Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu Diệp, cậu ngốc quá, Cổ Thông Thiên này không phải người bình thường đâu, hắn là võ giả thành danh đã lâu, thực lực thậm chí cũng sánh với Trung Tam Dã Long của nước Uy!”

Trước đó một Trung Tam Dã Tường đã khiến người ta sợ hãi bất an, bây giờ lại có thêm một Cổ Thông Thiên.

Danh tiếng đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạng võ đạo của Cổ Thông Thiên đủ khiến cho lòng người sinh ra cảm giác bất lực.

Quả thực Liễu Hạo Long không biết lấy đâu ra tự tin, lại còn muốn cùng đánh nhau với hai người.

“Yên tâm, tôi tự có cách đánh thắng bọn họ”.

Diệp Viễn cười nhạt, ý thức muốn chiến đấu trong lòng lúc này cũng tăng lên.

“Cậu Diệp, cậu hoàn toàn có thể tránh được trận chiến, bây giờ cậu lập tức rời khỏi Sở Châu, đến lúc đó tôi có thể tùy ý tìm một lý do giúp cậu hóa giải nguy cơ lần này!”

“Cậu Diệp, bây giờ cậu còn trẻ, chờ hai năm nữa thực lực của cậu tinh tiến thêm một chút, hẹn chiến với bọn họ cũng không muộn!”

“Nam tử hán đại trượng phu, có việc nên làm có việc không nên làm, thứ gì có thể tránh được thì tránh, không gì không thể!”

Liễu Hạo Long lại giúp Diệp Viễn tìm một lý do, ông ta thật sự không muốn Diệp Viễn đâm đầu vào chỗ chết.

Theo như ông ta thấy, Diệp Viễn cố chấp muốn đánh nhau với Trung Tam Dã Tường và Cổ Thông Thiên chính là vì tuổi trẻ nông nổi, không chịu được xấu hổ.

Trước đó chỉ là một Trung Tam Dã Tường mà thôi.

Nếu như Diệp Viễn không đánh lại Trung Tam Dã Tường, đến lúc đó Lục Phiến Môn bọn họ cũng có thể ra mặt can dự vào.

Dù sao lần khiêu chiến này đều được tiến hành dưới sự giám sát và quy định của Lục Phiến Môn bọn họ.

Nhưng bây giờ cộng thêm một Cổ Thông Thiên - cường giả xếp thứ mười lăm trong bảng xếp hạng nước Hoa Hạ, Liễu Hạo Long thật sự không biết Diệp Viễn sẽ ứng phó như thế nào.

Dù Diệp Viễn có mạnh đi chăng nữa, đánh bại được Trung Tam Dã Tường, đến lúc đó còn phải đối mặt với Cổ Thông Thiên còn mạnh hơn, vậy vẫn phải chết.

“Không cần, ông cũng đã nói rồi mà, nam tử hán đại trượng phi có việc nên làm có việc không nên làm, nếu người ta đã tìm đến cửa rồi, tôi sẽ tự tiếp chiêu!”

Diệp Viễn mang đầy ý chí chiến đầu, mặt lộ vẻ ngông cuồng kiêu ngạo.

Nhắc đến, đây cũng xem như là lần đầu tiên đối mặt với kẻ địch mạnh như vậy sau khi tu luyện thuật truyền thừa Quỷ Môn.

Là kẻ địch đầu tiên, đương nhiên Diệp Viễn sẽ không rút lui.

Nếu như rút lui, vậy ắt sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm tu hành sau này của anh.

Diệp Viễn rất tự tin, Trung Tam Dã Tường và Cổ Thông Thiên dù có liên thủ cũng sẽ không phải đối thủ của mình.

Diệp Viễn cố ý ứng chiến, Liễu Hạo Long cũng không còn cách nào.

Chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu than thở, chuẩn bị nghĩ cách khác, xem có thể giúp đỡ Diệp Viễn được gì không khi anh đánh nhau.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Liễu Hạo Long lại đột nhiên vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK