Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Sau khi lên lầu đặt Đô Đô lên giường, bố trí ổn thoả mọi thứ cho cô, A Thuật lúc này mới rời khỏi.
Đô Đô giống như nhận ra giường của mình, cảm nhận được mình đang nằm trên giường liền cuộn tròn mình lại, ôm lấy tấm chăn chìm vào giấc ngủ.
Còn A Thuật lúc này đang nằm dưới lầu, ánh mắt nhìn trần nhà, trong đầu toàn bộ đều là Đô Đô.
Ngày hôm sau.
Đô Đô trực tiếp đưa A Thuật đến cửa hàng, bàn giao một phen liền rời khỏi.
A Thuật trực tiếp được nâng lên làm chủ tiệm, còn lại có hai nhân
viên phục vụ một nam một nữ, cũng không có gì để nói, bản lĩnh hôm qua của A Thuật, tất cả bọn họ đều đã nhìn thấy.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, từ khi có A Thuật, người đến vô cùng đông đúc.
Đô Đô sau khi tan ca liền trực tiếp chạy đến cửa hàng, muốn xem tình huống của ngày hôm nay như thế nào, nhưng khi nhìn thấy tình hình trước cửa, cô suýt chút nữa phải xếp hàng.
Cô cũng phải chen chúc vào bên trong, cũng quá làm mất mặt hình
tượng bà chủ của cô rồi.
Đô Đô vừa bước vào trong, liền nghe thấy có người lên tiếng: “Anh đẹp trai này, có thể cùng anh chụp một tấm hình không?”
A Thuật: “Không…”
Câu nói này của anh vẫn chưa dứt lời, lúc này Đô Đô lập tức lên tiếng: “Cô gái này, cô xem chúng tôi bên này hiện đang bận rộn như thế này, cũng không có thời gian chụp hình chung, không bằng như thế này, nếu như chi phí tiêu dùng của mọi người càng nhiều thì tôi có thể tặng hình của
anh ây cho mọi người!”
“Thật sao?”
Đô Đô gật đầu: “Tất nhiên, còn có thể ký tên!”
“Được được chứ, vậy thì tôi sẽ gọi thêm vài món!” cô gái kia lên tiếng.
Đô Đô mỉm cười: “Được chứ!”
A Thuật phía bên này nghe thấy những lời của Đô Đô, ánh mắt liếc nhìn về phía cô, còn Đô Đô cảm thấy không có chút gì không ổn thoả, ngược lại cảm thấy vô
cùng vui mừng.
A Thuật đã đánh giá thấp trí thông minh của Đô Đô.
Người làm kinh doanh, chỉ nhìn tiền chứ không nhận người!
A Thuật lần này đã nhìn rõ rồi.
Sau đó, cũng vì một câu nói của Đô Đô, khiến cho tất cả mọi thiếu nữ có mặt trong cừa hàng đều hét lên muốn có, Đô Đô vô cùng rộng rãi đáp ứng, hình chụp của A Thuật ngày mai người đến sẽ có, mỗi người một tấm!
Một ngày như vậy, đêm nay, A Thuật quay về làm cơm, Đô Đô ngược lại bắt chéo chân ngồi trên ghế sofa cầm máy tính tính toán tiền bạc, dáng vẻ nghiêm túc như vậy, vô cùng giống với một cô gái mê tiền.
A Thuật bất lực lắc đầu, tiếp tục nấu cơm.
Sau khi tính toán rõ tiền bạc, Đô Đô tiếp tục chạy đến bên cạnh máy tính, gọi điện thoại.
A Thuật sau khi làm xong bữa tôi, liền gọi cô, nhưng khi gọi cô hai tiếng vẫn không có phản ứng,
cuối cùng A Thuật bước sang gọi cô.
“Ăn cơm thôi!”
“Hả?” Đô Đô lúc này mới ngẩng đầu nhìn.
Ánh mắt linh hoạt của A Thuật liền phát hiện tấm hình trong tay cô, cầm lên một tấm trong đó, không sai, chính là hình của anh.
Hơn nữa, còn là hình chụp của anh ở cửa hàng.
Còn việc chụp từ khi nào, anh cũng không rõ.
“Em đang làm gì vậy?”
“Tất nhiên là in hình của anh ra rồi!”
“Em thật sự muốn đưa cho bọn họ sao?”
“Tất nhiên!” Đô Đô đoạt lại tấm hình trong tay của anh, tiếp tục lựa chọn: “Em đã đồng ý rồi, không thể nuốt lời được, như vậy, bọn họ ngày mai đến còn có thể kiếm được một mớ!”
A Thuật:
Anh xem như có thể nhận ra
được, hiện tại trong đầu người con gái này chỉ có tiền mà thôi.
A Thuật đứng phía sau cô, có một trực giác bản thân như đã lọt vào hang sói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK