Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu như tất cả mọi người đều nhận ra được người

“Kính chào đạo trưởng Thượng Quan Ngọc!”

Mọi người ở đây đều khom người chào Thượng Quan Ngọc.

Mà Liễu Hạo Long thì có chút sững sờ, Thượng Quan Ngọc đã chết khi đánh nhau với Chu Đằng rồi cơ mà, sao lại xuất hiện ở đây.

Nhưng Thượng Quan Ngọc không nhìn tới đám võ giả có mặt ở đó, mà chỉ tức giận nhìn Liễu Hạo Long nói.

“Trả lời câu hỏi của tôi!”

Lúc này Liễu Hạo Long vẫn còn sững sờ, chưa thể phản ứng kịp.

“Trả lời câu hỏi của tôi!”

Giọng Thượng Quan Ngọc đã trở nên lạnh như băng, ánh mắt nhìn Liễu Hạo Long cũng chứa đầy sát khí lạnh lẽo.

Tuy không hiểu tại sao Thượng Quan Ngọc lại thế này, nhưng Liễu Hạo Long vẫn gật đầu.

“Tôi hỏi lại ông, lúc đó có phải em trai song sinh của tôi đã nhận lệnh từ ông đi giải quyết Chu Đằng không?”

Lần này thì Liễu Hạo Long đã hiểu ra rồi, thì ra người lần trước là em trai song sinh của Thượng Quan Ngọc.

Cuối cùng cũng hiểu được tại sao Thượng Quan Ngọc được gọi là đệ nhất cao thủ Giang Bắc lại bị Chu Đằng một chưởng chụp chết.

Thì ra tất cả đều là do Thượng Quan Ngọc kia không phải người thật.

“Phải!”, Liễu Hạo Long gật đầu.

“Lúc trước đại sư Diệp đó có nhìn thấy em trai tôi ra tay đối phó Chu Đằng không, trước khi nó bị Chu Đằng giết chết, cậu ta đã không cứu đúng chứ?”

Giờ thì Liễu Hạo Long đã hiểu được mục đích Thượng Quan Ngọc tới đây rồi.

Rất rõ ràng, ông ta đến đây vì chuyện đứa em trai song sinh của mình mất mạng.

Nghe Thượng Quan Ngọc nói thì có vẻ ông ta đang trách Diệp Viễn không cứu em trai mình.

Điều này khiến Liễu Hạo Long cũng thấy khá khó chịu.

“Đạo trưởng Thượng Quan, khi đó chúng tôi không biết là em trai ông đang giả dạng ông, chúng tôi đều tưởng rằng ông ta có thể một chưởng đánh chết Chu Đằng, không ngờ lại bị Chu Đằng một chưởng chụp chết!”

“Trả lời câu hỏi của tôi!”

Thượng Quan Ngọc hừ lạnh một tiếng, uy áp cực mạnh nhanh chóng đè xuống người Liễu Hạo Long.

Liễu Hạo Long có cảm giác như trên người có đống tạ ngàn cân, hai chân ông ta bất giác gập xuống.

Mấy ông lão Lục Phiến Môn thấy thế bèn đi tới định ra tay.

“Cút ngay!”

Nhưng Thượng Quan Ngọc lại quát lớn một tiếng, luồng khí mạnh mẽ đánh thẳng về phía mấy người họ, thậm chí họ còn không kịp phản kháng.

Trực tiếp bị luồng khí đó đánh trúng, liên tục lùi về sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch.

“Cảnh giới Thánh Giả hậu kỳ!”

“Trả lời câu hỏi của tôi!”

Lúc này, giọng nói đầy sát ý của Thượng Quan Ngọc lại vang lên.

“Đúng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK