• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điếm tiểu nhị lúc này mới giật mình tỉnh lại, vội vàng xuống tới, khom người cúi đầu, cung cung kính kính đem khối Giám Võ thạch đã gói kỹ đưa tới trong tay hắn.

- Tiểu Điệp, đi thôi.

Lạc Thanh Chu cất đồ, lôi kéo tiểu nha đầu vẻ mặt vẫn còn kinh hãi đi xuống lầu, rời khỏi cửa hàng.

Tu luyện!

Phải tiếp tục tu luyện!

Mạnh lên!

Muốn trở nên mạnh mẽ hơn!

Thế giới của võ giả, vĩnh viễn không có giới hạn.

Một khi lười biếng dừng lại, sẽ bị vượt qua.

Chuyện như hôm nay, có lẽ sẽ đảo ngược tính đến trên đầu của hắn.

Hắn tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống như vậy xảy ra!

Vì mình, vì Tiểu Điệp, vì tất cả người thật lòng bên cạnh hắn!

Hắn phải tiếp tục cố gắng, càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Tiểu Điệp bị dọa sợ.

Ngoài việc bị bốn thư sinh hạ lưu xấu xa kia dọa ra, còn bị công tử nhà mình dọa sợ.

Trong lòng nàng, công tử nhà mình vẫn luôn là một thư sinh yếu đuối thành thành thật thật.

Mặc dù sau khi đến Tần phủ, ăn ngon, thân thể cũng trở nên mạnh một chút, nhưng nhìn vẫn nhu nhu nhược nhược như cũ, một người tùy tiện trên đường đều có thể đẩy hắn ngã.

Nhưng mà chuyện xảy ra trong tiệm vừa rồi, lại khiến nàng chấn kinh.

Không ngờ công tử lại lấy một địch bốn.

Thậm chí đứng yên tại chỗ, chỉ cần giơ tay lên dễ dàng đánh bại mấy người kia.

Thậm chí chỉ là quát một tiếng, đã khiến mấy người kia bị dọa quỳ trên mặt đất, tè ra quần.

Cái này thật sự là vượt ra khỏi suy nghĩ của nàng về công tử.

Trong nháy mắt đó, nàng cũng bị hù không nhẹ.

Bởi vì một khắc này thần thái và khí chất của công tử, khiến nàng đột nhiên cảm thấy rất lạ lẫm, thật đáng sợ, không giống công tử nàng quen thuộc kia.

Trên đường đi nàng đều không dám lên tiếng.

Mặc dù công tử nắm tay nàng, vẫn ôn nhu với nàng như cũ, lại mua cho nàng hai chuỗi mứt quả, nhưng mà nàng vẫn cảm thấy sợ hãi và bất an.

Thẳng đến khi trở lại Tần phủ, trở lại tiểu viện, vào phòng ngồi một lúc, mới dần dần bình tĩnh trở lại.

Mặc kệ công tử biến thành bộ dáng gì, cũng là công tử của nàng.

Nàng nói rồi, nàng phải hầu hạ công tử cả đời.

Nàng muốn đời đời kiếp kiếp đều bồi công tử, dù cho sau này công tử biến thành bại hoại.

Dù sao nàng là của công tử, mãi mãi!

Sắp xếp lại cảm xúc trong lòng, nàng đi đến phòng công tử.

Công tử vừa rồi cứu nàng, nàng còn chưa cảm tạ công tử đâu, nàng còn muốn hỏi công tử, rốt cuộc từ khi nào công tử trở nên lợi hại như vậy.

Trong phòng.

Lạc Thanh Chu đang ngồi chỗ bàn sách trước cửa sổ, tay cầm Giám Võ thạch vừa mua về, hai đầu lông mày lộ ra vẻ suy tư.

Quả nhiên như tên điếm tiểu nhị kia nói.

Cầm Giám Võ thạch trong lòng bàn tay, cơ thể khẽ dùng lực, trên ngọc thạch lập tức xuất hiện số liệu tình trạng bản thân.

Hắn lại cúi đầu nhìn thoáng qua.

Bề mặt ngọc thạch trắng như tuyết, rõ ràng xuất hiện mấy hàng chữ nhỏ đen như mực.

【 Sức mạnh: 500 】 .

【 Tốc độ: 5 】 .

【 Kháng kích đả lực: 200 】 .


【 Tinh thần lực: 10 】

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK