Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Kỳ Lân chào hỏi lão giả mặc áo dài xám trước tiên, rồi đến lão giả cao gầy và năm người xuất hiện cuối cùng.

Những người này đều là người ngang hàng với ông nội ông ta, đồng thời là võ giả siêu cấp trong gia tộc ẩn thế Giang Châu.

“Mấy lão già các ông còn ngây ra đó làm gì, còn không mau giết chết tên khốn kiếp này cho tôi, tôi muốn hắn rút gân lột da, nghiền xương cốt thành bụi”.

Lúc này, Tiêu Thiến Thiến tức giận quát mấy người.

Cô ta rất rõ ràng, những người này đều là môn khách của nhà họ Tiêu bọn họ, mỗi năm nhà họ Tiêu đều cho bọn họ rất nhiều tài nguyên tu luyện.

Cũng vì vậy, cô ta đối với bọn họ không chút khách sáo.

Bị mắng là lão già, sắc mặt mấy người đều hơi biến đổi, nhưng nghĩ đến Tiêu Thiến Thiến này là công chúa là họ Tiêu, bọn họ cũng không dám nói gì nhiều.

“Công chúa Tiêu yên tâm đừng nóng”.

Lúc này, lão giả áo dài xám chủ động nói.

“Yên tâm cái rắm, không nghe thấy bà đây nói à?”

Tiêu Thiến Thiến vô cùng tức giận mắng lão giả.

Điều này khiến sắc mặt lão giả mặc áo dài xám trở nên khác thường.

Mà mấy người khác không khỏi tức cười.

Phải biết rằng lão giả mặc áo dài xám là lão tổ tông đứng đầu nhà họ Tôn, một trong những gia tộc ẩn thế ở Giang Châu.

Một cường giả cảnh giới Võ Vương đỉnh phong, tồn tại thứ tám trong bảng xếp hạng võ đạo nước Hoa Hạ.

Nhưng bây giờ lại bị người ta chửi cho mất mặt.

Sau khi lão giả áo dài xám khẽ liếc nhìn Tiêu Thiến Thiến, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Diệp Viễn.

“Tiểu tử, tôi hỏi cậu, trước đó cậu đã từng gặp người của gia tộc ẩn thế chúng tôi phái đi chưa?”

Nhưng Diệp Viễn cũng không để ý đến lão giả áo dài xám, mà một lần nữa đi đến trước mặt Tiêu Thiến Thiến.

Lại một cái tát thật mạnh giáng vào mặt Tiêu Thiến Thiến.

Điều này khiến sắc mặt lão giả mặc áo dài xám trở nên lạnh lẽo.

Nhiều năm qua, ở giới Giang Bắc chưa từng có ai dám coi thường ông ta.

Nhưng không ngờ hôm nay lại bị một tên nhãi ranh non nớt làm như không thấy.

Hơn nữa tên nhãi phách lối này còn dám đánh người nhà họ Tiêu ở ngay trước mặt mình.

“Đồ khốn, mày tự tìm cái chết!”

Ngay lúc lão giả mặc áo dài xám chuẩn bị ra tay đánh chết Diệp Viễn, từ xa đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn.

“Tiền bối Tôn xin hãy dừng tay!”

Liễu Hạo Long dẫn theo một đám cao thủ Lục Phiến Môn vội vàng chạy đến.

Sau khi Liễu Hạo Long gọi cho Diệp Viễn không bao lâu.

Thì ông ta nhận được tin tức, người nhà họ Tiêu ở thủ đô sắp đến Giang Châu.

Ông ta lại còn nhận được tin tức Ngọc Kỳ Lân và người của vùng ẩn thế cũng xuất hiện.

Hơn nữa người ở vùng đất ẩn thế đi ra, dẫn đầu là lão tổ nhà họ Tô.

Những người này cùng xuất hiện chỉ để giúp nhà họ Tiêu thu phục Diệp Viễn.

Liễu Hạo Long cũng xem như hiểu Diệp Viễn, biết anh tuổi trẻ hừng hực, đoán chắc sẽ không coi ai ra gì.

Mặc dù Diệp Viễn mạnh, đánh bại được đám người Cổ Thông Thiên.

Nhưng Cổ Thông Thiên so với những người này thì không biết yếu hơn bao nhiêu bậc.

Chỉ với một Ngọc Kỳ Lân, Diệp Viễn e rằng không phải đối thủ, Ngọc Kỳ Lân này mười năm trước đã bước chân vào Vũ Vương.

Hơn nữa còn là tồn tại đứng thứ chín trong bảng xếp hạng nước Hoa Hạ.

Ngoại trừ Ngọc Kỳ Lân còn có một lão tổ nhà họ Tôn cực kỳ cường hãn, đứng thứ tám trong bảng xếp hạng nước Hoa Hạ.

Lão tổ nhà họ Tôn hai mươi năm trước đã bước vào cảnh giới Võ Vương, bây giờ e rằng đã đạt đến cảnh giới Võ Vương hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK