CHƯƠNG 98: UY HIẾP
“Được, tôi đi ngay.” Tần Dương nghe vậy, trước mắt tức khắc sáng ngời.
Vệ Hồng muốn đi thăm hỏi Mã Đằng, đây là muốn đập sơn chấn hổ, phải doạ cho Mã Đằng sợ hãi một chút, cũng là cơ hội tốt để nhà họ Tần ông ta có thể đông sơn tái khởi!
Ông ta lập tức cho người chuẩn bị xe, thậm chí còn tự mình lái xe, mang theo Vệ Hồng đi đến tập đoàn Mã Thị.
Tập đoàn Mã Thị.
Trong phòng làm việc của Mã Đằng, ông ta vừa xử lý xong một phần tài liệu, thư ký xinh đẹp mang theo một tập hồ sơ tiến vào: “Mã tổng, đây là danh sách nhân viên mới nhận chức.”
Mã Đằng ngẩng đầu, nhớ tới chuyện Dương Mộc Thanh: “Chủ… khụ khụ, chuyện Dương Mộc Thanh nhận chức như thế nào rồi?”
“Mã tổng, đều đã xong! Nhưng mà ở bên ngoài có người muốn gặp ngài, tự xưng là Tần Dương!”
Tần Dương?
Hừ, vẫn còn tìm đến trên đầu mình sao?
Trong mắt Mã Đằng xẹt qua một tia lành lạnh, mặt không chút thay đổi nói: “Nói tôi không ở đây, đừng để ý đến ông ta.”
“A, tỷ phú Mã, ông đúng là phách lối quá nhỉ!”
Mã Đằng vừa mới nói xong, một thanh niên mặt mày kiêu ngạo lại xông vào.
Vệ Hồng? Sao cậu ta lại tới đây?
Nhìn thấy người tới, trong nháy mắt sắc mặt Mã Đằng biến đổi điên cuồng. Ông ta nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi kia, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Trước đây ông ta may mắn được mời tới Thủ Đô, tham gia một buổi tiệc thượng lưu bao gồm những người tai to mặt lớn thật sự.
Đừng nhìn ông ta nở mày nở mặt, hô phong hoán vũ, không gì không làm được ở một nơi “thâm sơn cùng cốc” như Quang Châu.
Tại Thủ Đô, trung tâm kinh tế của quốc gia, long xà hỗn tạp, thế lực nơi nơi bắt đầu khởi động, đại đa số các gia tộc cổ xưa đều có mặt ở khắp mọi nơi, ông ta cùng lắm cũng chỉ là một nhân vật nhỏ có chút danh tiếng.
Trong buổi tiệc, cái loại tỷ phú ở thành phố Quang Châu như ông ta cũng chỉ có thể cúi đầu khom lưng, gặp người khác thì cười cười làm thân.
Bất kỳ một ông lớn nào cũng đều có thể nghiền ép ông ta.
Sở dĩ Mã Đằng có ấn tượng sâu sắc đối với Vệ Hồng này là bởi vì trong buổi tiệc lần đó, để cướp đoạt một người phụ nữ, anh ta đã ngược đãi tàn nhẫn một tỷ phú có thân phận không khác lắm so với Mã Đằng.
Mà những nhân vật lớn trong buổi tiệc kia cũng chỉ nhíu khuyên răn anh ta dừng lại.
Như vậy có thể thấy được địa vị của gia tộc anh ta rất có máu mặt!
Về sau Mã Đằng điều tra thì mới biết, người trẻ tuổi này chính là con trai trưởng dòng chính của thế gia cổ võ nhà họ Vệ ở Thủ Đô, người trẻ tuổi nổi bật Vệ Hồng.
Vị tỷ phú kia không chỉ bị ngược đãi, bị đánh mà công ty còn bị nhằm vào, không tới mười lăm ngày đã trực tiếp phá sản, bản thân người nọ cũng bị bắt vào tù, kết cục hết sức bi thảm.
“Mã tổng, ông còn nhớ tôi không?” Vệ Hồng lạnh lùng nói.
Sắc mặt Mã Đằng biến đổi, ánh mắt ngưng trọng: “Cậu Vệ, tại, tại sao cậu lại ở đây?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt ông ta đảo qua Tần Dương đi cùng Vệ Hồng.
Vẻ mặt Tần Dương không che giấu được sự đắc ý, khinh miệt, hèn mọn. Ông ta cười nhạt nhìn Mã Đằng, biểu cảm đầy vẻ hả hê vì sắp được báo thù.
Sắc mặt Mã Đằng trầm xuống.
Đây là nhà họ Tần bị ép, cùng đường cho nên đầu phục nhà họ Vệ?
Nhà họ Vệ thế lực khổng lồ, thủ đoạn thông thiên, hơn nữa người trong nhà còn bao che khuyết điểm, trừng mắt tất báo, tàn nhẫn thành tính. Nếu có cách nào đó, ông ta cũng không muốn trêu chọc vào gia tộc này.
Thấy sắc mặt Mã Đằng nặng nề, trong mắt ánh lên vẻ kiêng kỵ, Vệ Hồng để lộ một nụ cười đắc ý.
Đôi mắt Vệ Hồng âm độc như rắn, anh ta nhìn chằm chằm vào Mã Đằng, cười lạnh nói với vẻ mặt kiêu căng: “Mã Đằng đúng không? Hiện tại nhà họ Tần đã được Vệ Hồng tôi che chở, tôi khuyên ông nên lập tức dừng tấn công nhà họ Tần đi, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.”
Nói xong, anh ta tiến lên một bước, hai tay đặt trên bàn làm việc của Mã Đằng, nhìn từ trên cao xuống, phách lối không gì sánh được uy hiếp nói: “Ông đối phó với nhà họ Tần cũng chính là đang tuyên chiến với nhà họ Vệ chúng tôi. Mã tổng, ông chịu nổi lửa giận của nhà họ Vệ chúng tôi sao?”
Kiêu ngạo!
Bá đạo!
Không hề sử dụng bất cứ cách nói ẩn ý uyển chuyển nào mà lại trực tiếp cảnh cáo uy hiếp!
Đây là cách thức làm việc của thế gia cổ võ.
Ánh mắt Mã Đằng kiêng kỵ, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán, trong nháy mắt trái tim chìm xuống đáy cốc.