• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8 Rắc rối của Trịnh Vân Nhi

Trong lúc Triều Dương đang gặp rắc rối thì Trịnh Vân Nhi cũng chẳng khá khẩm hơn. Trên đường đến tiếp ứng cho bạn mình, vừa đến đường cao tốc thì cô gặp phải một đoàn xe đang rượt đuổi nhau . Điều quan trọng nữa là họ còn đang đấu súng như trên phim hành động nữa.

_ Làm sao bây giờ? sao lại xui xẻo như vậy. Tăng tốc độ chạy vào đường cao tốc chỉ cần băng qua đường cao tốc là gần đến rồi. Đáng chết, cảnh sát giờ này đang làm gì vậy chứ. Lúc cần thì chả thấy đâu.

Cô đang cố chạy thật nhanh thì có một chiếc xe mất lái lao ra, Trịnh Vân Nhi hoảng quá đánh tay lái sang một bên và thắng xe lại. Lúc này bên trong chiếc xe đó bước ra ba người đàn ông cao to, trong ba người họ có một người đang bị thương. Họ nhanh chân đi đến chỗ cô, cô định chạy xe đi thì một người dí súng vào cô và nói

_ Mở cửa ra, không thì chết

Lúc này cô thật sự hoảng sợ giọng run run

_ Được tôi mở là được chứ gì . Cô bây giờ không biết làm sao mở cũng chết không mở cũng chết. Đánh liều mở cửa còn sống phút nào hay phút đó. Trịnh Vân Nhi nhấn nút mở cửa để bà người họ vào.

_ Chạy xe nhanh lên

_ Được, được

Mặt cô bây giờ tái xanh, cắt không còn chút máu. Vừa lái xe vừa thấp thỏm lo sợ cho cái mạng nhỏ của mình.

_ Cô là bác sĩ? người ngồi ghế phụ nói

_ Sao anh biết

Hắn chỉ tay vào bảng tên trong ngăn nhỏ của chiếc xe.

_ Dừng xe

_ Các anh muốn làm gì? giết tôi các anh đâu có lợi gì? Mà tôi cũng không thù oán gì với mấy anh. Làm ơn tha cho cái mạng nhỏ của tôi đi.

_ Tôi có nói là sẽ giết cô sao?

_ Anh không nói nhưng anh đang làm

_ Làm gì?

_ Anh đuổi tôi xuống xe giờ này có khác gì giết tôi

_ Tôi cũng không nói là đuổi cô xuống xe

_ Vậy anh bảo dừng xe làm gì?

Anh ta bắt đầu mất kiên nhẫn nói lớn

_ Cô ra sau xử lý vết thương cho lão đại tôi lái xe

_ À, nhưng tôi là bác sĩ khoa phụ sản chứ không phải khoa ngoại

Hắn cáo gắt

_ Bảo chữa thì chữa, nói nhiều quá, bác sĩ khoa nào thì cũng là bác sĩ.

Cô định nói gì đó nhưng bị anh ta chặn họng

_ Cô nói một câu nào nữa thì tôi sẽ giết cô thật

Bị doạ, cô ngoan ngoãn làm theo mà không dám hé miệng nói thêm câu nào.Cô lẵng lặng ra ghế sau lấy hộp cứu thương và chăm chỉ làm việc, để bảo toàn mạng sống cô phải chữa trị thật tốt cho người này vì tên kia vừa gọi hắn là lão đại. Cô đã làm những sơ cứu cơ bản, nhưng vết thương quá sâu phải tiến hành phẫu thuật mới được. Cô lấy hết can đảm nói

_ Vị đại ca phía trước ơi. Vết thương này là do đạn bắn phải phẫu thuật lấy đạn ra, tôi chỉ có thể sơ cứu tạm thời mà thôi.

Hai người ngồi phía trước không ai trả lời cô, họ chỉ tập trung lái xe. Cô định nói thêm gì đó thì một âm thanh trầm thấp vang lên

_ Thật ồn ào.

Lời nói này không có gì là đe dọa nhưng cô lại cảm thấy lạnh sống lưng và cảm thấy sợ hãy hơn lời dọa giết của tên hồi nãy. Cô không dám ngước mặt lên nhìn, và từ lúc họ bước lên xe đến giờ cô cũng chưa từng nhìn vì cô biết trong tình cảnh này tò mò sẽ làm cô chết nhanh hơn. Cô run rẩy đáp

_ Xin lỗi, đã làm phiền.

_ Ngước mặt lên

_ Không tôi không muốn thấy, không muốn biết gì cả, mong anh tha cho tôi.

_ Đúng là một người thông minh.

_ Không dám , không dám

_ Tôi sẽ không giết cô

_ Thật chứ, thật là anh sẽ không giết tôi.

Lúc này cô mới dám ngước mặt lên nhìn người đối diện. Trước mặt cô là một người đàn ông sở hữu nhan sắc cực phẩm, gương mặt không góc chết, thân hình thì cao lớn, ở anh ta toát lên khí chất vương giả. Đây chẳng khác nào người bước ra từ trong tiểu thuyết, tổng tài lạnh lùng bá đạo, mà mọi người miêu tả đây sao? Cô nhìn anh mà ngẩn ra , chợt tiếng súng từ phía sau làm cô bừng tỉnh cô lẩm nhẩm trong miệng

_ Giờ phút này mà còn mê trai, mày đúng là hết thuốc chữa rồi Nhi ơi.

_ Cô đang lẩm bẩm gì đó? Không sợ chết nữa sao?

_ Sợ chứ, sợ chứ, tôi chưa xài hết tiền, chưa ngủ với đàn ông bao giờ nên tôi chưa muốn chết. Lời vừa thốt ra cô vội vàng che miệng lại, mặt cúi gằm không tiết lời xỉ vả bản thân

_ Trời ơi ! mày điên rồi! mày không đi chết đi, sao có thể nói như vậy. Đúng là họa từ miệng mà ra. Bây giờ phải làm sao đây?

Còn anh sau khi nghe mấy lời của cô khóe miệng nhếch lên , làm hai người ngồi phía trước cả kinh và không tin vào mắt mình , họ nhìn nhau như thầm hiểu ý nhau

_ Trời ơi, lão đại đang cười, chúng ta đang chứng kiến một hiện tượng chưa từng xảy . Trên cõi đời này còn có người có thể làm lão đại cười. Nhìn thấy biểu cảm của họ anh liền thu lại ý cười, gương mặt đã trở lại băng lãnh như trước.

_ Lão đại, đã ra khỏi cao tốc

_ Chạy thẳng đến khách sạn

_ Vâng

lúc này cô liền ngước mặt lên nói

_ Còn tôi anh hứa là tha cho tôi mà?

_ Tôi chỉ hứa là không giết cô

_ Anh bắt tôi làm gì? Tôi đâu có liên quan gì tôi chỉ là người qua đường đâu có tác dụng gì với anh?

_ Cô sẽ trị thương cho tôi, xong việc cô có thể đi

_ Vết thương của anh phải vào viện phẫu thuật, tôi đâu giúp được gì

_ Tôi nói cô chữa thì là cô chữa trị

_ Nhưng tôi không làm được

_ Không làm thì chết.

_ Anh ... được tôi chữa là được chứ gì? Cô vừa nói vừa tức giận miệng lẩm nhẩm

_ Các người không còn câu thoại nào khác sao? Chết... chết . Đúng là bọn người đáng ghét, tôi nguyền rủa các người từ nay về sau không thẳng lên được.

Xe chạy với tốc độ cao nên chẳng mấy chốc là đến nơi. Đây cũng chính là khách sạn mà cô và Triều Dương đã hẹn với nhau. Nhìn thấy khách sạn cô mới nhớ đến Triều Dương. Cô hét lên

_ Chết rồi , Cô lật đật lấy điện thoại trong túi xách định bấm gọi thì chợt bị một bàn tay bắt lấy

_ Cô muốn gọi cho ai, giọng anh lạnh đến thấu xương

_ Tôi... tôi muốn gọi cho bạn. Nói đến đây cô chợt nhận ra một tia nguy hiểm cô gấp gáp nói

_ Không như anh nghĩ đâu, hôm nay tôi có hẹn với bạn làm chuyện quan trọng ở đây nhưng không đến được. Trùng hợp là anh cũng ở đây nên tôi chợt nhớ ra nên định gọi điện báo một tiếng thôi không có ý gì khác nữa

_ Cô nghĩ tôi sẽ tin

_ Tin tôi đi tôi nói thật mà

_ Đưa vào trong . Anh lạnh lùng ra lệnh

Anh dùng chiếc áo khoác đen dài phủ lên vai để che kín vết thương rồi ra hiệu cho cô đến khoác tay mình hai người kia thì tháp tùng theo sau. Họ nhanh chóng tiến vào thang máy lên tầng cao nhất cũng là tầng VIP nhất của khách sạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK