• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 85: MỌI NGƯỜI ĐỀU TỐT

Buổi tối.

Sau khi Lệ Trùng Khánh lên tầng, lại kéo tay Diệp Văn Văn tới trước bồn rửa mặt.

Lúc trước ở công ty, anh đã dùng nước rửa tay rửa qua nhiều lần.

Diệp Văn Văn vừa không biết phải làm sao lại vừa buồn cười: “Anh đấy, bình thường em bắt tay với khách hàng cũng đâu thấy anh có hội chứng sợ bẩn như vậy.”

“Không giống nhau.” Lệ Trùng Khánh nghiêm túc xoa bọt xà phòng rửa, không bỏ qua từng ngóc ngách, ngón tay nào.

“Em bị anh rửa tới sắp rách da rồi…” Diệp Văn Văn chu mỏ nói.

Vẻ mặt Lệ Trùng Khánh vẫn không thay đổi, cầm khăn lau từng ngón tay giống như cành ngọc kia.

Diệp Văn Văn nhìn anh nghiêm túc như vậy, không nhịn được hỏi: “Vậy sau này nếu em sinh con, chẳng lẽ anh cũng không cho em bế nó à?”

“Vậy phải xem giới tính đã.” Lệ Trùng Khánh nghiêm túc nói.

Diệp Văn Văn nhướng mày: “Nếu là con trai thì sao?”

“Nếu là con trai thì để cho bảo mẫu bế, nếu là con gái thì em có thể thỉnh thoảng ôm một lần.” Câu trả lời của Lệ Trùng Khánh cũng nằm trong dự đoán của Diệp Văn Văn.

“Anh thậm chí ghen với cả con trai à, có cần thiết không?” Diệp Văn Văn trợn mắt nhìn anh.

“Nó cũng là nam, dù sao người đàn ông tới gần em chỉ có thể là anh.” Lệ Trùng Khánh ôm Diệp Văn Văn vào trong lòng.

“Vậy còn phải cho bú sữa nữa…” Diệp Văn Văn khẽ thì thầm.

Lệ Trùng Khánh khựng người lại. Hình như anh chưa từng cân nhắc về vấn đề này.

“Vậy thì cho uống sữa dê sữa bò, đây là lãnh địa của anh.” Lệ Trùng Khánh nhìn về phía ngực cô.

Diệp Văn Văn thở dài, giơ tay đẩy anh ra, đi về phía phòng ngủ.

“Biến thái!” Người đàn ông này đã có ham muốn độc chiếm đến mức phát điên rồi.

“Vậy anh đổi cách khác làm em vui.” Đôi chân dài của Lệ Trùng Khánh bước nhanh qua theo.

Hai người nằm trên giường, ôm nhau ngủ.

Lệ Trùng Khánh hiếm khi không động tay động chân, chỉ ôm người yêu nằm an phận.

“Em thật sự không muốn nhận người ba đó à?” Lệ Trùng Khánh đột nhiên nhắc tới chuyện này.

Diệp Văn Văn khẽ nhíu mày, khẽ nói: “Không nhận, như vậy mọi người đều tốt cả.”

“Ông ta có thể cho em một căn biệt thự, chứng tỏ tài sản cũng không ít. Nếu để cho người nhà họ Lệ biết em có một người ba như vậy, không chừng bọn họ sẽ phải nhìn em bằng ánh mắt khác đấy.” Lệ Trùng Khánh nói.

Diệp Văn Văn nghe ra được anh có ý đùa nhưng vẫn không thích giọng điệu này lắm.

“Anh ham giàu chê nghèo à?” Diệp Văn Văn ngước mắt nhìn anh.

“Anh đang luận chuyện, dù sao cũng không ai có thể tách chúng ta ra được.” Lệ Trùng Khánh quệt tay qua mũi cô.

Diệp Văn Văn khẽ hừ một tiếng, giơ tay làm ra tư thế bắn súng nhắm ngay hầu kết của Lệ Trùng Khánh.

“Em sẽ cố gắng làm mình trở thành người giàu thế hệ một.” Cô cũng muốn làm người nhà họ Lệ thay đổi ấn tượng về mình nhưng không muốn dựa vào người ba xa lạ này.

“Làm vợ anh không cần giàu, chỉ phải vĩnh viễn chung thủy với anh, yêu anh, tin tưởng anh là đủ rồi.” Lệ Trùng Khánh nâng cằm tỳ lên trán cô.

“Nhưng…”

Lệ Trùng Khánh ngắt lời Diệp Văn Văn, anh biết cô đang lo lắng chuyện gì.

“Anh vẫn đang nghĩ cách thay đổi tình hình bây giờ. Em tin anh đi, ngày đó sẽ tới rất nhanh thôi.”

Anh đang cố gắng giang rộng cánh chim, khiến mình có thể là một ông chủ Lê thị đạt tiêu chuẩn, cũng đang cố gắng chống lại việc biến thành vật hy sinh cho Lệ thị.

Bất kể là tình yêu hay hôn nhân, anh đều muốn được tự quyết định.

Một đêm bình yên.

Ngày hôm sau, Diệp Văn Văn đến công ty, phát hiện các đồng nghiệp đều nhìn cô với ánh mắt khác thường.

Diệp Văn Văn cảm thấy kỳ lạ, mỗi lần định hỏi thì những đồng nghiệp đó đều né tránh, ngập ngừng muốn nói lại thôi.

“Giám đốc Diệp, tình cảm của cô và Tổng giám đốc Lệ có tốt không?” Tạ Nhược – người đồng nghiệp thường nói chuyện với Diệp Văn Văn đi tới hỏi với ánh mắt thông cảm.

Cuối cùng vẫn có người tốt nhiệt tình.

Diệp Văn Văn ngượng ngùng, khẽ gật đầu.

“Ảnh gây sốc về sự thân mật giữa Tổng giám đốc Lệ và trợ lý Dư đang được truyền như điên trong mạng nội bộ của công ty, cô chưa xem sao?” Tạ Nhược nói tiếp.

Diệp Văn Văn sửng sốt, đờ ra một lúc mới mở App của Hoành Đạt.

Từng tấm ảnh được gắn trên đầu trang làm cô hoa cả mắt Dư Tinh ngồi trên đùi Lệ Trùng Khánh, quần áo không chỉnh tề, vẻ mặt ngây ngất. Còn Lệ Trùng Khánh mặc dù không giơ tay ôm cô gái vào trong lòng nhưng rất rõ ràng trên mặt đầy dục vọng.

Hình ảnh kia giống như động tác đang diễn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK