Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thưa tiền bối, phải chăng tiền bối nhận nhầm người rồi phải không?”

Lúc này, Tiêu Thiên Minh thấy ông lão rất mạnh kia lại cung kính với mình như thế.

Ngay chính anh ta cũng cảm thấy khó hiểu.

Nhưng ông lão này lại lắc đầu nguầy nguậy nói: “Không, chắc chắn không nhầm được, lão nô đã đi theo Thánh Quân đại nhân tu hành tận mấy đời, dù lão nô có mù cũng không đời nào lại dám nhận nhầm Thánh Quân đại nhân!”

Mọi người ở đây nghe vậy lại được thêm một phen kinh ngạc.

Ông lão này đã tu hành tận mấy đời rồi ư?

Điều nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người nhất chính là ông lão cực mạnh này lại là nô bộc đi theo Tiêu Thiên Minh.

Nghe ông lão nói vậy, Tiêu Thiên Minh hơi nhíu mày, anh ta cảm thấy chuyện này quá hư ảo nên thực sự không dám tin tưởng.

Thế nhưng một người mạnh như ông lão lại cung kính với anh ta như vậy khiến anh ta cũng không dám không tin.

Lúc này, ông lão lại nói: “Thánh Quân đại nhân không cần phải ngờ vực, thực lực đời này của ngài vẫn còn chưa đạt tới cảnh giới có thể mở khóa ký ức kiếp trước. Đợi bao giờ thực lực của ngài đạt đến cảnh giới có thể mở khóa ký ức kiếp trước rồi, ngài sẽ tin lời lão nô!”

“Mặt khác, lần này Thiên Môn xuất hiện chính là vì Thánh Quân đại nhân. Bởi vì ở kiếp trước, ngài đã phong ấn một phần ký ức và một phần công lực ở trong Thiên Môn!”

“Chỉ cần ngài tìm ra được ký ức và một nửa công lực trong Thiên Môn thì ngài sẽ thức tỉnh thành công toàn bộ ký ức”.

“Hơn nữa, chỉ cần ngài hấp thụ phần công lực vốn thuộc về ngài kia thì ngài sẽ có thể trở thành người vô địch ở thế giới này”.

Nói đến đây, ông lão kéo Tiêu Thiên Minh qua một bên, nói nhỏ.

“Phải rồi, Thánh Quân đại nhân, lần này ngài tới Thiên Môn nhất định phải ghi nhớ không được để người ngoài cướp mất phần công lực vốn thuộc về ngài nhé”.

“Nếu không, để người khác hấp thụ nó rồi thì người ta cũng có thể đạt tới cảnh giới vô địch thiên hạ”.

Bề ngoài thì nhìn như ông lão chỉ nói nhỏ với một mình Tiêu Thiên Minh nhưng người của ba gia tộc lớn và cường giả các nước xung quanh đang có mặt ở đây đều nghe rõ mồn một.

Sau khi nghe ngóng được tin tức này, nét mặt của bọn họ lộ vẻ tham lam nhưng vẫn có mấy người tiếp tục giả vờ như không hề nghe thấy, nhìn hai người họ bằng ánh mắt tò mò.

Sau đó, ông lão móc trong ngực ra một tờ giấy trông giống giấy da cừu có tuổi đời cực kỳ cổ xưa.

Cẩn thận đưa nó cho Tiêu Thiên Minh.

“Thưa Thánh Quân đại nhân, đây là bản đồ bên trong Thiên Môn, bao giờ Thiên Môn mở cửa, ngài chỉ cần dựa theo đường đi trên bản đồ đi vào trong Thiên Môn, tới Tàng Bảo Các ở hậu viện của phủ Thiên Môn là ngài sẽ tìm ra được ký ức và công lực bị phong ấn ở đó!”

Tiêu Thiên Minh nhận lấy tấm bản đồ, nhìn thấy đường đi trên bản đồ này giống hệt đường đi trên bản đồ mà các cụ tổ tông trong thánh địa của gia tộc đưa cho anh ta.

Tiêu Thiên Minh thay đổi sắc mặt mấy lần.

Trong lòng bắt đầu tin tưởng phần nào lời ông lão này nói.

Bởi vì trước khi anh ta xuất phát, các cụ tổ tông trong thánh địa của nhà anh ta đã dặn dò anh ta sau khi vào được bên trong Thiên Môn…

Nhất định phải tới Tàng Bảo Các nằm ở hậu viện của phủ Thiên Môn để lấy đi hai món bảo bối.

Chỉ cần nhà họ Tiêu bọn họ lấy được hai món bảo bối này thì bọn họ sẽ có thể vô địch thiên hạ.

Hiện tại, theo như những gì ông lão này nói thì rất có thể hai món bảo bối đó chính là trí nhớ và công pháp kiếp trước của anh ta.

“Mặt khác, vì lão nô đã ở thế giới này quá lâu nên phải chịu những quy tắc ràng buộc của thế giới này, không thể nào ra tay trong chuyến đi Thiên Môn lần này”.

“Cũng không thể đồng hành cùng Thánh Quân đại nhân, có điều lão nô đã chuẩn bị trước cho Thánh Quân đại nhân một tên tôi tớ!”

Nói rồi, ông lão tiện tay vẫy tay một cái, anh Khánh vốn đang đứng trong đám đông cùng với người nhà họ Tiêu lập tức bay lên.

Chỉ trong nháy mắt, anh ta đã xuất hiện trước mặt Tiêu Thiên Minh.

Anh Khánh vừa đứng vững chân thì lập tức quỳ ngay xuống trước mặt ông lão.

“Xin chào tiên ông!”

Ông lão vội nói: “Ở trước mặt Thánh Quân đại nhân, sao tôi dám nhận là thần tiên cơ chứ, cậu còn không mau bái kiến Thánh Quân đại nhân đi!”

Anh Khánh vội vàng dập đầu lạy Tiêu Thiên Minh, nói:

“Xin chào Thánh Quân đại nhân”.

“Thưa Thánh Quân đại nhân, người này chính người hầu mà lão nô chuẩn bị cho ngài, từ giờ trở đi, người này sẽ bảo vệ an toàn cho ngài!”

“Ngài chớ xem thường người này, ở đời trước, cảnh giới của người này là Tiên Đế, mặc dù không bằng một phần vạn so với ngài nhưng dầu gì anh ta cũng là một Tiên Đế, có đủ tư cách để làm tôi tớ cho ngài mà không hề làm nhục thân phận của ngài!”

Mọi người ở đây nghe vậy lại thêm một lần nữa khiếp sợ không gì sánh nổi.

Không ngờ anh Khánh cũng là người chuyển kiếp, hơn nữa còn là một vị Tiên Đế. Hiện tại, anh Khánh lại bị ông lão này sai bảo làm tôi tớ cho Tiêu Thiên Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK