Chương 20 cuộc gặp gỡ bí mật
9 giờ tối tại căn phòng VIP số 1 bar Overnight. Hai người đàn ông đang ngồi đối diện nhau. Một người cao ngạo lạnh lùng, một người băng lãnh trầm ổn giữa hai người có một điểm chung là đều sở hữu một nhan sắc yêu nghiệt, mỗi người một vẻ. Họ là rồng trong loài người, sự tồn tại mà khiến ai cũng phải ngước nhìn ngưỡng mộ, cả hai người đều toát ra khí chất vương giả. Có thể nói nếu Âu Dương Chấn Thiên là vua của mặt đất thì Gia Cát Trường Long là chúa tể của bầu trời.
_ Chủ tịch Âu thật đúng giờ
_ Người làm ăn thì phải quý trọng thời gian , mỗi phút của tôi đều có thể kiếm ra tiền. Hi vọng cuộc gặp gỡ hôm nay không làm lãng phí thời gian quý báo của tôi.
_ Thời gian của ngài chủ tịch đây quý báo như vậy thì tôi sẽ vào chủ đề chính luôn. Tôi muốn mở rộng làm ăn lên vùng Trung Hải mong nhận được sự chiếu cố của chủ tịch Âu đây, đổi lại tập đoàn Âu thị có thể mở rộng xuống phía Nam dưới sự bảo hộ của Thanh Long bang. Đây là một cuộc trao đổi công bằng, chủ tịch Âu nghĩ sao về đề nghị này.
_ Không đơn giản chỉ là làm ăn. Anh muốn dùng Trung Hải làm bàn đạp rồi mở rộng ra Bắc Hải. Cánh tay của dòng họ Gia Cát vươn thật dài.
_ Bị anh nhìn thấu rồi,không hổ là người đứng đầu của Âu Dương gia, con mắt thật tinh tường.
Lúc này Âu Dương Chấn Thiên để ly rượu trên tay xuống và nói
_ Tư Đồ gia đã cắm rễ rất sâu ở Bắc Hải và tôi được biết gia chủ Tư Đồ Lãnh Hàn là một người thâm sâu khó lường, một mình Gia Cát lão đại có thể đối phó sao? có cần tôi giúp sức không?
Vẻ mặt của Gia Cát Trường Long không thay đổi nhưng trong lòng đã thầm mắng
_Tên gian sảo này, giúp gì chứ, muốn chia phần thì có. Tôi không dễ nói chuyện thế đâu.
Gia Cát Trường Long lắc lắc lý rượu trong tay đưa lên uống một ngụm rồi nói
_ Theo cách nói của chủ tịch Âu thì nếu cánh tay của dòng họ Gia Cát vươn dài thì mồm sư tử của Âu Dương gia cũng há thật to. Tư Đồ gia tôi đã có cách giải quyết không cần ngài chủ tịch đây phải nhọc lòng.
Muốn ăn một mình sao không sợ nghẹn chết à . Đây chính là lời trong lòng của Âu Dương Chấn Thiên nhưng bền ngoài anh ta vẫn bình thản cười nói
_ Trước sau gì chúng ta cũng là người một nhà mà đã là người một nhà thì phải biết chia sẻ cho nhau chứ.
_ Người một nhà? chủ tịch Âu thật biết nói đùa
Âu Dương Chấn Thiên cầm ly rượu lên uống cạn rồi nói
_ Cô gái nhỏ của anh không phải là chị em với vợ tôi sao? Trong bốn năm nay vợ tôi đã chiếu cố không ít cho cô ấy đấy
_ Nếu tôi nhớ không lầm thì hai người đã ly hôn từ bốn năm trước.
_ Ly hôn rồi vẫn có thể kết hôn lại, huống hồ chúng tôi cũng đã có con với nhau. Còn một điều quan trọng nữa là cô gái nhỏ của anh và vợ tôi muốn tôi đối phó với anh. Gia Cát lão đại muốn tôi phải làm sao bây giờ?
Nghe những lời nói của Âu Dương Chấn Thiên Gia Cát Trường Long cảm thấy hơi khó chịu nhưng anh ta vẫn tỏ ra bình thản gương mặt vẫn lạnh lùng chỉ có ánh mắt là có chút biến hóa. Nó trở nên tối tăm hơn, rét lạnh hơn.
_ Chủ tịch Âu đang uy hiếp tôi.
_ Anh nghĩ vậy sao? tôi chỉ cho anh biết những gì nên biết còn việc lựa chọn là ở anh đó Gia Cát Trường Long.
Âu Dương Chấn Thiên chậm rãi đi về phía Gia Cát Trường Long ghé sát vào tai anh ta mà thì thầm
_ Đừng tưởng tôi không biết những tình toán của anh và Tư Đồ Lãnh Hàn .Trên đời này không có việc gì hoàn hảo cả, đừng nên quá tham lam sẽ nghẹn chết đó.
Nói rồi anh ta đứng thẳng lên và nói
_ Có lẽ anh cần thời gian để suy nghĩ, vậy hôm nay đến đây thôi. Mong Gia Cát lão đại đừng làm tôi thất vọng.
Âu Dương Chấn Thiên vừa quay lưng thì Giá Cát Trường Long đã lên tiếng
_ Tôi đồng ý, lợi nhuận là tôi 6 anh 4 không thương lượng nữa.
_ Thật quyết đoán, vậy chúng ta hợp tác vui vẻ.
Gia Cát Trường Long từ từ đứng lên mắt đối mắt tay bắt tay với Gia Cát Trường Long và cười nói
_ Hợp tác vui vẻ chủ tịch Âu.
_ Tôi còn có việc xin phép về trước.
_ Người đâu tiễn Âu chủ tịch
Sau Âu Dương Chấn Thiên xoay người đi ra khỏi phòng bao thì thuộc hạ thân cận của Gia Cát Trường Long lên tiếng
_ Sao lão đại phải chịu thiệt thế, thực lực của chúng ta có thua gì Âu Dương gia.
_ Cậu thì biết cái gì? Tên cáo già đó tính toán hết rồi kết quả như vậy là hắn đã nể mặt chúng ta . Không ngờ Âu Dương Chấn Thiên còn khó đối phó hơn cả Tư Đồ Lãnh Hàn.
Lúc này bên trong xe của Âu Dương Chấn Thiên
_ Tôi có một thắc mắc mong chủ tịch chỉ dạy thêm.
_ Cậu nghĩ tôi quyết định như vậy là hời cho Gia Cát Trường Long? Làm người không nên quá tham lam vã lại thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù kết quả như vậy chúng ta không thiệt thòi chút nào.
_ Chủ tịch dạy phải, tôi phải cố gắng nhiều hơn mới có thể giúp ích cho chủ tịch.
Âu Dương Chấn Thiên không nói gì thêm nữa, anh ngã người ra sau nhắm mắt dưỡng thần.