• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Điệp nói:

- Nô tỳ đương nhiên nói không có, nô tỳ biết quy củ, tối hôm qua tiểu thư muốn tới, nô tỳ mới không dám đâu.

Lạc Thanh Chu lại hỏi:

- Còn nói gì nữa?

Tiểu Điệp cúi đầu, xấu hổ ngượng ngùng nói:

- Bách Linh tỷ tỷ còn hỏi nô tỳ, có hay không bị... bị công tử phá thân...

Lạc Thanh Chu nhìn về phía ngoài cửa sổ:

- Còn gì nữa không?

Tiểu Điệp nghĩ nghĩ, nói:

- Đúng rồi, Bách Linh tỷ tỷ còn nói, đêm nay phu nhân mời khách nhân ngắm trăng trong hồ, phu nhân dặn dò muốn để công tử đi tiếp khách.

Lạc Thanh Chu nhíu mày:

- Kêu ta đi tiếp khách?

Tiểu Điệp gật đầu nói:

- Nhị tiểu thư cũng sẽ đi, ban đêm Bách Linh tỷ tỷ hẳn là sẽ tới nói rõ với công tử.

Lạc Thanh Chu cau mày, không nói tiếp, đi ra khỏi phòng.

- Công tử, nô tỳ đi bưng cơm cho người.

Tiểu Điệp vội vàng ra cửa.

Lạc Thanh Chu đứng ở tiểu viện, nhìn thoáng qua cửa sổ, lại liếc mắt nhìn nơi khác.

Lá khô đều không còn.

Hẳn là bị Tiểu Điệp quét đi.

Tối hôm qua đúng là có người đến, chỉ là đến vô ảnh, đi vô tung, chỉ để lại đóa hoa tươi kia.

Lúc hắn đang suy nghĩ, Bách Linh đột nhiên quay lại, xuất hiện ở cửa tiểu viện nói:

- Cô gia, ta có chuyện muốn nói với người .

Lạc Thanh Chu cho rằng nàng muốn nói chuyện đêm nay tiếp khách, nói thẳng:

- Có thể không đi hay không?

Bách Linh sửng sốt một chút, gật đầu nói:

- Đương nhiên có thể.

Lạc Thanh Chu liền giật mình, hơi kinh ngạc nhìn nàng.

Dễ nói chuyện vậy sao?

- Cô gia, vậy ta đi để hạ nhân đuổi hắn đi. Ta cũng cảm thấy, cô gia không đi gặp là tốt nhất, dù sao cũng không phải người tốt lành gì. Cô gia có chúng ta là đủ rồi, có nhận bọn họ hay không không quan trọng.

Bách Linh nói, đang muốn quay người rời khỏi, Lạc Thanh Chu vội vàng hỏi:

- Ai tới?

Bách Linh kỳ quái mà nhìn hắn nói:

- Lạc Ngọc, Thành Quốc phủ Nhị công tử, huynh trưởng trước kia của người . Hắn tới tìm người, đang chờ trong sảnh khách.

- Lạc Ngọc?

Lạc Thanh Chu nhướng mày, trong mắt lộ ra ngoài ý muốn và vẻ nghi hoặc.

Hắn tới làm gì?

Còn huynh huynh đệ đệ?

Làm sao có thể.

Đối phương bận rộn như vậy, mỗi ngày đều trốn tránh trong nhà tu luyện chuẩn bị khảo thí, sao lại đột nhiên đến Tần phủ tìm hắn?

Rõ ràng kẻ đến không thiện.

Nhưng hắn cũng không có lý do từ chối gặp đối phương.

Mặc dù hắn bây giờ ở rể Tần phủ, nhưng vẫn là con thứ Thành Quốc phủ, trên danh nghĩa vẫn là huynh đệ.

Không gặp, cũng không dễ nói.

Mà hắn cũng không muốn đánh rắn động cỏ.

Hắn muốn biết đối phương rốt cuộc tới làm gì.

- Cô gia, muốn gặp không?

Bách Linh nháy nháy mắt hỏi.

Lạc Thanh Chu đi ra tiểu viện nói:


- Gặp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK