hắn làm sao có thể tiến vào nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên, phải biết rằng Tiêu Minh cũng không có tư cách tiến vào trung môn, còn Diệp Diệt Tiêu là tên rác rưởi không bằng Tiêu Minh, không thể nào tiến vào nội môn”.

“…”

Đương nhiên, rất nhiều người tỏ vẻ mặt không tin.

“Nhưng tại sao Tiêu Kình nói Diệp Viễn là người mà Thế Ngoại Đào Nguyên muốn tìm?”

Có người nói ra điều thắc mắc, lập tức khiến tất cả những người không tin chuyện này đều trầm mặc.

Lúc này, bốn ông lão của Thế Ngoại Đào Nguyên cùng đứng trên không trung, ông lão dẫn đầu bình thản nói với Diệp Viễn.

“Cậu nhóc, chúng tôi đã tìm cậu rất lâu, thì ra cậu ở đây, cậu phải biết, chúng tôi đã tìm cậu rất lâu!”

Đối diện với bốn lão quái vật thực lực ngang bằng với mình, Diệp Viễn vẫn không hề sợ hãi.

Lạnh lùng hỏi: “Làm sao, người của Thế Ngoại Đào Nguyên các ông đến muốn làm chân chó của nhà họ Tiêu sao?”

Đối diện với lời của Diệp Viễn, bốn ông lão đều ngẩn người.

Bao nhiêu năm nay, họ chưa từng nghe thấy lời dám sỉ nhục họ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK