Điều này khiến Tô Yên Nhiên và những người khác đều sửng sốt, có chút khó hiểu nhìn Tần Khuynh Thành.
Tần Khuynh Thành vội vàng giải thích: "Ừm thì, dù sao anh ấy cũng đã cứu tôi một mạng, cho nên tôi cũng muốn biết tên ân nhân cứu mạng của mình!"
Tô Yên Nhiên liếc nhìn Tần Khuynh Thành một cái, sau đó mới nói: "Anh ấy tên Diệp Viễn, là một tên dê cụ đúng nghĩa, sau này nếu gặp lại anh ấy, cô nhất định phải tránh thật xa".
"Diệp Viễn!"
Sau khi Tần Khuynh Thành nhẹ giọng lẩm bẩm một tiếng, cũng không đem câu nói kế tiếp của Tô Yên Nhiên để trong lòng.
Cô ta khẽ gật đầu, nói: "Tôi biết rồi! Cảm ơn ân cứu mạng của cậu Diệp!"
Diệp Viễn đang muốn nói cái gì, lại trực tiếp bị Tô Yên Nhiên nhéo lỗ tai, kéo đi.
Rất nhanh, các cô đã lôi Diệp Viễn về tới phòng VIP của bọn họ.
Vừa tiến vào phòng VIP, Tô Yên Nhiên đã đưa tay bắt chéo bên hông nói.
"Sao, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
Lâm Vãn Tình và những người khác cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn với khí thế hùng hổ.
Mà đám người Sở Vân Phi thì ngồi trên ghế, chờ hóng drama.
"Ừm…, vợ à, anh, vừa rồi anh hôn cô ấy, thực sự là để cứu cô ấy. Còn việc chạm vào ngực thì hoàn toàn chỉ là hiểu lầm!"
Lập tức, Diệp Viễn giải thích chi tiết mọi chuyện xảy ra lúc đó.
Mà Diệp Viễn giải thích, Tô Yên Nhiên và những người khác thật ra đều tin tưởng, nhưng mấy người lại cố ý làm bộ không tin, nói.
"Bịa, tiếp tục bịa cho em. Từ trước đến giờ em còn chưa từng nghe nói có ai cần hôn người khác để trị bệnh!", Tô Yên Nhiên làm bộ không tin, nói.
"Thật mà, anh xin thề, trong số những loại y thuật mà anh nắm giữ, thật sự có loại phương pháp này!", Diệp Viễn vội vàng trả lời.
Trong lòng lại là cực kỳ buồn bực, thầm mắng người phát minh ra loại y thuật này máu chó đầy đầu.
Nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Diệp Viễn, đám người Tô Yên Nhiên đều che miệng cười một tiếng.
Nhưng vẫn giả vờ không muốn tha thứ cho Diệp Viễn.
"Bịa còn ra dáng ra hình, thật sự không nhìn ra nha, sắc tâm của tên biến thái nhà anh cũng thật lớn, có chị em chúng tôi rồi mà còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài!"
"Vợ, thật lòng, anh không có, lúc đó anh thực sự là vì cứu cô ấy!"
Diệp Viễn đang ngồi, thì thấy Thẩm Hạo và những người khác từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy Diệp Viễn đang bị Tô Yên Nhiên và những cô gái khác dạy dỗ, mọi người đều có chút xấu hổ.
Thẩm Hạo vội vàng đi tới giải thích: "Chị dâu, chị hiểu lầm cậu Diệp rồi, cậu ấy thực sự vì cứu tôi, mới ra tay đả thương chị Tần!"
"Đúng vậy, chị dâu, chúng ta đều biết cậu Diệp, cậu ấy tuyệt đối không phải loại người bậy bạ đó!", Cao Phi cũng vội vàng nói.
Nhìn thấy mấy người kia đều đã như vậy, Tô Yên Nhiên cũng sẽ không thật sự so đo gì với Diệp Viễn.
Lúc này mới nói: "Coi như tên dê cụ nhà anh gặp may! Nếu lần sau còn tái phạm, xem chị em chúng tôi xử lý anh như thế nào!"
"Vợ à, yên tâm, tuyệt đối sẽ không có lần sau!", Diệp Viễn liên tục hứa hẹn.
Sau khi hai bên giới thiệu ngắn gọn, Tô Yên Nhiên mời đám người Thẩm Hạo ngồi xuống.
Rất nhanh, đồ ăn và rượu được bưng ra, mọi người đều vui vẻ bắt đầu nâng ly cạn chén.
Thẳng đến sáng sớm, rất nhiều người đều say đến mức ngã xuống gầm bàn, đám người Diệp Viễn mới lựa chọn tan cuộc.
Bởi vì tất cả đều uống rượu, nên mọi người chọn ở lại khách sạn.
Do Tô Yên Nhiên và Diệp Viễn vừa mới đoàn tụ, đám người Lâm Vãn Tình sau khi tan cuộc cũng sôi nổi trở về phòng của mình.
Mà Diệp Viễn cũng không khách khí, ôm Tô Yên Nhiên trực tiếp đi về phòng khách sạn.